Nguyễn Kiều và Lệ Bạc Thần .
Giọng giống như đại bác của Lệ Bạc Thần.
Lệ Trung Sơn ở ngoài cửa lên tiếng một nữa:
"Ông nội con gọi con đến thư phòng, chuyện với con."
"Ừm."
Lệ Bạc Thần đáp một cách hờ hững. Anh nghiêng đầu Nguyễn Kiều: "Em đợi ở đây, sẽ ngay."
"Được."
Sau khi Lệ Bạc Thần rời , chỉ còn một Nguyễn Kiều trong căn phòng rộng lớn.
Cô dậy vì buồn chán, quan sát cách bài trí của căn phòng.
Cách trang trí trong phòng đơn giản, chỉ một dãy giá sách dày đặt ở phía , chất đầy sách, thậm chí ngay cả những góc phòng cũng bày biện đủ loại cúp và huân chương.
Nguyễn Kiều tò mò xem xét, phát hiện những chiếc cúp hóa đều là cúp đua xe.
Nhìn lượng cúp và huân chương, lẽ khi gặp tai nạn, Lệ Bạc Thần giành hết giải quán quân trong các cuộc đua.
Chỉ là những chiến lợi phẩm đáng lẽ chủ nhân trân trọng, nay vứt xó.
Ánh mắt cô thoáng phức tạp.
Đã ba năm kể từ khi Lệ Bạc Thần liệt.
Khi một trai đang ở đỉnh cao phong độ, tràn đầy nhiệt huyết, bỗng chốc trở thành tàn tật, chỉ thể xe lăn, điều đó khác gì việc bẻ gãy đôi cánh của một con đại bàng?
Nếu là bình thường, với tâm lý vững vàng, chắc chắn thể vượt qua cú sốc .
Cô khẽ thở dài trong lòng.
lúc , bên ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa.
"Ai đấy?"
"Là ."
Là Lão phu nhân.
Nguyễn Kiều bước nhanh đến mở cửa, khách sáo gọi: "Bà nội."
Cô ấn tượng với lớn tuổi hiền từ .
Lão phu nhân gật đầu, chống gậy từ từ bước .
Nguyễn Kiều theo , nhất thời Lão phu nhân đến đây làm gì.
"Ta tìm hiểu về thế của con, thực mà , xét theo điều kiện, con và Bạc Thần hề môn đăng hộ đối."
Câu khiến Nguyễn Kiều cảm thấy lo lắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/anh-dien-dao-vi-co-le-tong-nguoc-khoc-ca-nha-nguyen-kieu-le-bac-than/chuong-21-chau-dau-duoc-thua-nhan.html.]
Chẳng lẽ Lão phu nhân cũng khuyên cô ly hôn?
" tin ánh mắt của Bạc Thần. Trước con, từng cô gái nào xuất hiện bên cạnh nó. Ta từng sẽ ủng hộ quyết định của nó. Vì , từ giờ phút , con chính là cháu dâu mà thừa nhận."
"Sau dù xảy chuyện gì, con vẫn Lệ gia chống lưng."
Vừa , Lão phu nhân tháo một chiếc vòng ngọc bích xanh biếc cổ tay , định đeo tay Nguyễn Kiều.
"Bạc Thần là ngoài lạnh trong nóng, nó sẽ đối xử với con. Ta cũng mong hai đứa thể đồng hành cùng đến cuối đời."
Sự đổi lớn trong lời khiến Nguyễn Kiều vội vàng lắc đầu từ chối.
"Không , bà nội, chiếc vòng quá quý giá, con thể nhận."
Lão phu nhân thái độ kiên quyết kéo tay cô: "Đây là vật chứng nhận phận con dâu Lệ gia. Con đăng ký kết hôn với Bạc Thần, chiếc vòng là của con."
Nguyễn Kiều vẻ mặt phức tạp, lùi một bước: "Càng là vật quý giá như thế , con càng thể nhận."
Mối quan hệ giữa cô và Lệ Bạc Thần chỉ là hôn nhân thỏa thuận.
Sau khi đạt điều cần, chắc chắn họ sẽ chia tay.
Chiếc vòng , đến giá trị, chỉ riêng ý nghĩa tượng trưng cho phận, cô thể chấp nhận.
Một tia sáng lóe lên trong mắt Lão phu nhân, bà đột nhiên lên tiếng: "Giữa con và Bạc Thần thỏa thuận giao dịch gì ?"
Tuy là câu hỏi nghi vấn, nhưng mang tính khẳng định.
Nguyễn Kiều giật , nhưng ngay lập tức lấy bình tĩnh, hỏi ngược : "Sao bà nội như ? Con sẽ bao giờ đùa giỡn với hôn nhân của ."
Trong khoảnh khắc đó, cô thậm chí còn cảm thấy bí mật của đều Lão phu nhân thấu.
Lão phu nhân chằm chằm cô, ánh mắt sắc bén: "Nếu , thì nhận chiếc vòng . Nếu còn chối từ, sẽ cho điều tra chuyện ."
Nguyễn Kiều chịu thua, ngoan ngoãn gật đầu: "Bà nội, con sẽ giữ gìn chiếc vòng thật ."
Vẻ mặt vốn lạnh lùng của Lão phu nhân trong khoảnh khắc trở nên dịu dàng: "Hãy nhớ những gì với con, Bạc Thần là đáng để phó thác."
Nguyễn Kiều mím môi, gật đầu nữa.
Bề ngoài cô ngoan ngoãn, nhưng trong lòng vẫn nghĩ rằng họ chỉ là hôn nhân thỏa thuận.
Lệ Bạc Thần là như thế nào? Có đáng để phó thác trong phạm vi cân nhắc của cô.
Vương Xuân Bình cũng lúc , cầm điện thoại bước nhanh , chút kinh ngạc che miệng.
"Mẹ, đoán xem con thấy tin tức gì? Chân của Bạc Thần thể cứu chữa !"
Giọng Lão phu nhân lập tức cao lên vài bậc, ánh mắt cũng trở nên kích động: "Con gì? Chuyện thể đem đùa giỡn ."
Vương Xuân Bình gật đầu: "Làm con thể đùa giỡn với chuyện ? Chỉ là..."
Lời của bà đột nhiên mắc kẹt giữa chừng, về phía Nguyễn Kiều.
Khoảnh khắc đó, trong lòng Nguyễn Kiều chợt dâng lên một linh cảm lành.
________________________________________