Anh luôn nhìn về em - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-11-19 07:22:24
Lượt xem: 95

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Họ dẫn Văn Giai Tịnh chơi điện tử, bắt đom đóm, trèo cây hái quả, nhưng bao giờ hỏi thử .

 

Ngay cả cách gọi cũng khác, cô là "Giai Tịnh" mật, còn là "Mộ Tranh" gọi cả họ lẫn tên.

 

Văn Giai Tịnh cũng làm nũng để các trai chơi trò gia đình với cô , cô là công chúa, các trai là hoàng tử, hiệp sĩ, lùn.

 

Còn là gì? Cô Tiểu Tranh, chỉ một công chúa thôi, thể đóng vai hầu của công chúa.

 

Tôi mãi mãi là vật trang trí đáng chú ý. Thời Dục Niên thấy .

 

Năm mười tuổi, Văn Giai Tịnh ám ảnh bởi tình tiết phim thần tượng, cứ nhất quyết lôi kéo các trai điều ước chai, đợi nhiều năm đào lên.

 

Họ giúp Văn Giai Tịnh mua giấy, đưa bút, đào hố, còn lưng họ, cúi đầu lời nào.

 

Thực cũng điều ước chai. ai hỏi .

 

Họ đều đang nhéo má Văn Giai Tịnh, nhạo cô là đồ trẻ con, nhưng chiếc xẻng tay vẫn ngừng lấp đất.

 

Ngay cả Mộ Ngạn cũng hiển nhiên cho rằng xa như là vì hứng thú.

 

chỉ sợ nếu đến quá gần, cũng ai chú ý đến .

 

Điều đó sẽ khiến đau lòng hơn.

 

Thời Dục Niên chú ý. Anh xổm mặt đất, ngẩng đầu lên liền thấy hốc mắt đỏ hoe.

 

Nhận sự lúng túng của , đột nhiên gọi : "Mộ Tranh, em một cái ? Con gái đều thích mấy thứ mà? Anh cũng thể đào một cái cho em."

 

Văn Giai Tịnh khả năng bẩm sinh là yêu thích, cô vô tư tận hưởng sự bụng mà dành cho .

 

thì khác, ánh mắt thăm dò khi Thời Dục Niên chìa cành ô liu hòa hảo với , nghĩ sẽ nhớ mãi.

 

Trong suốt quãng thời gian niên thiếu dài đằng đẵng, những hành động t.ử tế và quan tâm thỉnh thoảng dần tích lũy , hóa thành tình yêu thầm kín thể của một cô gái.

 

Anh đúng, từng thích Văn Giai Tịnh.

 

Bản độc tấu cello thích , là khúc nhạc mà cô trình diễn năm mười tám tuổi.

 

Món ăn ngon mất lâu để luyện tập, là món mà Văn Giai Tịnh thích nhất.

 

Trong những ký ức cũ kỹ xa xôi , ánh mắt luôn dõi theo cô .

 

chỉ lưng họ lặng lẽ quan sát.

 

quá , dù là bày tỏ thiện ý với hồi nhỏ, lúc khí phách ngất trời , đều quá đỗi .

 

Tôi thể thích.

 

Sau khi Văn Giai Tịnh nước ngoài, tâm trạng tệ, để an ủi , Mộ Ngạn thường xuyên dẫn đến nhà ăn cơm và chơi game.

 

Tôi lấy cớ mang trái cây, lấy đồ, hỏi bài toán, thường xuyên phòng Mộ Ngạn làm phiền, vì thế mà giao tiếp với ngày càng nhiều.

 

Tôi dần trở nên tham lam, cầu nguyện rằng lẽ một ngày nào đó sẽ nảy sinh tình cảm với theo kiểu "lâu ngày sinh tình".

 

Sự thành kính cảm động đến ông trời, ánh mắt dần trở nên dịu dàng.

