Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Vốn dĩ Lục Khiêm định rời nhưng ông xuống, hứng thú hóng chuyện. Ông với thư ký Liễu: “Cậu xem trẻ tuổi thời bây giờ .”
Thư ký Liễu là cách chọc ông vui.
Anh giả vờ giận dôi: “Ngài cũng mới chỉ đầu bốn mươi, còn trẻ lắm!” Lục Khiêm bật .
lúc , ước chừng bên chuyện hợp ý, chút xung đột tay chân.
Hoắc Minh Châu xảy việc gì nhưng chiếc túi cô đặt ghế rơi xuống đất, đồ vật bên trong rơi tán loạn.
Bảy tám cái son môi,
Một vài đồ trang sức đáng yêu, đặc biệt một chú dê con vô cùng dễ thương.
Truyện nhà Xua Xim
Mấu chốt là còn một bình sữa nhỏ.
Trong lúc nhất thời, khí trở nên vô cùng vi diệu. Lục Khiêm ngạc nhiên.
Ông Hoắc Minh Châu còn lớn hơn Ôn Mạn tận hai tuổi, nhưng mà... Cô còn mang cả bình sữa lẫn búp bê theo cùng .
Cô vẫn cai sữa ?
Vì thế, thư ký Liễu thấy ông Lục, nhiều năm hề , nay cong môi nở một nụ nhẹ, tới việc sung sướng bao nhưng ông đang vui.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi/chuong-742-luc-khiem-bat-cuoi.html.]
Đôi mắt Hoắc Minh Châu nước che phủ.
Cô cảm thấy mất mặt, cắn môi: “Cố Trường Khanh, chúng hủy bỏ hôn ước!”
Cố Trường Khanh đang định chuyện... Lục Khiêm mở miệng: “Giúp cô nhặt đồ lên !”
Bình sữa của cô gái nhỏ cũng thể để khác một cách tùy tiện .
Thư ký Liễu mỉm , đó cực kỳ bụng giúp cô nhặt lên, còn tri kỷ kéo khóa , đặt về chỗ ban đầu...
Hoắc Minh Châu ngơ ngác Lục Khiêm. Cô bạn Lâm Lăng cũng hóa ngây dại, đây là ai thế, kiểu gì cũng thấy quá khí phách, hơn nữa đàn ông
khí chất khác với những còn .
Rõ ràng làn da trắng, lịch sự thanh cao nhưng mang tới cho khác cảm giác kính sợ.
Thật lâu , Hoắc Minh Châu mới khẽ mấy chữ: “Chú Lục!” Lục Khiêm giữa đám ...
Ông vốn định lên nhưng lúc thấy cô gọi ông là chú Lục, vì ông vẫn dậy, đến bên cạnh cô, còn cô ngẩng đầu, cặp mắt xinh lóng lánh ánh nước, rưng rưng ông. Tựa như chú cún con yêu thương!
Lục Khiêm sinh suy nghĩ sờ đầu cún con, thế nhưng ông vẫn nhịn xuống, chỉ lạnh lùng hỏi: “Hôm nay ngoài chơi hả?” Cổ họng Hoắc Minh Châu phát tiếng nức nở.
Cô vẫn chỉ ông chằm chằm.