Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Cô nắm giữ bốn mươi lăm phần trăm cổ phần của Tây Á, Hoắc Doãn Tư là  thừa kế Hoắc Thị.
Không ai  cuộc sống  hơn Ôn Noãn.
 chỉ  Bạch Vi dám hỏi: “Ôn Noãn,  vì Hoắc Tây và Doãn Tư nên làm lành với Hoắc Minh  ?”
Ôn Noãn  nhạt: “Sao  thể! Bây giờ chúng tớ sống  !” Vừa  xong, cô nhẹ nhàng khuấy cà phê,   trầm ngâm.
 ...
Theo thời gian, cô  quen với sự đồng hành của Hoắc Minh.
Gần như cô quên mất   mất  một phần trí nhớ. Tình cảm của họ luôn thiếu  phần quan trọng nhất...  Ôn Noãn cảm thấy điều   ảnh hưởng tới cuộc sống bình thường của họ.
Hoắc Minh từng  với cô rằng    thêm một đứa con. Cô  chịu.
Cô  thật    thất vọng nhưng    gì!
Không thể   vấn đề giữa họ nhưng rõ ràng cô cảm thấy cuộc sống vợ chồng hai  kém hơn , hoặc là  bận công việc, hoặc là cô ở với con, thậm chí  khi cô còn ngủ với Hoắc Tây.
Ôn Noãn trầm ngâm suy nghĩ...
Bạch Vi nhẹ nhàng nắm tay cô, nhẹ giọng : “Ôn Noãn,  còn yêu   ?”
Yêu? Tất nhiên là yêu...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-736-sao-co-the.html.]
Ôn Noãn  chút ngẩn , lúc  điện thoại trong tay vang lên, là Hoắc Minh gọi tới.
Chắc là  đang  đường  làm về, Ôn Noãn  thể  thấy tiếng xe cộ, giọng   vẫn dịu dàng như cũ: “Anh  nhận  điện thoại của bố, bố   đón Hoắc Tây và Doãn Tư  , em đang ở  , chúng    hòa nhạc?”
Giọng  của Ôn Noãn ấm áp và nhẹ nhàng:
“Em đang uống cà phê với Bạch Vi.”
Hoắc Minh trầm mặc một lát,  đó nhẹ nhàng  : “Xem  em   thời gian dành cho ! Bà Hoắc,  cảm thấy   chút đáng thương!”
Bạch Vi vội vàng bĩu môi : “Tớ  liên quan!” Ôn Noãn  cảm thấy các cô  lâu  gặp mặt ...
Ôn Noãn trở về biệt thự.
Đèn trong sảnh lớn sáng rực,  bàn ăn bày bữa tối tinh xảo, trông giống tay nghề của Hoắc Minh.
Lúc   đang   sô pha  báo cáo tài chính. Anh  ngẩng đầu lên khi  thấy tiếng bước chân.
Ôn Noãn cởi áo khoác,  xuống bên cạnh : “Anh  vui ?” Hoắc Minh đặt báo cáo tài chính xuống, kéo cô  lòng,  hôn cô  luồn tay  váy cô, giọng  trầm khàn: “Muộn thế  mới về nhà! Bà Hoắc, em lạnh nhạt với ”
Anh thật sự vội vàng. Tính   mười ngày    chạm  cô. Hai   hợp , bình thường khi Hoắc Minh  nhu cầu, Ôn Noãn cũng hiếm khi từ chối.
Anh càng ngày càng quá đáng,   dáng vẻ sẽ giải quyết một   sô pha nhưng Ôn Noãn ngăn  , nhẹ giọng : “Người giúp việc sẽ thấy mất.”
Chiếc mũi thẳng tắp của  cọ nhẹ  cô, giọng  khàn biến dạng. “Anh  cho họ nghỉ phép! Hơn nữa họ đều lớn tuổi,  thì làm , thỉnh thoảng vợ chồng ân ái  sô pha là chuyện bình thường!” Ôn Noãn  thể chống  sức mạnh áp đảo của , ỡm ờ.