Hợp Đồng Hôn Nhân Của Cô Dâu Gả Thay - Tống Dật Minh & Trì Dao - Chương 28

Cập nhật lúc: 2025-09-12 15:24:11
Lượt xem: 52

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Cửa hàng thiết kế Vellure Studio.

Trì Dao mẫu thiết kế khách hàng gửi đến, ánh mắt nhanh chóng lướt qua từng chi tiết. Đó là một bản phác thảo sơ bộ, còn nhiều điểm chỉnh, nhưng cô vẫn nhận ý tưởng chủ đạo mà đối phương truyền tải.

Cô nghiêng , lấy bút ghi chú vài điểm cần sửa đổi lên bản in. Những đường nét gọn gàng, dứt khoát như chính con cô lúc tỉnh táo, chuyên nghiệp, để cảm xúc cá nhân xen công việc.

Tiếng chuông điện thoại reo lên, cuộc gọi từ trợ lý.

“Chị Dao, phía khách hàng phản hồi bản đề xuất thiết kế. Họ điều chỉnh phần phối màu nữa.”

Cô gật nhẹ, giọng bình thản.

“Chị . Gửi bảng màu phương án B cho họ, đính kèm thêm gợi ý phong cách Á và Âu làm điểm nhấn để giao thoa.”

“Vâng ạ.”

Cuộc gọi kết thúc, Trì Dao ngả lưng ghế, khẽ day trán. Gần đây quá nhiều việc đổ dồn, kể đến chuyện trong nhà. Cô rõ bản thể cho phép nghỉ ngơi, nhất là thời điểm , khi Tống Dật Minh đột ngột can thiệp quá sâu cuộc sống của cô.

Ánh mắt cô dừng bản thiết kế, lướt khung cửa sổ, nơi sắc chiều đang dần buông xuống, phủ lên biệt thự một tầng ánh sáng u ám mơ hồ.

Trong đầu nghĩ đến việc ban sáng, Tống Dật Minh dọn đồ đến biệt thự, trong lòng liền bỗng chốc trở nên rối rắm trở về. Chỉ là đồ đạc của cô vẫn ở nơi đó.

Gạt nhẹ thanh thông báo điện thoại, phía tin nhắn của Trì Quốc Thành lẫn Trì Châu, cô chỉ sơ, đó trực tiếp bỏ qua.

Hiện tại Tống Dật Minh đe dọa bản đền bù hợp đồng, cô làm gì còn lá gan mà chạy. Hai mươi tỷ con nhỏ.

Buổi tối hơn bảy giờ đêm, Trì Dao bắt xe trở về biệt thự. Lúc bước , cô nhất thời đảo mắt quanh sảnh chính, vô đồ đạc quen thuộc của Tống Dật Minh chuyển đến.

Bản tính cô vốn giản dị, hiểu rõ nơi đây vốn thuộc về , nên trừ căn phòng ngủ thì các gian khác cô tuyệt nhiên đụng đến. Cô đổi gì, càng dám mà tùy tiện sắp đặt bất kỳ thứ gì trong biệt thự.

Đâu ngờ rằng Tống Dật Minh chỉ mới một câu, đồ của liền lập tức theo về.

Trì Dao nguyên tại chỗ, ánh mắt dừng ở vài món đồ lạ mắt từng thấy qua.

Ở góc tường gần cửa sổ, một chiếc tủ đựng rượu cao bằng từ khi nào. Thiết kế theo kiểu dáng cổ điển, gỗ sơn đen, bên trong xếp đầy những chai rượu ngoại mà cô thể hết tên. Ánh đèn vàng dịu từ trong tủ hắt , khiến cả góc phòng nhuốm một vẻ xa lạ.

Cách đó xa, bên cạnh tủ giày vốn để trống bấy lâu nay, giờ thêm một chiếc tủ mới. Cũng màu gỗ đen tuyền, kiểu dáng hiện đại hơn, cánh tủ còn kịp đóng kỹ, để lộ bên trong là một dãy giày nam sắp xếp gọn gàng.

Phòng khách tuy đổi quá nhiều, nhưng từng chi tiết nhỏ đều nhuốm màu của một đàn ông quen sống trong thế giới riêng .

Trì Dao dám bước sâu , chỉ lặng thứ như thể đang bước nhầm căn nhà của khác.

Lúc đây, gian bếp vang lên tiếng động, Trì Dao tiến , một giúp việc bước , giọng đầy vui vẻ.

“Cô Trì về , mời cô dùng bữa.”

Trì Dao thoáng lặng.

Đây vốn là giúp việc cận của phu nhân Diệp Lan, chỉ là việc giúp việc xuất hiện ở đây, đón cô bằng giọng điệu niềm nở … khiến Trì Dao bỗng thấy nghi ngờ những chuyện đang xảy .

Cô gật đầu nhẹ, hỏi gì thêm, lẳng lặng về phía phòng ăn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hop-dong-hon-nhan-cua-co-dau-ga-thay-tong-dat-minh-tri-dao/chuong-28.html.]

