Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Chỉ  thể mặc  chơi đùa.
Đến một ngày nào đó  chán ,  cô nên làm thế nào đây?
Bàn tay đang chống lên vai  của Ôn Noãn nhẹ nhàng trượt xuống  dây lưng của , đầu ngón tay vẽ vòng tròn  khuy dây lưng, như  như  mà chọc ghẹo:
"Vậy  xem biểu hiện của !"
Hoắc Minh  cô kích thích, há miệng cắn một cái lên tai " là  xa!"
Cũng may, ở bên ngoài  vẫn  chừng mực,  làm quá mức.
Bọn họ  dạo suốt một ngày,  chỉ  đồ Tết, còn mua cả quần áo mới  chơi Tết cho mấy đứa nhỏ, Ôn Noãn còn chọn hai bộ cho Trương Sùng Quang, bảo nhân viên giao đến nhà họ Trương.
Lúc trở về, Hoắc Minh tự  lái xe.
Anh   một đoạn, đột nhiên hỏi: "Em thích Sùng Quang lắm ?” Ôn Noãn gật đầu: "Nhìn  tuấn tú! Lại còn thông minh!"
Hoắc Minh nắm vô lăng, ho khan một tiếng: "Thế nào thì gọi là tuấn tú?" Ôn Noãn liếc   một cái.
Cô    ý gì, chẳng qua chỉ  hỏi cô xem  thấy   trai   thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-639-vay-phai-xem-bieu-hien-cua-anh.html.]
Tất nhiên Hoắc Minh  .
Có thể ,  là  đàn ông  nhất mà Ôn Noãn từng gặp. Cô  chút keo kiệt : "Giống như  thế  là tuấn tú !"
Hoắc Minh  khẽ một cái,  duỗi tay chạm  tấm kính  xe,  nhỏ: "Lại  tuyết! Nếu như tuyết lớn thì chúng   đón năm mới trong nhà... Nghĩ thử xem  bộ phim nào mà em  xem , chúng  ở nhà xem."
Tuyết mịn, càng rơi càng lớn...
Ôn Noãn dùng đầu ngón tay chạm lên cửa xe.
Thời tiết như thế ,  cùng   trong xe ngắm cảnh tuyết rơi khiến cô cũng  chút rung động.
Lúc dừng đèn đỏ, cô kêu nhỏ: "Hoắc Minh" Anh ừ một tiếng. Sau đó,  lái xe sang một hướng khác, dừng xe ở ven đường. Một tiếng vang  nhỏ vang lên.
Anh cởi đai an  ,  đó Ôn Noãn   ôm  trong lòng... Áo khoác  cởi , chỉ còn  một cái áo lông hồng nhạt, dán chặt   thể nhỏ nhắn của cô.
Hoắc Minh  hôn cô ngay.
Anh đè cô lên  vô lăng, bàn tay ấm áp vỗ về xoa bóp eo cô. "Muốn  cái gì?"
Ôn Noãn tháo dây cột tóc , mái tóc màu  dài đến eo buông xõa, tản  hương thơm giống mùi hoa sen.