Ôn Noãn nhẹ nhàng lắc đầu: “Lần  Tổng Giám đốc Trương  giúp  một việc  lớn, dù  cũng  cho ông  chút thể diện !”
Hạ Như Lâm  tiếp tục khuyên cô. Anh   ngoài...
Chín rưỡi tối, trong câu lạc bộ kinh doanh cao cấp nhất thành phố B.
Ôn Noãn ăn cơm xong, đang chuẩn  rời , Hạ Như Lâm tiễn cô về xong định  về uống tiếp tăng hai, hai      chuyện công việc.
Đột nhiên, ánh mắt của Ôn Noãn dừng ...
Bên cạnh thang máy, cánh cửa một căn phòng riêng đang mở hé. Có thể  thấy rõ ràng  chuyện bên trong.
Khoảng năm sáu  đàn ông, Ôn Noãn  một nửa   trong đó, đương nhiên cũng  cả chồng của cô. Điều đặc biệt nhất chính là bên cạnh mỗi  đàn ông đều  một cô gái trẻ  cùng, Hoắc Minh cũng  ngoại lệ.
Mặc dù   ôm cô gái , nhưng cô  vẫn nhõng nhẽo mềm mại dựa lên  .
Anh   hề đẩy !
Ôn Noãn lặng lẽ chứng kiến...
Có lẽ nhận thấy ánh mắt của Ôn Noãn, Hoắc Minh ngẩng đầu lên đối diện với cô, bầu  khí  chút tế nhị...
Bên trong  Tổng Giám đốc Lâm, ông chủ khách sạn sáu  vô cùng quen thuộc với bọn họ.
Tổng Giám đốc Lâm lập tức dập điếu thuốc đang hút , vội vàng  lên: “Em dâu, trùng hợp quá! Em tuyệt đối đừng hiểu lầm Hoắc Minh, bọn  chỉ đang  chuyện thôi,  làm gì cả, em dâu  rõ nhất chú  giữ  trong sạch tới mức nào mà!”
Ông  mời Ôn Noãn  phòng.
Bên trong còn  năm sáu cô gái nữa!
Trong  cảnh thế , Ôn Noãn mà   thì chính là tự hạ thấp  phận của , Hạ Như Lâm cũng :
“Tổng Giám đốc Ôn, cô lên xe về nhà  !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-603-anh-ta-ra-ngoai.html.]
Ôn Noãn cũng  , thế nhưng cô   thể điều khiển nổi tay chân của .
Cô chỉ  chằm chằm Hoắc Minh.
Cô gái  bên cạnh Hoắc Minh thực sự   trời cao đất rộng, thì thầm một câu: “Bà Hoắc đây đúng là thú vị thật đấy,  quản nổi chồng  mà còn  giữ sĩ diện của bà cả cơ!”
Tổng Giám đốc Lâm cũng cuống quýt... Tính nết của Ôn Noãn   dễ chọc chút nào!
Ôn Noãn vẫn  phòng, cô đỡ cái bụng bầu sáu tháng, chầm chậm  tới  mặt cô gái ,  nhạt: “Là sinh viên của trường Đại học Nghệ thuật Bắc Hải nhỉ? Còn trẻ mà  chăm chỉ rèn luyện cho , chạy  hầu đàn ông uống rượu... Cô  tin chỉ cần một câu của ,  khi  nghiệp cô sẽ  nhận  bất cứ một cơ hội diễn xuất nào !”
Cô gái trẻ   tin, cô  cảm thấy   luật sư Hoắc che chở!
Thế nhưng cô  đợi một lúc lâu, Hoắc Minh vẫn vô cùng lạnh lùng, căn bản  hề nhúng tay  chuyện !
Nụ  của cô gái trẻ cứng đờ.
Ôn Noãn cũng chẳng hề cảm thấy vui vẻ vì   chiến thắng, bởi vì cô là  hiểu rõ nhất  đây Hoắc Minh là kiểu  thế nào!
Loại con gái như thế  vốn dĩ  thể lọt   mắt ! Anh đang cố ý khiến cô khó chịu!
Cuối cùng, Hoắc Minh cũng di chuyển...
Anh chăm chú  bả vai của Ôn Noãn đang  Hạ Như Lâm ôm lấy, giọng  nhẹ nhàng nhưng cương quyết  cho phép từ chối: “Tôi đưa cô về!”
Dứt lời,  tóm lấy tay Ôn Noãn.
Tổng Giám đốc Lâm cố ý lên tiếng để điều hòa bầu  khí: “Nhìn , vợ chồng Hoắc Minh tình cảm thế cơ mà!”
Cô gái trẻ   thể chịu nổi.
 Ôn Noãn cảm thấy ... còn khó chịu hơn cả.
Suốt quãng đường   chiếc xe RV màu đen, cô   chuyện với Hoắc Minh, chỉ  mặt   ngoài cửa sổ xe... Màn đêm dày đặc.