Trên bàn dọn sẵn hai phần cơm, bát đũa đầy đủ, canh còn đang nóng, nước lượn lờ bốc lên giữa ánh đèn ấm áp. Mọi thứ đều ngay ngắn, chỉ là… giống với căn biệt thự vắng lặng mà cô quen suốt thời gian qua.

Một bữa cơm dành cho hai .

Trì Dao yên một lát, đáy mắt hiện lên vẻ mơ hồ, trong lúc thất thần giọng giúp việc vang lên, cung kính mang theo ý .

“Cậu Tống về .”

Trì Dao giật đầu, đúng lúc trông thấy Tống Dật Minh bước từ hành lang, tay còn đang tháo cà vạt, dáng vẻ nhàn nhã mà tùy ý, nhưng khí thế thể xem thường của gánh vác cả một tập đoàn lớn. Ánh mắt lướt qua một vòng, cuối cùng dừng cô.

Chỉ một thoáng, nét lạnh nhạt thường thấy liền bằng một nụ nhàn nhạt.

“Sao đợi về cùng?” Anh đến gần, ngữ khí mật lạ thường.

Trì Dao khẽ lùi một bước, theo bản năng kéo giãn cách, giọng lắp bắp.

“Tôi… cũng mới đến thôi.”

Tống Dật Minh nhẹ, gì, chỉ chậm rãi giơ tay giúp cô kéo sợi tóc rối tai, động tác quen thuộc đến đáng sợ. Trì Dao căng cứng, tay vô thức nắm chặt vạt áo, dám ngẩng đầu.

rõ, giữa hai tình cảm gì để mà mật. Hôn nhân hợp đồng, mỗi bước đều điều khoản rõ ràng. Anh bao giờ chủ động làm mấy chuyện , càng cư xử như thể cô là vợ thật sự.

Vậy mà lúc

Trì Dao mím môi, lùi tránh sự mật, bàn tay nhẹ nhàng giữ lấy cánh tay. lúc , khóe mắt cô liếc thấy giúp việc đang cách đó xa, mỉm yên lặng quan sát, chính là từng theo phu nhân Diệp Lan như cái bóng.

Từng ánh mắt, từng hành vi đều thể chuyển lời đến phu nhân họ Tống, rõ ràng bà phái đến theo dõi cô và Tống Dật Minh, hiện giờ cô vẫn là vợ hợp đồng, càng thể vi phạm điều khoản đề .

Trì Dao lập tức hiểu , đây vốn dĩ là một vở kịch.

Cô buông lỏng cơ thể, để mặc Tống Dật Minh khoác tay lên vai dẫn đến bàn ăn, tiếp tục giãy giụa nữa.

“Ngồi .”

Anh kéo ghế cho cô, mới xuống đối diện, giọng điệu như thể đây là bữa cơm mật thường nhật.

Trì Dao cúi đầu, cầm đũa lên, lặng lẽ gắp một miếng rau. Trong khi đó, Tống Dật Minh tự nhiên múc canh, gắp thức ăn cho cô, dáng vẻ chững chạc của một chồng quen chăm lo cho vợ.

Không khí bữa ăn yên tĩnh mà phần gượng gạo. Chỉ tiếng chén đũa va chạm và ánh mắt giúp việc vẫn âm thầm dõi theo từ xa, tựa như đang kiểm chứng điều gì đó.

Mãi đến khi bát cơm vơi quá nửa, Trì Dao mới nhận đầu tiên trong suốt cuộc hôn nhân , cô và Tống Dật Minh cùng ăn một bữa tối tử tế, mặt ngoài.

Chỉ là cô hiểu, đối với cô là một màn kịch, ngược với Tống Dật Minh, biến điều thành sự thật.

Khung cảnh ấm áp mặt, một gia đình nhỏ khiến Tống Dật Minh thoáng rung động, dáng vẻ mệt mỏi của Trì Dao mới kết thúc công việc trở về, gương mặt giản dị xinh của cô, ánh đèn vàng ấm áp, khiến tim thoáng chùng xuống.

Tống Dật Minh nghiêng đầu Trì Dao, ánh mắt dừng sống mũi thanh tú và đôi mắt cụp xuống của cô. Trước đây trong mắt đối với cô đều là sự chán ghét, mà chỉ một thời gian ngắn, vô thứ đều đổi.

Anh của đây cũng từng nhận , cô xinh như thế nào.

Không vẻ rực rỡ khiến khác ngoái đầu , mà là một vẻ dịu dàng lặng lẽ, càng càng thấy cuốn hút, nhất là khi cô gì, chỉ im lặng cúi đầu ăn cơm như thế , như thể cô chẳng thuộc về thế giới ồn ào ngoài , chỉ nên tồn tại trong một góc nhỏ yên bình của gia đình.

Tống Dật Minh bao giờ nghĩ, một ngày, dáng vẻ làm rung động.

Trì Dao ăn, cô để ý ánh của Tống Dật Minh, ngược thì mang theo sự đối phó với giúp việc vẫn phía ngoài, cố gắng diễn để làm tròn bổn phận “ vợ” danh nghĩa.

Loading...