Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Ôn Noãn nhặt quần áo lên, đưa cho Lục Khiêm.
Lục Khiêm cũng , nếu   giúp việc  thấy bộ dạng  của ông  thì sẽ   cho Minh Châu.
Ông  về phòng dành cho khách .
Ôn Noãn từ từ  tới  mặt Hoắc Minh Châu, khẽ thở dài: “Bây giờ em cũng tính là  mẫu nổi tiếng , cũng nên  đổi tính cách trẻ con , nếu  làm   thể dọa  ở bên ngoài !”
Khóe mắt Hoắc Minh Châu ươn ướt. Cô  kéo Ôn Noãn  phòng ngủ... Ôn Noãn nhẹ nhàng đóng cửa.
Cô  sốc  khung cảnh trong phòng ngủ,  như ,  thể thấy đêm qua thật điên rồ.
Trên bàn trang điểm, chai lọ đều lăn lóc  mặt đất. Ga trải giường cũng nhăn nheo... Cô   gì, chỉ mở cửa sổ  để hít thở  khí.
Hoắc Minh Châu sợ cô tức giận, nhỏ giọng : “Chị đừng tức giận!” Ôn Noãn  bực  buồn .
Cô  tiện can thiệp  chuyện , cô chỉ  một cách mơ hồ: “Em cứ coi là miễn phí... Ừm, dáng  của   tệ!”
Hoắc Minh Châu đỏ mặt.
Cô   ngờ Ôn Noãn  to gan như !
Đang   chuyện thì    ở cửa, cũng      bao nhiêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-699-on-noan-nhe-nhang-dong-cua.html.]
Là Hoắc Minh.
Rõ ràng   mới thức dậy,   đang mặc bộ quần áo thường ngày thoải mái.
Ôn Noãn khá ngạc nhiên, cô luôn cho rằng mấy ngày nay  ở căn hộ hoặc là biệt thự, nhưng  ngờ  vẫn ở đây...
Hoắc Minh theo ánh mắt của cô,  .
Anh thong thả : “Ở nhà sẽ   chứng minh  giữ  trong sạch!” Lời  ít nhiều cũng  ý trêu chọc!
Ôn Noãn   ngoài.
Phòng ngủ của Minh Châu quá bừa bộn, cô   cho Hoắc Minh  thấy, dù   cũng là đàn ông.
 dù  cô cũng  trả giá,  bước  ngoài thì   ép  tường,  cúi đầu dựa  cổ cô,  thở ấm áp phả   tai mềm mại của cô: “Em  miễn phí ?”
Ôn Noãn đặt tay lên n.g.ự.c , kiềm chế : “Anh đừng suốt ngày quấy rối t.ì.n.h d.ụ.c !”
Ánh mắt Hoắc Minh sâu xa.
Anh là  đàn ông bình thường, sáng sớm cô  đưa  tới,    thì mới lạ đó!
   đè nén nó.
Ngón tay thon dài vuốt ve đôi môi đỏ mọng của cô, thì thầm: “Em định tham dự buổi  mắt thật ? Đi thảm đỏ với ai,hử?”