Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Hoắc Minh trở về biệt thự.
Khu biệt thự  do tập đoàn Tây Á phát triển, tính an  và riêng tư hàng đầu nên  giữ  một căn cho .
Chiếc Maybach đen chầm chậm chạy  cổng lớn chạm trổ màu đen, khi  , tất cả đèn trong biệt thự đều sáng rực, đài phun nước cũng bắt đầu phun nước, phát  âm thanh vui tươi.
Hoắc Minh dừng xe,  xuống xe thì  giúp việc  tới . “Cô chủ nhỏ  im lặng .”
Hoắc Minh đưa áo khoác cho cô ,   ánh trăng tới gốc cây hoa quế. Tiểu Hoắc Tây đang tự kỷ.
Hoắc Minh  xổm xuống bên cạnh cô bé,  Tiểu Hoắc Tây đầy yêu thương. Tóc màu ,  xoăn, bồng bềnh và xõa ngang vai. Khuôn mặt nhỏ nhắn,  trắng trẻo, đôi mắt đen tròn như quả nhỏ, sống mũi thanh tú, cái miệng nhỏ mím , trông  vẻ  vui.
Bàn tay nhỏ bé trắng nõn nắm lấy những chiếc lá quế thơm, kéo từng chiếc lá xuống. Hoắc Minh  chuyện với cô bé nhưng cô bé cũng  quan tâm.
Hoàn  đắm chìm trong thế giới của !
Hoắc Minh  bế cô bé về mà chỉ  xổm bên cạnh cô bé, đến mười giờ rưỡi, đột nhiên cô bé kết thúc tự kỷ, nhào  lòng : “Hôm nay  bạn nhỏ  con   .”
Hoắc Minh bế cô bé về nhà.
Anh sờ đầu nhỏ của cô bé: “Tiểu Hoắc Tây của chúng   ... Mẹ giống như Hoắc Tây, là tiên nữ nhỏ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-447-co-chu-nho-lai-im-lang-roi.html.]
Anh đặt cô bé  bàn ăn.
Người giúp việc nhanh chóng bày bát đĩa, mang lên những món ăn nóng hổi, đau lòng  chết!
Tiểu Hoắc Tây đói đến mức tự  bê bát dùng thìa xúc ăn, mỗi thứ ăn một ít.
Ăn xong, cô bé nhớ ,  Hoắc Minh: “Con  ! Bạn nhỏ khác  , con cũng !”
Hoắc Minh dẫn Tiểu Hoắc Tây lên tầng.
Tiểu Hoắc Tây chậm chạp tự  tắm rửa,  khi tắm xong, mùi thơm ngào ngạt chui  lòng bố.
Hoắc Minh lau tóc cho cô bé.
Dáng vẻ  hiền từ. “Hoắc Tây, con  ,  tự  giành lấy!" Tiểu Hoắc Tây cảm thấy  gì đó  đúng!
Muốn cô bé tự tìm ,  cô bé cần bố làm gì?
Vẻ mặt Hoắc Minh bình tĩnh: "Bố chuẩn  đưa con  học đàn dương cầm... Ừm, nơi đó   nhiều cô giáo xinh , con thấy ai  màu tóc giống con, xinh  thì con tìm cô  làm ! Chúng  thống nhất ,  cần  tên con là Hoắc Tây, cũng  cần  bố là ai!"
Tiểu Hoắc Tây  hiểu.
Hoắc Minh giải thích cho cô bé  hợp lý: "Nếu  bố là ai thì cô  sẽ say đắm sắc  của bố,   thật lòng thích Hoắc Tây! Ví dụ như cô Trương và cô Vương  đây!”