Đầu bên là một bác sĩ của bệnh viện, với cô nhẹ nhàng nhưng đầy tiếc nuối: "Bà Hoắc, ông Hoắc rời ! Anh cầm giấy chứng nhận sở hữu, thẻ ngân hàng và hai bộ quần áo ."
Cơ thể Ôn Mạn như rút hết sức lực, môi cô run run: “Còn gì nữa ?” Người đàn ông suy nghĩ một lúc : "Ông Hoắc để 4 cuốn nhật ký bên gối, cô còn cần nó ?"
"Tôi cần! Tôi sẽ đến lấy ngay!"
Ôn Mạn cúp điện thoại, lau nước mắt cho , nhưng lau bên , nước mắt bên tiếp tục chảy xuống.
Cô xuống tầng một, bảo tài xế cửa.
Dưới tầng, Hoắc Chấn Đông đang , vẻ mặt ông chút lo lắng nhưng phần nhiều là đau khổ.
Ông Ôn Mạn, nhỏ giọng : “Mấy hôm nó thi lấy bằng luật! Bác cũng mới nó lấy hộ chiếu và mua vé Mỹ. Chắc giờ nó lên máy bay .” Ôn Mạn im lặng rơi lệ.
Dù sẽ ngày như nhưng cô vẫn kìm nước mắt. Hoắc Thiệu Đình quên mất...
Ký ức của trở năm năm , khi họ gặp .
Hoắc Thiệu Đình rời , bay tới bầu trời mà hằng mong ước, trở với nghề luật sư yêu thích của .
cô vẫn ở đây, nhưng Hoắc Tây vẫn còn ở đây.
Khi họ gặp , sẽ coi họ như những xa lạ, yêu cũng hận!
Ôn Mạn nhẹ nhàng nhắm mắt , phát một tiếng kêu thảm thiết! Hoắc Chấn Đông cũng bật .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi/chuong-589-toi-can.html.]
Truyện nhà Xua Xim
Ông vỗ vai Ôn Mạn, trầm giọng : “Mạn Mạn, đừng lâu, nếu Hoắc Thiệu Đình sẽ đau lòng! Đừng sợ, nó ... nó sẽ về!”
Ôn Mạn vẫn còn run rẩy.
Dù cô chuẩn tâm lý mấy tháng nay nhưng khi ngày đó đến, cô vẫn đau khổ đến mức suy sụp!
Ôn Mạn chùa. Cô gặp thầy Thanh Thủy.
Ngôi chùa ở lưng chừng núi, cô thành kính, dù mang thai bốn tháng vẫn bộ lên đến nơi.
Khi đến chùa, cô quỳ xuống và dâng hương lên Đức Phật. thầy Thanh Thủy gặp cô.
Một tiểu sư phụ thanh tú bước , mặt thầy Thanh Thủy với cô: “Sư phụ năm đó ông với cô, chờ mây tan mới thấy trăng sáng.”
Tiểu sư phụ xong, lập tức chắp tay rời .
Ôn Mạn cúi đầu tiễn , cô bái lạy hết một lượt Thần, Phật trong chùa, đó mới từ từ xuống núi.
Sau mỗi ngày Hoắc Chấn Đông đều sẽ báo tin tức cho cô, trong vòng một tuần Hoắc Thiệu Đình bay tới mấy nước... Ôn Mạn dấu chân của , thỉnh thoảng ngơ ngác.
Nửa tháng , cô gặp Hoắc Thiệu Đình bản tin truyền hình. Anh thắng một vụ kiện xuyên biên giới.
Bên ngoài Tòa án Tối cao California, Hoắc Thiệu Đình vô phóng viên vây quanh. Anh mặc một bộ vest cổ điển màu đen trắng, khi tiếp nhận phỏng vấn, nâng cằm, khí phách hăng hái, khóe miệng mang theo nét kiêu ngạo quyền rũ!
Ôn Mạn xem đoạn tin tức đó bao nhiêu ! Cô rơi nước mắt, ...