Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Một tiếng , xe của bọn họ dừng   căn biệt thự hai  đang ở, từ khi  ở đây nữa thì cũng  cho  giúp việc nghỉ nên căn biệt thự rộng lớn   một bóng .
Hoắc Minh cởi dây an  , vòng qua bên  kéo Ôn Noãn xuống xe. Ôn Noãn  chịu.
Anh trực tiếp ôm ngang cô lên,  quan tâm cô đang vùng vẫy tay chân. Anh    mở đèn, biệt thự nhanh chóng đèn đuốc sáng trưng.
Ôn Noãn   ném lên giường...
Cơ thể mềm mại của Ôn Noãn  nảy lên,  định chạy trốn    bắt lấy hai tay ghim chặt xuống giường.
Tối nay, cô thật là ...
Lúc nãy bởi vì đang tức giận mà bộ n.g.ự.c nhấp nhô,  càng thêm quyến rũ.
Nhu cầu của Hoắc Minh  lớn thêm, tối nay  Cố Trường Khanh kích thích nên  khỏi  bốc đồng, một tay  tóm lấy tay  cho cô nhúc nhích, tay còn  nắm lấy cằm cô gấp gáp hôn lên môi.
Nụ hôn ấm áp làm dục vọng cưỡng bức của  kéo đến ùn ùn.
Ôn Noãn  , cô   chút nào... Cô lắc đầu hòng thoát khỏi nụ hôn.
“Hoắc Minh, đừng chạm  !"
Hoắc Minh nhổm  dậy,  thở hỗn loạn, tròng mắt đen sâu thẳm: “Chúng  là vợ chồng,      chạm  em?”
Ôn Noãn giãy giụa cả buổi, mất hết sức lực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-653-toi-nay.html.]
Cô vùi   chiếc giường mềm mại, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Bởi vì  ghê tởm !”
Hoắc Minh ngơ ngác.
Anh chăm chú   phụ nữ   ,  ngờ cô   như thế. Cô , ghê tởm ? Không  cô... yêu  ?
Môi Ôn Noãn run rẩy, chóp mũi hồng hồng nhưng vẫn kiên trì   lên. “Hoắc Minh, nếu   yêu  một chút thôi thì cũng  Kiều An tổn thương  và Hoắc Tây sâu đậm cỡ nào, suýt nữa Hoắc Tây  mất mạng!”
“Giờ  còn đang chăm sóc em gái cô ! Đầu năm mới  bỏ  nhà  chạy  trong núi mấy ngày!”
“Hoắc Minh, luật sư Hoắc... Anh thật quyến rũ! Gái trẻ vì  mà mạng cũng  cần!”
Hoắc Minh buông cô .
Anh từ từ, chậm rãi ngả  ,  lên bắp chân cô. Thậm chí  còn  rút điếu thuốc  hút.
Anh  chằm chằm cô thật lâu  hỏi: “Còn em thì ? Gái trẻ vì  mạng cũng  cần... Ôn Noãn, còn em thì ? Anh  vị trí nào trong lòng em?”
Ôn Noãn  ngửa  giường, lúc  trong đầu cô chỉ  một suy nghĩ. Muốn tổn thương !
Cô  khẽ, đôi môi đỏ mọng hé mở: “Không   luôn  ,  và “ ” trong lòng  khác  chỗ nào ?”
“Tôi  cho  ,  chẳng bằng một phần của Minh!”
“Thậm chí  còn  xứng bước  căn hộ ,  xứng thừa hưởng những kỷ niệm của  và  !”