Hôn ước bất đắc dĩ - CHƯƠNG 1

Cập nhật lúc: 2025-07-25 05:21:56
Lượt xem: 44

Tôi kéo tay áo đồng phục, che bớt mảng da trắng xanh mới va quệt vì chen lấn. Đại học A quả hổ danh là ngôi trường danh giá nhất cả nước – sinh viên nhiều, náo nhiệt, đủ thành phần, và điều quan trọng nhất: .

Tạ Liễu Dạ.

Tên tuổi đó như bóng ma bao trùm cả ngôi trường . Mỗi khi xuất hiện, khí xung quanh như đông đặc . Người như tranh, nhưng lạnh hơn băng. Ai dám đến gần ? Không ai. Ai dám tỏ tình? Một cô gái năm ngoái thử và trở thành trò của cả trường.

Còn thì ?

Tôi là "vị hôn thê" danh nghĩa của .

Không ai . Cũng ai nên .

Chuyện bắt đầu từ một bản hôn ước ký giữa hai gia đình khi còn đang học mẫu giáo. Hồi nhỏ, nghĩ đó chỉ là trò chơi. Mãi đến khi dặn dò nghiêm túc trong bữa tối: "Con nhớ, là vợ Tạ Liễu Dạ, đừng khiến mất mặt." Lúc đó mới , cuộc đời sắp xếp sẵn.

Và hôm nay, ngày đầu tiên đặt chân đến Đại học A, chỉ sống lặng lẽ như một sinh viên bình thường. Tránh xa rắc rối, đặc biệt là tránh xa tên "tuyệt tình công tử" .

Tôi bước qua cổng trường, luồn lách qua từng nhóm sinh viên đang tụ tập chụp ảnh, đùa. Chợt, khí xung quanh như đổi.

Một chiếc Maybach đen tuyền đỗ ngay cổng. Cửa xe mở , một bóng dáng cao lớn bước xuống. Gương mặt tuấn tú, lạnh lùng như chạm khắc từ cẩm thạch. Hắn mặc áo khoác đen dài, bước từng bước như thể cả thế giới đang tách làm hai chỉ để nhường đường cho .

.

Tạ Liễu Dạ.

Tôi giật , nhanh chóng đầu, cố lẫn đám đông.

kịp di chuyển, bàn tay ai đó giữ lấy cổ tay .

Hơi thở quen thuộc, mát lạnh, áp sát bên tai .

"Vợ sắp cưới, em định giả vờ quen ?"

Trái tim như bóp nghẹt. Tất cả ánh mắt xung quanh lập tức đổ dồn về phía .

"Trời ơi! Là Tạ thiếu đó!"

"Hắn gọi cô gái đó là... vợ sắp cưới?"

Tôi cảm thấy đầu óc trống rỗng, tim đập như trống làng. cú sốc dừng ở đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hon-uoc-bat-dac-di/chuong-1.html.]

Tạ Liễu Dạ nhẹ nhàng tháo chiếc khăn lụa đang quấn nơi cổ, vòng tay cài nút áo khoác ngoài cho . Giọng trầm khàn:

"Trời lạnh, mặc ấm là phạt đấy."

Tôi rõ tiếng nuốt nước bọt của đám sinh viên xung quanh. Cả sân trường như nổ tung. Ai đó kêu lên:

"Hắn ... cài áo cho cô ? Còn chuyện ngọt sến thế ?"

Tạ Liễu Dạ ai, ánh mắt chỉ dừng nơi .

"Đi thôi. Xe đang chờ."

"Tôi... tiết học ."

Hắn nhướng mày, ánh mắt lướt qua thời khóa biểu trong tay , nhẹ :

"Tiết đầu hủy. Anh sắp xếp ."

Tôi c.h.ế.t lặng.

Thì đây là cách can thiệp cuộc sống của ? Mới ngày đầu nhập học, trở thành tâm điểm của hàng trăm con mắt.

Hắn nhẹ nhàng kéo tay , mở cửa xe. Bên trong, thứ chuẩn sẵn – từ cà phê nóng, đến khăn ấm. Tôi phản ứng thế nào, chỉ im lặng, cảm nhận thở thoang thoảng kế bên.

"Em định tiếp tục làm ngơ đến bao giờ nữa?"

Tôi nghiến răng:

"Tôi từng đồng ý cuộc hôn nhân đó."

Hắn bật , âm thanh như kim loại va chạm:

" em vẫn là của . Dù em trốn đến , cuối cùng cũng sẽ về bên thôi."

Tôi mặt , lòng ngổn ngang. sâu trong tim, một cảm giác kỳ lạ đang lớn dần – sợ, tức giận, mà là một thứ rạo rực thể gọi tên.

Tạ Liễu Dạ – kẻ ba của giới tài phiệt, bắt đầu phá bỏ nguyên tắc chỉ vì .

Tôi , từ khoảnh khắc , cuộc đời sẽ còn bình thường nữa.

lẽ... cũng nó bình thường thêm chút nào.

Loading...