Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Hoắc Minh  xuống .
Cho dù cô gái nhỏ  mặt  là  vợ yêu dấu của , cho dù họ  làm tất cả những điều  mật nhưng bây giờ   thể làm cho cô sợ,   từ từ, từng chút từng chút biến cô thành của riêng . Anh mở tờ báo  mặt, chuyên tâm mà xem, giọng điệu  thản nhiên: "Em đến vì tai tiếng của chúng ?"
Da mặt Ôn Noãn  mỏng, nháy mắt khuôn mặt  nhuộm đỏ. "Ai  tai tiếng với  chứ?"
Hoắc Minh ngước mắt lên,   nhẹ: "Khá nóng nảy! Rất giống với tính cách của Hoắc Tây."
Ôn Noãn cau mày.
Hoắc Tây là ai?
Hoắc Minh  hiệu cho cô  xuống,  đổi giọng điệu, dịu dàng hơn nhiều: "Em thích cà phê!  con gái vẫn nên uống ít cà phê, uống nhiều sữa hơn mới ."
Ôn Noãn  chịu  xuống.
Cô  ngốc,    vẻ lo lắng nhưng thật sự   tính! Nếu     trộm hôn cô.
Dáng vẻ nhỏ nhắn của cô khiến Hoắc Minh bật , ánh mắt  khỏi trìu mến,  thấp giọng hỏi: "Em đến đây để chất vấn , nhưng    hỏi?"
Ôn Noãn lấy hết can đảm, bày  vẻ mặt dữ tợn: "Sao   bí mật hôn ?"
"Bởi vì  !" Ôn Noãn: ......
Cô  thể   , địa vị   bình đẳng, cô  nếu gia đình   đối phó với cô thì chỉ mất một giây,  chỉ cô mà đến cả gia đình cô cũng  thể  ảnh hưởng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-896-hoac-tay-la-ai.html.]
Mắt Ôn Noãn  đỏ.
Cô tức giận  mặt , thấp giọng kháng nghị: "Tôi  bụng dẫn đường! Anh  lấy oán trả ơn."
Hoắc Minh  dậy.
Ôn Noãn  chút lo lắng,    định làm gì.
Hoắc Minh  đến  lưng cô, dựa  gần, thì thầm  tai cô: "Tôi hôn em...... Sao  biến thành lấy oán trả ơn? Là do   đủ  trai  vì   giỏi bằng những  khác?"
Ôn Noãn  né tránh nhưng   cho. Anh ôm eo của cô,  để cô trốn thoát.
Lúc Hoắc Minh hai mươi lăm tuổi,   quá am hiểu phụ nữ, đặc biệt  hiểu về Ôn Noãn.
Anh cúi ,  thở nóng bỏng thở  đôi tai mềm mại của cô, dịu dàng và quyến rũ: "Tôi  chỉ đùa giỡn em như em đang nghĩ! Gia đình   cho phép  làm loạn, tạo  tai tiếng  ! "
Ôn Noãn lắp bắp: "Vậy   cái gì?" Hoắc Minh  nhạt.
“Tôi  những  làm sáng tỏ mối quan hệ của chúng  mà còn sẽ chứng thực tin đồn!”
Mặt Ôn Noãn đỏ bừng: "Chúng  vốn  quen  !"
Hoắc Minh  trong tiềm thức cô ít nhiều thích , nếu  cô gái nào sẽ cho phép một  đàn ông đến gần chính  như thế , nhưng điều cô thích bây giờ vì   trai.
Ít nhiều gì Ôn Noãn vẫn  chút mê sắc , mặc dù cô  thừa nhận. Anh buông cô : "Bây giờ    quen  ?"
Anh mỉm   cô,   Ôn Noãn nóng bừng, cô      nữa? Hơn nửa ngày, cuối cùng cô cũng nhớ  mục đích của , thì thầm: "Tôi     thích! Anh làm  là  đúng!"