Lục Khiêm mềm lòng.
Ông cúi đầu  tìm môi cô, hôn lên.
Ngón tay thon dài mò  chăn nhẹ kéo quần áo của cô , cảm giác mềm mịn tinh tế lập tức thiêu đốt ham  của đàn ông... Không    ảo giác của cô   mà tối nay ông  thô bạo.
Sau khi kết thúc, cô mềm oặt dán chặt  ông. Mồ hôi dần dần nguội ...
Lục Khiêm vỗ nhẹ  cô, dịu dàng như đang dỗ trẻ con. Bọn họ đều  nỡ  ngủ.
Cô giơ tay lên sờ soạng khuôn mặt ông, đè giọng thật thấp: “Chú Lục,  đến giờ vẫn  kết hôn ?”
Lục Khiêm  khẽ: “Em cảm thấy tại ?” Nói xong, ông kéo cô  lòng...
Cô dán  n.g.ự.c ông, tim đập nhanh, mặt dày : “Em cảm thấy là  đang đợi em lớn lên! Chờ em trưởng thành là  sẽ  đối tượng kết hôn!”
Cô nhắc đến kết hôn, xem  là  .
Bỗng nhiên Lục Khiêm thấy hứng thú, ông đưa tay  chăn  bắt nạt  khàn giọng: “Tôi xem thử  trưởng thành  nào, đừng gạt chú Lục nha.”
Lúc ông nổi lên hứng thú chắc chắn là  xa nhất.
Minh Châu  ôm lên  ông, ông thong thả dạy cô  lâu, cô  lóc quậy phá ông vẫn  chịu tha, còn đổi cách lừa gạt, bắt nạt cô làm theo.
Tiểu Hoắc Tây sống c.h.ế.t  rõ, quan hệ của bọn họ chung quy vẫn  lén lút.
Qua Trung Thu, Minh Châu  về. Đêm  khi , mắt cô ngấn lệ. Lục Khiêm sờ đầu cô một cái: “Trẻ con thì đừng đau lòng mấy chuyện !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-776-ba-rat-thich-co-gai-nho.html.]
Thế nhưng chính ông cũng  buồn bã, làm  ông  nghĩ đến chuyện giữ cô  bên cạnh chứ.
Có cô ở đây, trong nhà vui vẻ hơn hẳn.
Trước đây bà cụ cứ rầm rì lẩm bẩm, bây giờ mỗi ngày đều xách giỏ thức ăn  phụ  giúp việc, làm món cô gái nhỏ thích ăn, Lục Khiêm    nhận , chỉ là  vạch trần mà thôi.
Đêm đó, ông  trong phòng sách  lâu.
Ông nghĩ về tương lai, nghĩ về cô gái nhỏ hứa cho  cả cuộc đời.
Bà cụ bưng  tới  xuống, dường như   gì đó nhưng cuối cùng vẫn  lên tiếng, bà tin là cô gái nhỏ  con trai mang về nhà là nó  xác định .
Bà  thích cô gái nhỏ.
Heo Nhỏ,   là Minh Châu !
Bà cụ nghĩ,  lẽ sẽ nhanh chóng tổ chức hôn lễ thôi, tuổi tác hai  cách  xa, bối phận  loạn, nhưng con trai thích là .
Cuối cùng bà cụ chỉ  một câu: “Rất !”
Lục Khiêm lặp  lặp  câu ,  khẽ, bà cụ thật thú vị.
Ông nghĩ, chờ Tiểu Hoắc Tây  định một chút thì ông sẽ đến nhà họ Hoắc cầu hôn.
Ông  giữ cô gái nhỏ  bên cạnh minh, bên cạnh bà cụ, mỗi ngày tan làm là  thể thấy ánh đèn ấm áp,  thể  thấy cô và bà cụ cùng   hái đậu đũa.
Ông cũng  còn trẻ,  lẽ cưới xong thì nên  con...