Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Sáng sớm hôm .
Trong phòng ăn chỉ  Hoắc Minh và Ôn Noãn.
Người giúp việc  tủm tỉm: “Ông chủ bà chủ  dẫn bọn nhỏ  ngoài.”
Hoắc Minh  bố  đang cho bọn họ cơ hội  ở riêng, tất nhiên  cũng đồng tình với chuyện  nên  với Ôn Noãn: “Hai giờ chiều nay  đại nhạc hội, em cho Doãn Tư ăn  chúng   xem nhé?”
Ôn Noãn lẳng lặng ăn cơm.
Lát , cô nhẹ giọng : “Tôi  ở nhà!”
Hoắc Minh  gương mặt cô: “Tuyết bên ngoài  ngừng rơi , em  định  ngoài một chút ?”
“Không  lắm!” Hoắc Minh  lạnh nhạt.
Anh  sinh   là con cưng của trời, cao quý ngạo mạn,  từng   phụ nữ nào từ chối.
Người phụ nữ !
Anh  mất mặt mấy  thì  tiếp tục kiên trì nữa, định lát nữa sẽ lên lầu xem vụ án.
Ngay lúc    dậy thì chuông điện thoại reo lên. Người gọi đến là Sở Liên.
Hoắc Minh  điện thoại hồi lâu   sang Ôn Noãn, cuối cùng tắt máy. Điện thoại di động  reo vang  nữa.
Anh  tiếp tục cúp máy,  đó nhẹ giọng  với Ôn Noãn: “Chắc chắn cô  cũng  gặp chuyện gì nguy hiểm đến tính mạng,    sẽ  liên lạc với cô  nữa!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-649-toi-muon-o-nha.html.]
Ôn Noãn thả con d.a.o trong tay  đĩa, lẳng lặng  : “Anh kéo cô   khỏi danh sách chặn  ? Không bỏ ?”
“Ôn Noãn!”
“Hoắc Minh,   cô   thể   chân núi,   cô   thể nhảy lầu, nếu   nhận điện thoại của cô  thì cô  sẽ nhờ bạn học truyền tin đến, đến khi đó    đó là một sinh mạng!”
Ôn Noãn  nhạt: “Có một  thì sẽ  một trăm !” Cô lười  nữa,  dậy về phòng ngủ  sách một lúc. Đến trưa, cô  ăn cơm với  nữa.
Buổi chiều, cô xuống tầng hầm tập yoga, tập đến   đều là mồ hôi.
Hoắc Minh  ngoài cửa, trong tay cầm điện thoại di động của cô: “Em  điện thoại!”
Ôn Noãn đang kéo chân,  thấy thế thì cảm ơn một tiếng. Nhìn thử thì thấy là Bạch Vi.
Bạch Vi     tin đồn từ  nên hẹn Ôn Noãn  ngoài giải khuây. Ôn Noãn   miễn cưỡng.
Bạch Vi tựa  đầu vai Cảnh Sâm, nhẹ nhàng vuốt ve sống mũi cao của chồng , gào lên: “Đều là mấy  bạn cũ thôi! Bây giờ  là  lăn lộn  nhất trong  chúng ,  tài sản mấy trăm tỉ còn  con trai con gái... Đến đây, còn  một khách mời bí ẩn nha!”
Ôn Noãn  chọc : “Ai đấy, quan trọng  !” Bạch Vi  chịu .
Ôn Noãn lấy khăn lau mồ hôi: “Thôi  ! Vẫn là cái câu lạc bộ  đúng ?”
Bạch Vi lém lỉnh bảo đúng,  đó đè thấp giọng : “Sửa soạn cho  chút, tuyệt đối  uổng chuyến !”
Ôn Noãn  nhịn  mà  lên.
Đã nhiều năm như  vẫn luôn   bạn như Bạch Vi bên cạnh, thật . Cô cúp điện thoại, tâm trạng  lên.