Bên trong phòng bệnh VIP,  khí hoà thuận vui vẻ. Khóe mắt Ôn Noãn ươn ướt.
Chỉ  Hoắc Minh Châu nhận  trong lòng cô  khổ sở, cô  bèn kiếm cớ  ngoài hít thở  khí.
 cô   ngờ ở bên ngoài  gặp Lục Khiêm.
Lục Khiêm  cuộc họp ở thành phố C, cuộc họp  mới kết thúc ông   lập tức  máy bay riêng đến thăm Ôn Noãn và Tiểu Doãn Tư!
Ở  cửa, ông thấy Hoắc Minh Châu.
Lục Khiêm  lâu  gặp cô , bình thường ông bận rộn thì chẳng thấy gì, nhưng lúc gặp cô mới  ông nhớ cô đến mức nào. Ông thấy mắt cô   nước mắt, âm thanh  tự giác trở nên dịu dàng: “Sao ? Em bé  đời khỏe mạnh mà?”
Vừa  xong, ông lập tức đưa quà cho thư ký Liễu: “Cậu  xem Ôn Noãn và đứa bé  !”
Thư ký Liễu  họ  dễ gì mới gặp  nên   gật đầu  đẩy cửa  . Lục Khiêm kéo Hoắc Minh Châu đến lối thoát hiểm   , khi cánh cửa sắt màu xanh biếc đóng , ông lập tức kéo bàn tay đang che mắt của cô: “Em lớn chừng  ,  cứ   nhè ?”
“Ai cần ông lo!”
Hoắc Minh Châu  mặt  với ánh mắt đỏ hoe.
Lục Khiêm mỉm , ông lấy  một điếu thuốc, đốt lên  chậm rãi hút một : “Để  thử đoán xem, vì Ôn Noãn   ?”
Hoắc Minh Châu   khó chịu khi    suy nghĩ của . Rồi  càng buồn hơn.
Suy cho cùng thì  đời  cũng   hiểu cô , nhưng chị dâu của cô  thì   ai!
Trong mấy tháng qua, Hoắc Minh Châu  đầu tiên  Lục Khiêm với vẻ mặt vui tươi, thậm chí cô còn  lóc  mặt lão già đáng ghét : “Tất cả  
đều cho rằng chị dâu hạnh phúc, nhưng   chị   vui vẻ gì! Anh Hai trở về , nhưng    nhớ  chị dâu, còn chị dâu  yêu  !”
Nếu   yêu, nếu    rời xa...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-608-o-truoc-cua.html.]
Có  phụ nữ nào  thể chịu đựng  sự bỏ mặc của chồng ? Lục Khiêm lặng lẽ hút thuốc.
Những gì Minh Châu , ông , nhưng  thôi thì làm  gì đây?
Quá khứ của Ôn Noãn và Hoắc Minh  nhiều, họ còn từng yêu  như . Những   điều ,  ai đành lòng khuyên cô buông bỏ... Bao gồm cả ông !
Ông đau lòng cho Ôn Noãn,  chuyện xảy  với Kiều An từ đầu đến cuối đều    của Ôn Noãn.
Hoắc Minh chỉ làm những chuyện mà  chồng nên làm. , Ôn Noãn  dùng cả cuộc đời để trả !
Lục Khiêm ngẩng đầu, khóe mắt hiện lên một tia sáng.
Ông nhớ đến em gái Lục Tiểu Noãn của , nghĩ  chính ,  nhớ đến Ôn Noãn... Con cháu của nhà họ Lục hình như  định  là đường tình duyên   thuận lợi.
Khi Lục Khiêm   phòng bệnh, Hoắc Minh  tiễn bố   rời .
Bên trong phòng bệnh, ngoài Ôn Noãn  thì chỉ  một  thư ký Liễu, thấy sếp của  bước  thư ký Liễu  : “Ông Lục đến !”
Ôn Noãn   dậy.
Lục Khiêm ngăn cản cô: “Con  lên làm gì! Con  sợ đau !”
Dù  ông  cảm thấy đau lòng cho cô nên sờ đầu cô và hỏi vài câu về tình hình sinh nở.
Ôn Noãn khẽ mỉm : “Không  vấn đề gì! So với khi sinh Hoắc Tây thì dễ dàng hơn nhiều!”
Những lời  làm cho Lục Khiêm càng khó chịu, ông  im lặng mà trêu chọc Tiểu Doãn Tư một hồi mới thản nhiên : “Nếu  chuyện  vui thì về thành phố C ở vài ngày ! Thân thể của bà cụ   nên  thể  máy bay , bà  ngày đêm mong ngóng con và hai đứa nhỏ!”
Ôn Noãn   ý tứ của ông , ánh mắt rơi    Tiểu Doãn Tư, nhẹ giọng : “Qua  thời gian  con sẽ !” Lục Khiêm  nhẹ, cũng  miễn cưỡng cô.
 lúc , Hoắc Minh tiễn bố  xong  dẫn theo Hoắc Tây trở về.