Hôn ước bất đắc dĩ - CHƯƠNG 3

Cập nhật lúc: 2025-07-25 05:30:17
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau bữa trưa kinh điển đó, trở thành mục tiêu công kích của cả trường.

Các group chat bắt đầu lôi ảnh bàn tán. Mọi lục tung mạng xã hội chỉ để tìm chút thông tin cá nhân, thậm chí còn lén chụp khoảnh khắc bước xuống từ xe của Tạ Liễu Dạ sáng hôm nhập học.

Tôi nổi bật, càng quen đối đầu với đám đông. kể từ khi cái tên Tạ Liễu Dạ dính liền với , còn lựa chọn nữa.

Chiều hôm đó, rảo bước thật nhanh về ký túc xá. khi quẹo qua hành lang khu B, một giọng the thé vang lên lưng:

"Cô là ai mà dám đeo bám Liễu Dạ?"

Tôi , thấy một cô gái với vóc dáng mảnh mai, mái tóc uốn lọn mềm mại, khoác vai chiếc áo cardigan hàng hiệu. Ánh mắt cô lướt qua như đang đánh giá một món đồ hạ cấp.

"Tôi đeo bám ai cả."

Tôi đáp nhẹ, định thì cô bước tới, chắn mặt.

"Tôi là Dương Hạ Lam. Chắc cô tên, vì tầm cô chỉ đến thế. từng là yêu của Tạ Liễu Dạ. Người duy nhất đưa biệt thự nhà họ Tạ."

Tôi sững .

Người cũ?

"Anh từng nhắc đến cô."

Hạ Lam bật khẩy:

"Dĩ nhiên là . Vì là kỷ niệm , còn cô… chỉ là nghĩa vụ gia tộc. Hôn ước? Trò trẻ con thôi."

bước sát , cúi đầu ghé sát tai thì thầm:

"Cô cảm giác ném khỏi thế giới của đau cỡ nào ? Tôi từng tất cả… và giờ sẽ giành . Thứ thuộc về cô thì đừng mơ giữ ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hon-uoc-bat-dac-di/chuong-3.html.]

Tôi rời , dáng vẻ kiêu ngạo như nữ vương bước xuống từ ngai vàng. Trong lòng nhói lên một cảm xúc kỳ lạ – lạnh, nóng, tổn thương, … ghen?

Tối đó, lên sân thượng. Tôi cần khí. Cần yên tĩnh.

… một nữa, ở đó.

Tạ Liễu Dạ bên lan can, điếu thuốc cháy đỏ lập lòe giữa màn đêm. Thấy , dụi tắt, tiến gần.

"Em định tránh mặt ?"

"Tôi gặp cũ của . Cô là kỷ niệm . Còn chỉ là nghĩa vụ. Anh nghĩ ?"

Tạ Liễu Dạ khựng , bất ngờ tiến sát, giữ lấy cằm .

"Em nghĩ là loại đàn ông để khác áp đặt? Nếu , thì chẳng ai khiến nhấc tay ký một hôn ước nào."

"Vậy còn cô ?"

"Chuyện cũ. Rất cũ. Đến mức còn chẳng nhớ nổi mùi nước hoa cô từng dùng. em, dù mới chỉ ăn cùng một bữa trưa, nhớ cả cách em cầm thìa."

Tôi ngước , ánh đèn yếu ớt phủ lên sống mũi cao và đôi mắt sâu thẳm , khiến tim như bóp nghẹt.

Hắn cúi xuống, môi gần như chạm trán :

"Anh thói quen lặp quá khứ. với em... bắt đầu một thứ từng ."

Tôi lặng, cả run rẩy vì cảm giác lạ lùng đang cuộn trào trong lồng ngực.

Tạ Liễu Dạ chỉ là cơn lốc – mà còn là ngọn lửa đang thiêu rụi thứ từng về bình yên.

… đang dần buông xuôi theo nó.

 

Loading...