Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Cô ôm cổ , môi đỏ hé mở, giọng  khàn khàn gợi cảm: "Hoắc Minh, em  hôn !"
Anh  cô trêu chọc khó lòng chịu nổi, chỗ cổ xuất hiện một mảng hồng nhạt, còn  một vài sợi gân xanh  nổi lên, cả  giống như chìm  ham  nhục dục...
Anh cúi , ngậm lấy môi cô, hôn môi với cô.
Nam nữ trưởng thành, một khi châm lửa thì chỉ hôn môi là  đủ. May mà sắc trời  tối sẫm...
Da mặt Ôn Noãn  mỏng,  chịu làm với  ở trong xe, huống chỉ  còn ở ngoài đường thế .
Hoắc Minh  nhịn ,  ghé sát bên tai cô, khàn khàn : "Đừng nhúc nhích! Để  hầu hạ em,  đó em  cho   làm    ..." Anh cảm thấy chuyện   mới lạ, dù  trong trí nhớ của   từng  chuyện hầu hạ cho  phụ nữ nào cả.
   khiến Ôn Noãn sung sướng. Cuối cùng, cả hai đều khó mà  thành lời...
Ôn Noãn đỏ mặt tim đập nhanh, cô  cài cúc váy lông cừu , mãi vẫn  cài .
Hoắc Minh chỉnh đốn  xong.
Anh  thấy Ôn Noãn như   khỏi mềm lòng, giơ tay giúp cô làm,  đó thuần thục cài khóa cho cô.
Hai  bốn mắt  ,  thể thấy rõ khát vọng khó nén trong mắt đối phương.
Bọn họ  thấy đủ, vẫn còn  đủ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-640-hoac-minh.html.]
Giọng  của Hoắc Minh khàn khàn: "Về nhà ăn cơm thôi! Bố  gọi vài cuộc !" Bọn họ,   máy... Bởi vì quả thật  dừng  . Ôn Noãn   ghế phụ,  mặt vẫn nóng bừng, cô  dám   nên chỉ  thể xoay mặt sang bên khác.
Hoắc Minh thắt đai an , lúc khởi động xe còn  cô: "Sao  giống con gái  trải sự đời ! Trước ... Chúng   làm mấy chuyện  ở bên ngoài ?"
"Không !"
Mặt Ôn Noãn nóng như  bốc khói, cô hạ cửa xe xuống một chút...
 Hoắc Minh  nhanh chóng đóng  cho cô, giọng  của  trầm trầm khàn khàn: "Đừng  mở. Hiện tại thì thấy thoải mái, nhưng tí nữa sẽ  cảm, em  cảm thì  thể cho Duẫn Tư ăn !"
Ôn Noãn nhẹ nhàng vuốt tóc: "Anh chỉ  thương nó!" "Anh thương em hơn chứ! Anh sợ em đau đầu!"
Bọn họ  chuyện câu  câu , bầu  khí ngọt ngào.
Ngoài xe thì  tuyết rơi. Trong xe thì ấm áp, bên cạnh   yêu  cùng... Lúc cửa xe  phủ sương mù, Ôn Noãn  tên  lên  đó....
“Hoắc Minh!"
Điện thoại của  vang lên  nhiều .
Hoắc Minh đang lái xe, cho nên để Ôn Noãn xem, Ôn Noãn nhận  đó là  điện thoại của Sở Liên, bởi vì cô   thấy trong tư liệu .
Ôn Noãn bình tĩnh : "Là  lạ." Hoắc Minh  : "Vậy em cho  sổ đen ! Sắp đến Tết , chắc mấy  tiêu thụ sản phẩm gọi điện đấy!"