Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Hoắc Minh   loại đàn ông để  thiệt thòi.
Trong trí nhớ của  thì   nhiều năm    từng  thiết với  phụ nữ nào, nhưng giờ tự nhiên  thêm một  vợ trẻ trung xinh , còn đang mang thai con .
Chỉ mới nghĩ đến thôi  khiến  phấn khởi !
Tuy    tình cảm gì với cô, nhưng cơ thể    phản ứng... Lúc Ôn Noãn tỉnh táo  thì    đè lên giường.
Anh thuận theo bản năng đàn ông, ôm lấy chiếc eo thon của cô  ngừng khiêu khích.
Ôn Noãn  khó chịu  sợ.
Cô  sợ Hoắc Minh sơ ý làm  thương đứa nhỏ, thế nên dù cô    thiết với  thì cũng khó mà buông thả bản  .
Như thế...   thành công.
Hoắc Minh ghé  tai cô, dùng giọng điệu  xa thì thầm: “Không  yêu  lắm ? Sao   cho  chạm , cô    , một chút cảm giác cũng  ... hả?”
Khóe mắt Ôn Noãn ướt át.
Cô khó chịu  mặt sang chỗ khác: “Em mang thai! Không  làm!”
Hoắc Minh nhẹ nhàng sờ lên cái bụng trắng nõn  nhô lên của cô, trong  đang chứa con của ... Anh nghĩ, nếu như   con của  thì đời   cũng  thể nào “xúc động” với phụ nữ mang thai như !
Trai gái bên , chung quy vẫn  cần “cảm xúc”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-596-on-noan-vua-kho-chiu-vua-so.html.]
Cô   phản ứng làm  cũng thấy nhàm chán, định   nhà vệ sinh. Cửa phòng ngủ dày nặng vang lên một âm thanh cực nhỏ.
Một cái đầu nhỏ xoăn tít màu  lú qua khe cửa, kêu như một con mèo nhỏ: “Mẹ!” Cơ thể Ôn Noãn cứng đờ ...
Cô   Hoắc Minh “bắt nạt”   thê thảm,  lên tiếng  phát  âm thanh yếu ớt: “Mẹ ở đây!”
Quần áo cô xộc xệch, cũng may ánh sáng trong phòng khá u ám. Hai  làm bố  nhanh chóng mặc quần áo .
Đặc biệt là Hoắc Minh,  tối sầm cả mặt,   thể ngờ... đang làm loại chuyện  mà   một đứa con nít nửa đường xuất hiện!
Tiểu Hoắc Tây ôm đồ bò lên giường.
Cô bé thành thạo leo  lòng bố, cầm lấy ống  đồ chơi, bàn tay nhỏ bé mềm mại đè lên lồng n.g.ự.c Hoắc Minh: “Ông nội  bố  bệnh nặng, để Hoắc Tây chữa bệnh cho bố nhé!”
Hoắc Minh: ...
Cạch, ánh đèn sáng choang!
Gương mặt  trai của Hoắc Minh vẫn còn đỏ ửng  kịp tan , Tiểu Hoắc Tây vỗ vỗ mặt bố , thấy mặt  đỏ ửng, càng thêm chắc chắn   bệnh!
Cô bé nghiêm túc khám bệnh cho bố!
Dáng vẻ Ôn Noãn cũng  khó coi, nhân lúc đó thì khép quần áo  chạy  phòng tắm.
Hoắc Minh nghiến răng nghiến lợi: Người phụ nữ  chạy cũng nhanh thật
Tiểu Hoắc Tây ngược cái đầu xoăn lên nháy mắt với bố: “Tim bố đập nhanh thật!”