Buổi tối, Hoắc Minh trở về  trễ,  lúc chín giờ. Ôn Noãn dạy Hoắc Tây đánh đàn.
Tiểu Hoắc Tây mặc chiếc váy nhỏ,  thẳng lưng,   dáng.
Hoắc Minh cởi áo khoác, thuận tay ném lên ghế sô pha, bước đến dựa  bên  cô nhẹ nhàng : “Con bé mới xuất viện,   cho nó nghỉ ngơi thêm hai ngày?”
Anh xót cô bé,   nỡ trách Ôn Noãn.
Ôn Noãn nhẹ nhàng : “Chính con bé  đàn!”
Cô ngửi  chút mùi rượu   , trầm giọng : “Anh   xã giao ?” Hoắc Minh   nhẹ nhàng, khẽ vuốt  lưng cô, khàn giọng : “Em nấu cho  bát mì, buổi tối   ăn gì, chỉ uống mỗi rượu!”
Ánh mắt Ôn Noãn   nên lời.
Cô  dậy, chuẩn  nấu cho  tô mì gà xé sợi.
Mới   hai bước,  thể   ôm lấy,  cúi đầu chống lên mũi cô: “ là  gái trẻ ở đó, nhưng mà   để các cô   gần! Ôn Noãn... Anh sẽ  làm chuyện gì để em buồn!”
Ôn Noãn đỏ mặt.
Cô khẽ cắn đôi môi đỏ mọng: “Em cũng   gì!”
Ánh mắt của Hoắc Minh sâu xa: “Thế nhưng   báo cáo cho em.”
Ôn Noãn  chịu nỗi loại ánh mắt , vô cùng trong suốt, vẻ mặt  đàn ông đòi hỏi  phụ nữ trong lúc hoan ái, ánh mắt cô  Tiểu Hoắc Tây, nhắc nhở  kìm chế .
Lúc  Hoắc Minh mới buông tha cô!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-552-chinh-con-be-muon-dan.html.]
Anh  bên cạnh Hoắc Tây, sờ những sợi tóc quăn nhỏ của cô bé: “Sao Hoắc Tây của chúng   đột nhiên chăm chỉ thế nhỉ?”
Hoắc Tây ngừng đàn.
Cô bé  lên đùi Hoắc Minh, hôn bố một chút: “Hôm nay ở nhà trẻ, Lý Thanh Nhã đánh đàn, Trương Sùng Quang vẫn luôn  bạn !”
Con gái buồn rầu!
Lý Thanh Nhã học đàn dương cầm một năm, đàn giỏi hơn cô bé! Hoắc Minh bật : “Mới bao nhiêu tuổi đầu mà ghen !"
Anh ôm Hoắc Tây, để cô bé  lên chân : “Vậy Hoắc Tây của chúng  bình thường  càng cố gắng luyện tập, chắc chắn sẽ đàn giỏi hơn cô bạn !”
Khuôn mặt nhỏ Hoắc Tây ửng hồng.
Ngón tay nhỏ nhắn của cô bé lướt  phím đàn, lướt qua dải phím, hơn nửa ngày mới ngọt ngào : "Thế nhưng lớn lên con  làm luật sư!”
Hoắc Minh hôn lên khuôn mặt của cô bé: "Chuyện   ảnh hưởng! Con lớn lên làm luật sư là chuyện của  ,  tiên Hoắc Tây cứ học đàn dương cầm cho thật giỏi!”
Anh giảng cho Tiểu Hoắc Tây từng thứ.
Tay nhỏ của cô bé nắm thành đấm: “ , cô bé   vì Trương Sùng Quang!”
Đang lúc  chuyện, bát mì ngon của Ôn Noãn   đặt  bàn ăn.
Hoắc Minh  xoa đầu con gái, để cô bé tiếp tục đàn... Mãi đến tối Hoắc Tây tắm rửa, Ôn Noãn mới rảnh  chuyện quan trọng với .
Tại phòng trẻ em, trong phòng tắm truyền  tiếng Hoắc Tây tắm rửa.