Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Dưới ánh đèn mờ nhạt. Vẻ mặt của Hoắc Minh trở nên đen tối mịt mù,    quá xúc động. Nếu   Ôn Noãn ngăn cản, lúc    chiếm lấy cô...
Thế nhưng  khi chiếm lấy  thể của cô thì ,   thể làm gì nữa?
Nhiều nhất cũng chỉ thỏa mãn về mặt thể xác. Không đủ! Anh cảm thấy  đủ, thứ    chỉ  ! Ngón tay Ôn Noãn run rẩy, cô cài  hết nút thắt.
Cô cũng chẳng thèm  đầu, cứ   lên  lầu, dường như vì chân  bủn rủn nên  đường  còn  khập khiễng.
Hoắc Minh  ngăn cản cô.
Anh cũng  lên lầu xem con nữa, trong lòng   lộn xộn. Lúc   trong xe,  châm một điếu thuốc lá.
Mấy ngày    quyết định từ bỏ, tựa như lời Ôn Noãn , tách   lẽ sẽ  hơn cho cả hai.
 chỉ một thằng nhóc  khiến    xe. Anh cảm thấy vô cùng hụt hãng.
Anh  dám tưởng tượng nếu  thật sự buông tay,  sự theo đuổi bám riết  tha của mấy thằng nhóc trẻ tuổi ,  chắc rằng Ôn Noãn  thể sẽ... chơi trò chơi tình cảm với bọn họ  !
Hoắc Minh  trong xe, chậm rãi hút thuốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-714-hoac-minh-khong-ngan-can-co.html.]
Khói tỏa  tràn ngập trong xe, làm nhòe mặt .
Anh hút bốn năm điếu thuốc lá, lúc  mới nhẹ nhấn ga rời khỏi biệt thự. Bảo vệ cổng biệt thự  thấy , vẻ mặt     tự nhiên... Đêm khuya, Hoắc Minh trở về nhà họ Hoắc.
Hoắc Chấn Đông vẫn  ngủ, rõ ràng ông đang đợi . Hoắc Minh   trong,   sô pha, thở dài một .
Hoắc Chấn Đông liếc   một cái, cũng  tức giận mà chỉ : “Con   nhà  gì? Sao   ở chung một chỗ với  già bọn bố?”
Hoắc Minh  chợp mắt: “Minh Châu cũng  ở nhà ?”
Hoắc Chấn Đông  lạnh: “Tình huống của em gái con mà giống với tình huống của con ?”
Hoắc Minh .
Dưới ánh  của , một lúc lâu  ông mới  tình nguyện mà : “Từ  khi con và Ôn Noãn ly hôn, ngày nào  con cũng , tự con  xem con vô dụng đến mức nào chút”
Hai mắt Hoắc Minh híp  thành một đường thẳng.
Anh  thẫn thờ, một lúc lâu   nhẹ giọng hỏi: “Bố, bố cũng hy vọng bọn con phục hôn ?”