Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Quần áo   cô rộng thùng thình,  góc nghiêng, cằm  nhọn, khuôn mặt chỉ to bằng bàn tay.
Rõ ràng lúc , cô  chăm sóc  tỉ mỉ. Giọng Hoắc Minh khàn đặc, gọi tên cô: “Ôn Noãn!”
Ôn Noãn vẫn duy trì tư thế như ,  nhúc nhích, nhưng  thể cô  cứng đờ.
Cô    trở ...   thì  chứ?
Cô    nên đối mặt với  như thế nào, cô ngay cả  cũng   nổi.
Hoắc Minh từ từ  tới.
Anh cởi áo khoác , khoác lên vai cô: “Mới sinh xong, vẫn  khỏi hẳn !” Cô cởi áo khoác .
Chiếc áo khoác đen rơi xuống đất...
Hoắc Minh lặng lẽ nhặt lên,  đó   thấy đứa bé , một đứa nhỏ nhăn nhúm  trong lồng ấm,  nhúc nhích, khuôn mặt  trắng bệch.
Giọng  Ôn Noãn  nhẹ: “Bác sĩ  tỷ lệ sống sót  tới mười phần trăm!” Hoắc Minh đau xót.
Anh và Ôn Noãn  từng  chờ mong đứa bé   đời, nhưng bây giờ con bé  ốm yếu cô độc một  trong lồng ấm,    ôm ấp, thậm chí sống c.h.ế.t còn  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-427-hoac-minh-tu-tu-di-toi.html.]
Anh ôm vai Ôn Noãn: “Anh sẽ..”
Ôn Noãn xoay  hung hăng tát  một bạt tai,  bộ lồng n.g.ự.c cô đều hừng hực lửa giận: “Anh sẽ cái gì? Sẽ nghĩ biện pháp cứu con bé? Hoắc Minh    ?”
Anh chịu đựng cái tát .
Anh thà rằng Ôn Noãn đánh , mắng ...
 Ôn Noãn đánh xong cái bạt tai  thì   gì nữa, cô  nhúc nhích mà  chằm chằm Hoắc Tây, bởi vì mỗi ngày cô chỉ  thể  nửa tiếng, thời gian còn  bác sĩ  cho.
Hoắc Tây...
Cô thậm chí bằng lòng dùng tính mạng của , đổi lấy tính mạng của con bé. Hoắc Minh  choàng áo khoác lên  của cô  nữa, Ôn Noãn  lấy ,  liều mạng ôm cô.
"Ôn Noãn!  nhúc nhích!"
Anh cũng giống như cô,  chằm chằm  đứa bé . Tiểu Hoắc Tây trông  .
Giống Ôn Noãn, lông mày nhàn nhạt, xinh xắn.
Ôn Noãn   ôm, sức lực cô  bằng , nhưng cô nghĩ cô nên  rõ ràng với : "Hoắc Minh, lúc  cần ,  vĩnh viễn đều   mặt,  luôn bận rộn chuyện của Kiều An! Máu hiếm, kiện ly hôn... Rốt cuộc là cô   thể rời bỏ ,  là   đặt dấu chấm hết  mỹ cho tình yêu đầu tiên của hai ?  chút tình cảm  của các   nên lấy con của   làm bia đỡ đạn... Anh  đặt  ở vị trí thứ nhất thi  dựa   mà  sống bên  cả đời?"