Gánh nặng lưng ... lẽ là chuyện đứa con riêng của nhà họ Lâm. So với điều , vẫn tại một trai như giả vờ . Tôi cầm mấy cuốn sách tiến đến bên dì Ngô, liếc Lâm Cảnh Chi ngoài cửa sổ, nhỏ giọng hỏi: “Dì Ngô, dì thể cho con tại làm cho gương mặt của trở nên ?"
Dì Ngô cao giọng quát, trông chuẩn xù lông lên ăn thịt ông già : "Nói đến điều khiến tức giận lắm!"
"Đừng giận, đừng giận, con sẽ băm cho Heo an những ai làm dì tức giận." Lời khỏi miệng, mới nhận miệng thật ngu ngốc.
"Tiểu Hà, còn gặp qua cả nhà họ Lâm ?"
Tôi thấy rõ, mặc dù ngày đầu tiên đến nhà họ Lâm nhưng chỉ thấy đó từ xa, lắc đầu thở dài.
Không ngờ sang dì Ngô bắt gặp đôi mắt đỏ hoe của dì, dì bóp chặt chiếc ly trong tay đến vỡ: "Hừ! Tên xa, sức khỏe , nhưng thích hành hạ khác. Lúc Cảnh Chi mới về nhà Lâm, tên khốn xa đó còn kêu gọi giúp việc trong nhà bắt nạt Cảnh Chi, mãi về mới .”
Tin tức làm choáng ngợp, đúng hơn là tức đến nghẹn . Tôi thể cảm thấy m.á.u dâng trào, che mặt bằng vài cuốn sách trong tay: "Con nhớ còn việc làm, con nha dì!"
Sau khi bước vài bước khỏi cánh cửa phòng học nhỏ, cuối cùng cũng thở một . Sau khi bình tĩnh một lúc, nhận mang cuốn tập vẽ cũ của Lâm Cảnh Chi . nên đành phòng , giường một lúc, thể bình tĩnh , lóe lên cảnh tượng đầu tiên gặp Lâm Cảnh Chi, đó lên cảnh Lâm Cảnh Chi đang sống một cuộc đời khốn khổ. đầu dừng ở hình ảnh lóe đôi mắt hấp dẫn cùng hai nốt ruồi nhỏ của .
Khi về đến phòng tò mò lật tẩy vẽ của xem, trang đầu là chiếc bánh dâu tây to do vẽ nghĩ đến cảnh đút ăn mà ngây ngô. Loại bánh chung đắt tiền, chắc hồi nhỏ chỉ ăn vài nên luôn ghi nhớ và xuất hiện dày đặc trong tập vẽ của .
Tôi đột nhiên một kế hoạch làm cho Lâm Cảnh Chi bất ngờ, bàn bạc chuyện với dì Ngô, với dì trong nhà bếp để họ phụ , chứ cái bánh sẽ ăn .
Tôi đặt mua đủ nguyên liệu, đợi hôm nay Lâm Cảnh Chi làm để thực hiện, và dì ở nhà bếp nghiên cứu công thức lâu, cuối cùng làm một chiếc bánh giống như trong tập vẽ của . Mẹ mà làm bánh chắc mừng đến mức mở tiệc mất. Sau khi bọn trẻ dùng thử, chúng cũng dành nhiều lời khen ngợi cho .
Ủa sáng tạo chỉ, giờ bọn trẻ đòi làm hoài luôn. Theo công thức và kinh nghiệm tích lũy đó, đeo tạp dề màu hồng và bóp kem cẩn thận. Tay nghề của bao giờ , nhưng tại vì tin tưởng vũ trụ mách bảo nên bánh làm cũng tạm .
Mẹ thường , yêu đương với đàn ông là khởi đầu của bất hạnh, bởi vì nhiều tình yêu bắt đầu bằng nỗi đau. Tôi bao giờ trải qua nên như thế nào, bởi với tình yêu đều bắt nguồn từ vẻ trai và body mlem. Loại tình yêu là thứ tình yêu mà thể sống c.h.ế.t vì nó, nó chỉ là sự yêu thích và cảm mến chút xíu mà thôi. Bởi vì thích khuôn mặt của nên vô tình gần .
khi làm chiếc bánh và cố gắng trang trí chiếc bánh giống y hệt như tranh vẽ của , thì thể hiểu đang làm gì. Thật giống một hời hợt như tí nào, lỡ yêu thật thì chia tay đến bệnh viện vì đau tim ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/index.php/anh-chong-70-van/chuong-12.html.]
Lúc bánh lấy , Lâm Kinh Chi lúc về tới. Anh đột nhiên dừng , nụ môi dừng trong giây lát. "Dì Ngô, hôm nay là ngày đặc biệt ạ?"
Tôi đoán đó là vì thấy , vì thậm chí còn thời gian để cởi tạp dề , mặt dính đầy bột. Đối mặt với ánh mắt của , thản nhiên xua tay: “Nghe vốn thích bánh dâu, nên chỉ làm thử thôi.”
Anh vẫn gì, cảm thấy chút lo lắng vô cớ, chợt nhớ mối quan hệ của chúng chỉ mới 3 ngày, làm như táo bạo quá .
Tôi một tay chỉ chiếc bánh bàn, một tay chống lên mép bàn, hôm nay lâu quá, chân vẻ yếu.
"Lần đầu làm, nếm thử xem."
Lâm Cảnh Chi im lặng cầm thìa lên cắn một miếng, hiểu đang nghĩ gì. Khi rửa mặt, đột nhiên gọi .
dựa sát , ngửi thấy mùi dâu nồng nặc.
“Ngay từ đầu em với . Tại ?"
Tôi lo lắng, đột nhiên chân yếu , ngã thẳng xuống nhưng nhanh chóng ôm lấy . “Sao thế?”
Sờ eo , đầu lưỡi chút thắt , “Có lẽ em thích ." Tôi gãi đầu ngại ngùng: "Lát dì Ngô tổng tiền mấy món đồ em làm hư nha, chắc cũng nhiều."
Ban đầu do thích gương mặt và body đó nên gả cho , nhưng bây giờ lẽ chút đổi . " em hiểu 'yêu' nghĩa là gì? Tại giờ em thấy ai trai thì thích xong chán."
Đôi mắt đầy của , "Em thể chấp nhận ?"
Kiểu như thế thì méo ai mà thật . Vì thế tùy ý gật đầu, giây tiếp theo, một đôi môi thơm ngọt áp mặt . Tôi đông cứng tại chỗ, má ơi đầu tiên trai hôn nè. Bình thường mê trai nhưng khó chịu chỉ thích ngắm thích chuyện.
Tôi nghĩ đến món bánh quy dâu mà thưởng cho khi chữa bệnh khi còn nhỏ, tuy là loại bình thường nhưng hương vị khắc sâu trong lòng .
Lông mi của Lâm Cảnh Chi dài và rũ xuống, thể che nốt ruồi nhỏ ở khóe mắt. Đôi môi lành lạnh chạm môi nụ hôn hương dâu. y sợ mập khi ăn bánh gato nên thường ăn một miếng cho lệ, nhưng ăn kiểu ăn cả đời cũng .