Hoắc Tiên Sinh Ngoan Ngoãn Sủng Tôi - Hoắc Thiệu Đình & Ôn Mạn - Chương 566: Ăn chậm thôi!

Cập nhật lúc: 2025-10-05 15:00:03
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ăn chậm thôi!”

Ôn Noãn nhỏ hơn Hoắc Minh Châu hai tuổi nhưng khi Minh Châu như đang một đứa trẻ.

Hoắc Minh Châu một ăn hết tô mì!

Ôn Noãn, mặc dù Ôn Noãn và Lục Khiêm là cùng một nhà nhưng cô vẫn kiềm chế .

Sau khi Hoắc Minh dỗ Hoắc Tây xong, xuống lầu, thấy em gái đang đùi Ôn Noãn, tới gõ đầu cô : “Đừng đùi chị dâu!”

Ôn Noãn nhịn : “Không cả!”

Ánh mắt Hoắc Minh sâu thẳm, cô dám gì nữa.

Hoắc Minh xách em gái lên đàng hoàng, ôm bình sữa đối diện cô , nghiêm nghị : “Nếu em buông bỏ thì hãy ở bên , nếu cam tâm thì hãy theo ý của bố , kiếm một đối tượng tệ nào đó trong buổi xem mắt hẹn hò yêu đương!”

Hoắc Minh Châu rũ mắt xuống, im lặng.

Hoắc Minh tiếp tục : “Hẹn hò cũng phạm pháp! Hay là em sợ yêu đương hẹn hò sẽ khiến ông thích, cần em nữa?”

“Không !” Hoắc Minh Châu lập tức phủ nhận.

“Tốt nhất là ! Nếu thì quá mất mặt !" Hoắc Minh hừ lạnh . Anh bếp rửa bình sữa. Anh cẩn thận chà sạch bình sữa của Hoắc Tây cho tủ khử trùng để khử trùng.

Hoắc Minh Châu đến mở to cả mắt... Buổi tối khi ngủ, Ôn Noãn trở trằn trọc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-566-an-cham-thoi.html.]

Hoắc Minh nghiêng , nhỏ giọng hỏi cô: “Không ngủ ?” Ôn Noãn khẽ ừ.

Anh cô đang lo lắng cho Minh Châu, nên khẽ thở dài: “Ôn Noãn, em đừng chiều con bé quá! Con bé lớn , thể tự lo liệu chuyện của , chứ để trai chị dâu như chúng quyết định việc ! Em luôn chiều con bé như thế thì khi nào con bé mới lớn nổi?”

Ôn Noãn cảm thấy đúng.

Cô nhẹ nhàng rúc trong lòng , cảm nhận ấm từ cơ thể , trầm giọng : “Ngày mai cùng với em đến bệnh viện, khi kiểm tra xong em mới cảm thấy yên tâm!”

Hoắc Minh cúi đầu hôn cô.

Anh nhờ thư ký Trương sắp xếp thời gian, ngày mai sẽ dành cả ngày ở bên cô.

Sáng sớm họ đưa Tiểu Hoắc Tây đến nhà trẻ.

Lúc lên xe, Hoắc Minh ân cần đỡ Ôn Noãn lên xe. Tiểu Hoắc Tây ở ghế trẻ em, mở to mắt.

Ôn Noãn xuống.

Ánh mắt của cô bé rơi bụng cô, nhẹ giọng hỏi: “Có em bé ?”

Ôn Noãn giật .

Hoắc Minh thắt dây an cho đứa nhỏ, : “Không do ! Con bé thông minh!” Người làm bố luôn thấy tự hào.

Ôn Noãn cũng giấu diếm, cô hôn Hoắc Tây, dịu dàng : “Đợi khi kiểm tra xong mới !” Hoắc Tây ghen tị.

Loading...