Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Cô  thiếu tiền mà chỉ quấn lấy chú Lục  những lời . “Vậy  nuôi em ?”
Lục Khiêm hôn lên cái đầu nhỏ của cô: “Ừ! Chú Lục luôn nuôi em.” Cứ như , họ sống cuộc sống vợ chồng trong căn hộ sang trọng đó. Hầu như mỗi tuần Lục Khiêm đều tới.
Ông nấu cơm cho cô, cô đ.ấ.m lưng và bóp chân cho chú Lục của cô, ban đêm mặc áo của ông  bò  lòng ông...
Thỉnh thoảng, ông nhận  vài cuộc gọi cá nhân.
Khi đám  ông Dịch mời ông  ngoài chơi, Lục Khiêm luôn từ chối, một vài chuyện cá nhân cũng giao cho thư ký Liễu xử lý,  hiếm khi ông  xã giao, chứ đừng  đưa cô tới đó.
Minh Châu hỏi thì ông chỉ   thích hợp với một cô bé.
 ông quản cô  lỏng lẻo, ông  hỏi nhiều tới việc cô qua  với bạn bè.
Ông dành thời gian đưa cô  trượt tuyết,  xem cực quang.
Nửa năm đó thực sự là  thời gian ngọt ngào và  đẽ nhất của họ...
Khi năm mới tới gần, Lục Khiêm trở nên bận rộn. Hai   mấy ngày  gặp, Minh Châu   giường  chuyện điện thoại với ông, giọng điệu tựa như cô gái nhỏ nũng nịu...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-781-vay-anh-nuoi-em-a.html.]
Có âm thanh từ  tầng truyền tới, hình như là bà Hoắc đang . “Sao ?” Lục Khiêm cũng  thấy,  thể  hỏi.
Minh Châu dịu giọng : “Em xuống tầng xem thử.”
Cúp điện thoại  chạy vội xuống tầng,  cầu thang  thấy  trai Hoắc Minh  giữa phòng khách,  đang ôm vai  trai , bố ở bên cạnh nhẹ nhàng an ủi.
Minh Châu sững  một lúc.
Lúc  bà Hoắc ngước mắt  thấy cô, nức nở : “Minh Châu con nhanh xuống đây, con  dáng vẻ của Hoắc Tây.”
Tim Minh Châu đập loạn xạ, chạy xuống tầng.
Hoắc Minh cho cô xem ảnh chụp  điện thoại di động. Tiểu Hoắc Tây nửa tuổi, tóc màu ,  thể   trắng trẻo. Thật dễ thương, đáng yêu.
Minh Châu che miệng, tham lam , nhỏ giọng : “Trông giống chị dâu quá!”
Bà Hoắc cũng xúc động rơi nước mắt.
Tuy rằng Hoắc Chấn Đông cũng nước mắt giàn giụa nhưng dù  ông vẫn  sĩ diện, cứng rắn : “Giống  là , vẫn là giống   hơn, nếu như giống  trai con thì tiêu , lớn lên ai dám nhận con bé!”
Bà Hoắc phàn nàn  chồng.