Càng sâu bên trong kho, ánh sáng càng yếu, tối đến mức nếu tắt đèn pin thì tới cảnh “giơ tay thấy ngón”.
Ôn Dĩ Đồng hít sâu một , tự nhủ thật bình tĩnh, đó mới tiếp tục cất bước trong.
Ở tận cùng nhà kho, cô phát hiện một chiếc bàn làm việc cũ kỹ, mặt bàn bày mấy tập hồ sơ. Cô bước đến gần thì nhận — đó hề bụi bám, điều nghĩa là gần đây đến đây!
Ngay lúc cô định cầm tập hồ sơ lên để xem kỹ thì từ phía cửa lưng bỗng vang lên tiếng còi báo động chói tai.
Cả cô giật bắn, hồ sơ tay rơi xuống đất. Còn kịp phản ứng, một bàn tay ấm áp nắm chặt cổ tay cô, kéo cô chạy vọt cửa kho.
Nhịp tim của Ôn Dĩ Đồng đập dồn dập, thở rối loạn. Khi kéo khỏi nhà kho, ánh sáng mặt trời bên ngoài rọi mắt khiến cô khẽ nheo . Và ngay lúc đó, cô rõ đang kéo —
“Hách Vũ Thành… ở đây?”
Chỗ là một vùng núi hẻo lánh, chắc chắn thể lấy lý do “ ngắm cảnh” để giải thích việc xuất hiện trùng hợp như .
Hách Vũ Thành trả lời, chỉ nắm tay cô kéo lên chiếc Bentley đen của . Tài xế lập tức đạp ga, đưa họ theo con đường đèo ngoằn ngoèo xuống núi.
Ôn Dĩ Đồng hé môi, định tài xế của còn đang đợi ở lối bên . nghĩ kỹ , tình hình cô cũng thể nữa, nên đành lặng lẽ lấy điện thoại nhắn tin bảo tài xế về .
Sau khi nhận tin nhắn xác nhận từ tài xế, cô mới thở nhẹ nhõm, ngả ghế.
Chỉ khi thấy con đường lớn trải rộng phía , trái tim căng như dây đàn của cô mới thật sự buông lỏng.
Cô hiểu vì còi báo động trong nhà kho vang lên đột ngột như — càng hiểu vì Hách Vũ Thành cũng mặt ở đó. Rõ ràng lúc cô bước , thấy bất kỳ tiếng động nào.
“Anh… mặt ở đó từ khi đến ?”
Cô đầu đàn ông bên cạnh, nét mặt vẫn bình thản như chuyện gì xảy — dường như kéo cô chạy trối c.h.ế.t .
“Lúc em động ổ khóa, thấy .”
Giọng trầm thấp, bình tĩnh.
Ôn Dĩ Đồng sững sờ:
“Vậy cái ổ khóa rơi xuống cũng là do tháo ?”
Trong lòng cô vẫn đầy thắc mắc:
“Anh đến đây làm gì? Tập đoàn Hách thị cũng hợp tác với Vương Hồng Trần ?”
Cô nhớ rõ lúc còn ở Tinh Vân, từng nhắc đến cái tên Vương Hồng Trần.
Hách Vũ Thành day day sống mũi, hờ hững đáp:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/ban-trai-phan-boi-co-on-tro-thanh-doc-than-on-di-dong-hach-vu-thanh/chuong-263-hach-vu-thanh-sao-anh-lai-o-day.html.]
“Không Hách gia… là Bạch gia.”
Chỉ một câu , Ôn Dĩ Đồng lập tức hiểu .
Anh đến đây là để điều tra giúp vị hôn thê của — Bạch Vân Vân.
Thấy cô im lặng, Hách Vũ Thành liếc sang:
“Hỏi xong ?”
Ôn Dĩ Đồng ngẩn :
“Hỏi xong .”
Cô chỉ hỏi mấy câu, thế mà vẻ khó chịu — chẳng lẽ là vì cô nhắc tới Bạch Vân Vân?
“Thế còn em? Tinh Vân xưa nay hình như từng hợp tác với Vương Hồng Trần mà?”
Anh khoanh tay ngực, ánh mắt sắc bén cô.
Ôn Dĩ Đồng đáp bình tĩnh:
“Đó là nhà cung cấp vật liệu của Tô Kinh Thần. Gần đây Tinh Vân và Tô thị hợp tác mà.”
Hách Vũ Thành nhướng mày:
“ hợp tác giữa hai bên hình như cần dính dáng gì đến nhà cung cấp vật liệu thì ? Nói , cô Ôn, cô đang nhận dự án riêng lưng Tinh Vân đúng ?”
Ôn Dĩ Đồng thẳng mắt , trong lòng bực bội. Cô chẳng làm gì sai, kiểu mỉa mai như ?
“Hách tổng thật đùa. Tôi chỉ nhận thêm một công việc để kiếm thêm chút tiền thôi, liên quan đến dự án của Tinh Vân. Tôi từng làm chuyện phản bội công ty.”
Cô tưởng lo rằng dự án sẽ xung đột với lợi ích của Tinh Vân.
Hách Vũ Thành cô, ánh mắt như ý châm chọc:
“Xem em cũng khá hài lòng với Tô Kinh Thần đấy nhỉ? Không em từng sẽ vội bước một mối quan hệ mới ? Gặp Tô Kinh Thần là lời đó thành vô nghĩa ?”
Giọng điệu nửa trêu chọc nửa lạnh lùng khiến Ôn Dĩ Đồng tức nghẹn.
“Hách tổng thì thể đính hôn, cũng còn là trẻ con. Nếu yêu đương thì cũng chẳng gì sai cả. Hơn nữa, và Tô là quan hệ hợp tác đàng hoàng — giống và Bạch tiểu thư.”
Hách Vũ Thành nhướng mày, chậm rãi hỏi ngược :
“Tôi và Bạch tiểu thư thì ?”