Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Ở nhà họ Hoắc.
Từ lâu  thoang thoảng mùi hương thức ăn, bà Hoắc tự  xuống bếp làm một bàn đồ ăn ngon.
Món Hoắc Tây thích ăn. Đồ Ôn Noãn thích ăn.
Món Tiểu Thước Thước và Minh Châu thích. Còn cả món Sùng Quang thích nữa.
 mấy  đàn ông thì   đối xử  như .
Hoắc Minh  cởi áo khoác   bàn tròn lớn,   mặc một chiếc áo lông cừu màu xám.
Một tay  khoác  vai Ôn Noãn, giả vờ phàn nàn: “Mẹ,   bất công !”
Bà Hoắc  xuống,  lượt  hai  con của . Đều     đồng hành.
Bà  vui mừng, dịu dàng  với con trai: “Khi con và Minh Châu còn bé,  cũng chăm sóc các con  nhiều ! Giờ làm , bây giờ  chỉ mới làm vài món ăn cho mấy đứa nhỏ con  ghen tị  ư? Cái m.á.u ghen  của con chắc chắn bình thường Ôn Noãn cũng khinh bỉ nhiều.” Hoắc Minh lấy thức ăn cho vợ,  : “Con làm  dám làm cô  tức giận chứ.”
“Tổng Giám đốc Ôn đang nắm trong tay hạnh phúc nửa đời  của con! Con còn  hầu hạ cô  thật ! Nếu   tin thì  hỏi Ôn Noãn , xem bình thường con chăm sóc cô  như thế nào!”
Anh càng  càng kỳ cục, mặt Ôn Noãn đỏ lên. Cô gắp một miếng thịt cho .
Hoắc Minh  cô  hổ nên    nữa. Trong bữa tiệc, Lục Khiêm  về việc cầu hôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-979-do-on-noan-thich-an.html.]
Hoắc Chấn Đông mặt đỏ lừ lừ, vung tay : “Chuyện  đợi ăn xong thì bố con chúng    phòng sách thảo luận, dù  cũng là chuyện lớn,  thể qua loa .”
Dù   con trai nhưng Minh Châu vẫn  ngại ngùng, cô  yên lặng ăn cơm.
Lục Khiêm gắp thức ăn cho cô,  khẽ: “Không  em thích ăn cái  nhất ? Sao em chỉ ăn cơm mà  gắp thức ăn ?”
Tiểu Hoắc Tây trong trẻo : “Cô kết hôn với chú, cô ngại !” Cô bé   to: “Cô đỏ mặt kìa!”
Bầu  khí  kì lạ. Ôn Noãn  nhận .
Hoắc Minh ôm Tiểu Hoắc Tây lên đùi, vỗ nhẹ  m.ô.n.g cô bé: “Cái gì con cũng , chỉ là lắm miệng quá thôi!”
Hoắc Tây ôm hôn .
Sau đó, cô bé  chịu xuống,    đùi Hoắc Minh ăn cơm. Hình thường Hoắc Minh là   cô bé tự lập nhất, nhưng hôm nay   bất ngờ đồng ý,  chỉ như ,  con bón cơm cho bé con ăn.
Ôn Noãn  khỏi liếc mắt  .
Lúc nghỉ trưa, Hoặc Minh dỗ dành mấy đứa nhỏ và dành thời gian vợ chồng riêng tư với Ôn Noãn.
Bụng Ôn Noãn  to .
Lúc ngủ cũng  thoải mái như ...
Cô  để ý đến dáng  nên  khi ăn xong liền về phòng ngủ vận động nhẹ nhàng một lúc,   thể giữ dáng  giúp sinh con thuận lợi hơn.