 

Cho đến hai năm , đỏ mặt khẽ hỏi : "Tiểu Tranh, chúng thử hẹn hò nhé?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/anh-luon-nhin-ve-em/chuong-3.html.]

 

Đột nhiên, vẻ mặt dịu dàng của trong ký ức và khuôn mặt lạnh lùng chồng chéo lên .

 

"Chẳng em thích cô từ lâu ? Giờ còn bày đặt giả vờ cái gì nữa?"

 

Tầm của mờ , dùng mu bàn tay lau mạnh mắt, nhưng khi thì quá muộn.

 

Tôi đ.â.m sầm đuôi xe phía .

 

Gần đây Mộ Ngạn thường xuyên lệnh cho : "Bóc nho cho , làm cho một ly Đại Hồng Bào nữa."

 

Tôi ngoan ngoãn làm theo, lòng đầy áy náy với .

 

Bị t.a.i n.ạ.n xe , chỉ xây xát nhẹ.

 

gãy xương cẳng tay, đau đến nhe răng trợn mắt, u oán với : "Sát thủ đường phố! Em đúng là t.ử của Thời Dục Niên!"

 

Thời Dục Niên từng t.a.i n.ạ.n xe .

 

Đó là lâu khi Văn Giai Tịnh nước ngoài, mất hồn mất vía, đ.â.m một cái cây bên đường, viện điều dưỡng hai tháng mới khỏe .

 

Nhớ lời Mộ Ngạn ngày hôm qua, giả vờ như vô tình hỏi: "Năm đó vì t.a.i n.ạ.n xe ?"

 

Mộ Ngạn xua tay, nhưng cánh tay bó bột cứng ngắc giơ lên trông vẻ buồn .

 

"Đừng nhắc nữa, chẳng vì Giai Tịnh , lén chạy nước ngoài thăm cô , lúc về thì như mất hồn."

 

"Em cái bộ dạng đáng tiền của nó xem, gần đây chẳng thấy tăm , đang bận bịu gì nữa, t.a.i n.ạ.n cũng thèm đến thăm hỏi."

 

Thì Thời Dục Niên nhưng ngay cả một tin nhắn hỏi thăm cũng .

 

Sau đêm đó, lịch sử trò chuyện giữa và Thời Dục Niên dừng ở câu 【Anh đang đợi em ở ngoài.】

 

Thì ngay cả sự quan tâm của cũng xứng đáng .

 

Thấy rầu rĩ lời nào, Mộ Ngạn nhàm chán chậu hoa cẩm tú cầu bàn : "Ê? Chẳng em quý mấy chậu hoa nhất ? Sao còn cắm bình?"

 

Tuy Thời Dục Niên tìm nhưng hoa vẫn gửi đến nhà đúng hẹn mỗi tuần.

 

Tôi dậy, ném tất cả thùng rác.

 

Mộ Ngạn chút khó hiểu: "Sao hoa đang nở vứt ?"

 

Thực những bông hoa giống thích, chỉ vì chúng là do Thời Dục Niên gửi.

 

Nên sẵn lòng cắt tỉa, tưới nước, chăm sóc cẩn thận.

 

hoa cắt khỏi rễ, dù chăm sóc bằng cả tấm lòng, chúng cũng sẽ héo tàn trong thời gian ngắn.

 

Tôi , với : "Vì đằng nào chúng cũng sẽ tàn héo, thích đến mấy cũng giữ , vứt sớm vứt muộn thì cũng như thôi."

 

Mộ Ngạn hổ là trai ruột của , nhận gần đây tâm trạng nên bảo đưa chơi.

 

Đến nơi mới , đó là tiệc đón gió cho Văn Giai Tịnh.

 

Chúng lớn lên cùng từ nhỏ, cô ngoan ngoãn, xinh , năng mềm mại ngọt ngào, luôn là cục cưng của .

 

Bằng chứng là Mộ Ngạn dù đang bó bột cũng nhất quyết tham gia.

Loading...