Ôn Noãn chỉ  một lát, lúc cô trở về sắc mặt  tệ. Hoắc Minh cũng  thấy.
Anh đẩy một phần đồ ngọt đến  mặt Ôn Noãn, trực tiếp dịu dàng : “Hai    chuyện gì, thấy hợp  quá nhỉ!”
Ôn Noãn ăn từ từ.
Một lúc , cô mới : “Cố Hi Quang là cháu của Cố Trường Khanh.” Hoắc Minh cũng bất ngờ.
Là một  đàn ông,   thể nhạy bén nhận   tình cảm khác lạ mà Cố Hi Quang dành cho Ôn Noãn, nhưng nghĩ đến tuổi tác và  phận của đối thương,  cảm thấy  nên rộng lượng một chút...
24 tuổi, lông còn  mọc hết,  cần sợ hãi.  tóm   vẫn ăn giấm.
Sau khi bọn họ rời khỏi nhà hàng  một lúc, Cố Hi Quang cũng   theo.
Cậu  mở cửa xe cho Ôn Noãn,  khẽ một câu: “Tổng Giám đốc Ôn, ngủ ngon.”
Dù Ôn Noãn chỉ mới 30 tuổi nhưng khi cô  Cố Hi Quang   một cảm giác là bậc trưởng bối  kì cục, cô  nhạt một tiếng: “Ngủ ngon.” Hai chữ   chọc đến Hoắc Minh.
  xe vẫn còn mấy đứa trẻ nên   tiện nổi giận với cô,  chỉ  thể nhẫn nhịn.
Trở về biệt thự.
Sau khi  dỗ con xong,  trở về phòng ngủ, Ôn Noãn  tắm rửa xong và đang bôi đồ dưỡng da.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-862-on-noan-an-tu-tu.html.]
Hoắc Minh nhẹ nhàng đóng cửa phòng.
Anh ôm cô từ phía , nhẹ nhàng ném cô lên giường, Ôn Noãn   đầu   nhưng   đồng ý, dùng tư thế  chiếm lấy cô...
Ôn Noãn cắn môi chịu đựng. Tóm , cô   bằng lúc .  cô cũng    mất  cảm giác.
Lúc lâu , cuối cùng  cũng đồng ý sờ mặt của cô, hôn cô từ phía , l.i.ế.m sạch nước mắt  mặt cô... Ôn Noãn đưa tay, khẽ vuốt qua khuôn mặt  tuấn của .
Các đường nét của    tháng năm trau chuốt cho càng quyến rũ trưởng thành hơn,   ngoài    bao nhiêu  thích.
Khi Ôn Noãn  , Hoắc Minh hung hăng trừng phạt cô,  khẽ cắn tai cô: “Là ai câu dẫn  khác! Từ 20 tuổi đến hơn 40 tuổi... Sức quyến rũ của bà Hoắc kinh khủng thật đấy!”
Ôn Noãn  giận  buồn .
Cô nhắm mắt hưởng thụ, một lúc  mới nhẹ nhàng : “Không   để ý Cố Hi Quang chứ? Cậu   cùng lứa với chúng ,  để ý cái gì chứ!”
“Cậu  chỉ nhỏ hơn em 7 tuổi thôi!”
“Rất nhiều nam nữ chênh  hơn 10 tuổi vẫn trở thành vợ chồng đấy!” "...”
Ôn Noãn cầm vai , nhắm mắt lẩm bẩm: “Không   để ý khuôn mặt  của   ! Sau khi bộ phim   xong, em và  cũng  cần gặp   nữa... Hoắc Minh, em   , em sẽ  nhớ nhung lâu như .” Hoắc Minh chỉ im lặng yêu thương cô. Anh ép cô mở to mắt.
Ôn Noãn  chịu,  cũng  chút thủ đoạn, cuối cùng cô  còn cách nào chỉ  thể chậm rãi mở mắt , mắt cô ngập nước mắt,  sức quyến rũ  thể  thành lời.
Hoắc Minh nhấc cơ thể của cô lên, dịu dàng hôn.