Cái  của    thể gọi là dọn về ở, rõ ràng là  tìm một  bạn giường miễn phí dài hạn,  lẽ do    cảm thấy  tệ nên vẫn lưu luyến cơ thể của cô, chủ động chạy đến đây...
Thế nhưng,  đàn ông chủ động về nhà,  phụ nữ chẳng  lý do gì để đuổi   ngoài.
Ôn Noãn treo hai bộ đồ lên, chầm chậm xuống tầng.
Người giúp việc đang chia thức ăn, thấy Ôn Noãn xuống liền vui vẻ : “Ông chủ về nhà, chúng  tự lấy tiền của  làm thêm vài món, bà chủ đừng ghét bỏ nhé!” Ôn Noãn   vẻ  xanh xao.
Làm thêm mấy món ăn đắt tiền, chỉ riêng nguyên liệu   giá mấy nghìn.
Cô mỉm  cảm ơn  giúp việc, trong lòng dự tính    bù đắp  cho họ  tiền , đều là   làm thuê, mỗi tháng chỉ lấy  mấy đồng lương cố định đó thôi.
Cô bảo  giúp việc lên lầu gọi Hoắc Minh xuống ăn cơm.
Sau khi  giúp việc  lên,  nhanh    xuống, vẻ mặt  gượng gạo: “Bà chủ, ông chủ  mười giờ tối nay  chuyến bay,  kịp ăn tối!”
À,   công tác...
Hóa  cái va li  là để mang  công tác!
Ôn Noãn cụp mắt  nhẹ: “Không  ,    xuống ăn cùng  !” Cô  tự  lên lầu, giống như tất cả những  vợ hiền huệ khác, giúp  sắp xếp  hành lý một  nữa, cuối cùng  tới gõ cửa phòng sách: “Hoắc Minh,    công tác ?”
Hoắc Minh gửi một cái email cuối cùng . Anh ừ một tiếng: “Ừ,  lẽ mất ba ngày!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-606-on-noan-nhin-co-ve-hoi-xanh-xao.html.]
Anh thu dọn cặp táp, xách  tay,  xuống bụng Ôn Noãn: “Cô   chứ?” Ôn Noãn  thản nhiên: “Chắc là   !” Hoắc Minh gật đầu.
Anh  gọi điện thoại   lấy hành lý, nhanh chóng  công tác!
Ba ngày ,  về nhà,  là ban đêm Ôn Noãn đang ngủ,  cố gắng giảm nhẹ bước chân  nhà, để hành lý xuống, cởi quần áo  tắm... Sau đó, Ôn Noãn    đánh thức, nồng nhiệt làm hai .
Đêm dài, Hoắc Minh chìm trong giấc ngủ.
Thế nhưng Ôn Noãn   hề buồn ngủ, cho dù cô  chậm chạp tới mức nào thì cũng  thể đoán  ý .
Anh chuyển về nhà ở,   để làm một cặp vợ chồng yêu đương đằm thắm với cô.
Mà là để giải quyết nhu cầu sinh lý một cách hợp pháp.
Ôn Noãn nghiêng , vươn tay  khỏi ổ chăn, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt  tuấn của , đôi môi đỏ mỏng khẽ hé mở: “Cặn bã thật đấy! Mà em  chẳng  cách gì chống   cả.”
Hoắc Minh  ít  ngoài xã giao, nhưng  vẫn còn bận rộn với đống công việc  bao giờ thấy điểm cuối.
Anh đối xử với Hoắc Tây  tồi, Tiểu Hoắc Tây cũng thích .
Thế nhưng những lúc riêng tư,  vẫn  lạnh nhạt với Ôn Noãn, ngoại trừ lúc làm chuyện ... Nói thế nào nhỉ, chính là   cũng chẳng , những gì cần  trong cuộc sống hôn nhân đều  đủ, chỉ là   tình cảm!
Hoắc Minh  hài lòng!