Bạn trai cũ muốn đổ vỏ cho tôi - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-11-12 11:50:11
Lượt xem: 429

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm tan làm, chen chúc xe buýt để đến viện điều dưỡng của . Viện điều dưỡng đang ở là kiểu cũ, chỗ ở và thiết đều thời. Tuy nhiên, nhân viên ở đó thiện và chi phí cũng chăng.

Mẹ thẫn thờ giường, ánh sáng mờ nhạt chiếu lên khuôn mặt bà, trông già nua đờ đẫn.

“Mẹ, con đến thăm đây.”

Tôi đặt quả lê trong tay lên tủ đầu giường. Lê là một trong những loại trái cây thích khi bệnh. Loại bà thích nhất là đào thì đủ tiền mua. Nghĩ đến đây, lòng chua xót khôn nguôi.

Nếu bố còn sống, thấy như thế , chắc chắn sẽ trách chăm sóc . Lúc sinh thời, bố cưng chiều nhất, chiều đến mức kết hôn hai mươi năm mà chẳng làm gì. Sau khi đột ngột mất bố, chịu nổi cú sốc nên tinh thần vấn đề.

Mẹ vẫn đáp . Tôi xuống, kéo tay đặt lên bụng , : “Mẹ ơi, xem , cháu ngoại của lớn thêm . Thằng bé ngoan lắm, chẳng hành hạ con chút nào. Nếu bố còn sống, chắc chắn sẽ vui lắm.”

Mắt động đậy, bàn tay đặt bụng khẽ vuốt ve vài . Đột nhiên, đẩy mạnh , thét lên chói tai: “Mày, đồ tiện nhân, mày mang thai con của ? Hắn là chồng tao, chỉ yêu tao thôi! Mày trả cho tao, trả cho tao!”

Vừa , xông đến cấu xé . Tôi sững sờ, kịp phản ứng. Mãi đến khi y tá và bác sĩ thấy tiếng động chạy đến, kéo . Bụng va chạm trong lúc giằng co, nhói đau. Tôi ghế nghỉ ngơi một lúc lâu mới hồi phục .

Ngước bác sĩ, thể tin mà hỏi: “Mẹ làm ?”

Bác sĩ ngượng nghịu: “Mấy hôm còn đỡ nhiều, hôm nay chắc là kích động gì đó nên mới như . Cái bệnh là thế, chịu bất cứ kích thích nào, nếu …”

Tôi liên tục nhớ chuyện xảy ngày hôm nay, nhưng vẫn hiểu điều gì kích thích . Nhìn nhận , chút hy vọng nhen nhóm trong lòng tan biến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/ban-trai-cu-muon-do-vo-cho-toi/chuong-4.html.]

Bước khỏi viện điều dưỡng, gửi cho Lộ Ngôn Xuyên một tin nhắn: Xin , hiện tại thật sự tiện. Hay là, cứ sắp xếp , để tự đến gặp bố nhé.

Khoảng nửa tiếng , Lộ Ngôn Xuyên mới trả lời tin nhắn, vỏn vẹn một chữ: Được.

Tôi nắm chặt điện thoại, lang thang như một hồn ma. Cứ mãi, đến căn nhà trọ cũ thuê đây. Đẩy cửa bước , xuống chiếc giường chật hẹp, thấy vô cùng mệt mỏi. Ý thức dần trở nên mơ hồ, dường như trở về thời đại học.

Tôi và Lộ Ngôn Xuyên là bạn học cùng trường. Anh học năm thứ hai, còn là sinh viên năm nhất. Chúng quen trong buổi chào đón tân sinh viên. Anh yêu từ cái đầu tiên, thì bảo là kẻ háo sắc. Anh ha hả.

Năm thứ nhất đại học, vẫn là nàng công chúa kiêu hãnh nâng niu trong lòng bàn tay, sống tùy hứng, vui vẻ. Lộ Ngôn Xuyên khi tính cách cởi mở, ăn hoạt bát. Anh theo đuổi ròng rã cả học kỳ. Sáng mang bữa sáng cho , trưa thì rủ ăn cơm ở căng tin, tối hẹn ăn xiên nướng.

Mười thì đến tám đồng ý, nguyên nhân sâu xa lẽ là do sự kiêu hãnh của cô gái trẻ làm khó. Lộ Ngôn Xuyên khi đó là nhân vật nổi tiếng trong trường. Việc hẹn hò với Lộ Ngôn Xuyên là do đề nghị.

Lộ Ngôn Xuyên theo đuổi đến cuối cùng, gần như nhắc chuyện làm bạn gái . những việc một bạn trai nên làm, đều làm hết. Thiếu nữ nào mà ôm ấp mộng xuân? Tôi lúc còn trẻ, làm thể thích một trai như ? Thật rung động từ lâu.

Khi những tin đồn trong trường liên tục cá cược rằng Lộ Ngôn Xuyên sắp bỏ cuộc, nhịn nữa. Vào một buổi hoàng hôn mùa hè, Lộ Ngôn Xuyên đang bên cạnh , khẽ : “Chúng yêu .”

Tôi mãi nhớ cái vẻ mặt kinh ngạc và đôi mắt lấp lánh của Lộ Ngôn Xuyên khi sang . Anh : “Giang Ngư, là thật ? Em thật chứ?” Tôi bao giờ thấy mất bình tĩnh như thế.

Sự ngượng ngùng và ngọt ngào trong lòng gần như tràn ngoài. Một trai ưu tú như , chỉ vì một câu của mà đánh mất vẻ điềm tĩnh thường ngày. Thế là, hào phóng gật đầu, giả vờ bình tĩnh : “Ừm, đồng ý ?”

Lộ Ngôn Xuyên lập tức kéo lòng: “Tất nhiên là đồng ý , bạn gái.” Đó là đầu tiên ôm lòng, đầu tiên ngửi thấy mùi chanh tươi mát . Tôi cảm thấy say .

Sau đó, chúng nắm tay qua ngóc ngách của khuôn viên trường, chúng leo núi, ăn lẩu, cũng từng lóc cãi vã. Thời gian như chuyến tàu lượn siêu tốc, kéo chúng ầm ầm lao về phía , bất kể .

Loading...