Dưới ánh mắt của Hoắc Thiệu Đình, Ôn Mạn khẽ run lên.
Anh đưa điện thoại cho cô: "Gọi cho dì Nguyễn , kẻo bà lo lắng... Em tắt máy cả ngày ."
Ôn Mạn cầm lấy điện thoại, khẽ cảm ơn  bước đến bên cửa sổ gọi cho dì Nguyễn.
Dì Nguyễn vẫn lo cô sẽ nhượng bộ Cố Trường Khanh, nên hỏi dồn dập. Ôn Mạn cắn môi,   nên trả lời thế nào.
Chiếc điện thoại  một bàn tay thon dài chụp lấy.
Giọng Hoắc Thiệu Đình nhẹ nhàng nhưng đầy uy lực: "Dì Nguyễn, Ôn Mạn đang ở với cháu. Cháu là Hoắc Thiệu Đình, luật sư."
Ôn Mạn giật , mắt mở to.
Cô  ngờ Hoắc Thiệu Đình  sẵn sàng công khai mối quan hệ ... Anh    đang làm gì ?
Không chỉ cô, dì Nguyễn bên  đầu dây cũng c.h.ế.t lặng.
Bà tự véo  một cái -   mơ! Người  thật sự là Hoắc Thiệu Đình? Anh vợ của thằng khốn Cố Trường Khanh?
Dì Nguyễn cứng lưỡi,  thốt nên lời.
Hoắc Thiệu Đình tự nhiên như , vài câu  giải thích xong lý do Ôn Mạn ở bên .
Khi cuộc gọi kết thúc, Hoắc Thiệu Đình  Ôn Mạn: "Tự  nấu  gừng uống  nghỉ ... Anh còn việc  xử lý."
Nói xong,    phòng làm việc.
Ôn Mạn khẽ kéo tay áo : "Hoắc Thiệu Đình.” Anh  .
Cô gắng gượng mở lời: "Em và... em với Cố Trường Khanh..." - ý chỉ thỏa thuận giữa cô và .
Ánh mắt Hoắc Thiệu Đình tối sầm, giọng chậm rãi: "Anh tưởng em theo  về đây, là  lựa chọn ."
Anh đưa tay lên, nhẹ nhàng xoa đầu cô.
"Giữa em và Cố Trường Khanh, sẽ chẳng  gì xảy ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-42-dung-on-man-dang-o-cho-toi.html.]
Hoắc Thiệu Đình bước  phòng làm việc, để Ôn Mạn  đó phân tích từng chữ trong câu  của ...
Sau  cô mới hiểu,  lẽ  phá lệ chỉ vì Hoắc Minh Châu.
Chỉ khi  giữ cô bên , Cố Trường Khanh mới chịu buông tha. Lòng Ôn Mạn nhẹ bẫng.
Cô  bếp chuẩn   gừng.
Nhà bếp của Hoắc Thiệu Đình sạch bóng như showroom, cô nghi ngờ liệu   bao giờ dùng tới , nhưng khi mở tủ lạnh,  thứ đầy đủ từ thịt, trứng đến sữa.
Ôn Mạn lấy một củ gừng, nấu hai bát . Mang một bát  cho Hoắc Thiệu Đình.
Trong phòng làm việc,  đang gọi điện, thấy cô tới cũng  ngại,  hiệu cho cô .
Ôn Mạn đặt  lên bàn, định rời .  cổ tay  giữ chặt.
Một lực kéo nhẹ khiến cô  thụp xuống đùi .
Hoắc Thiệu Đình   chuyện với luật sư Khương Minh, tay    ngừng khiến Ôn Mạn mềm nhũn,  cắn nhẹ lên vai  để kìm nén tiếng thở.
Ánh mắt đen của Hoắc Thiệu Đình  cô, ngọn lửa âm ỉ cháy trong đó.
Bỗng Khương Minh nhắc đến Ôn Mạn.
Hoắc Thiệu Đình mỉm : "Cô  đang ở đây,   chuyện ?”
Luật sư Khương bật : "Thiệu Đình,  nhanh thật đấy. Khương Nhuệ  chắc  như mưa."
"Hắn  yếu đuối thế." Hoắc Thiệu Đình gạt , nhanh chóng kết thúc công việc.
Anh xử lý thêm vài tài liệu liên quan đến vụ án Ôn Bá Ngôn.
Khi rảnh rang,  uống cạn bát , bảo Ôn Mạn  ngủ  vì  còn bận. Ôn Mạn  giả vờ đòi ngủ phòng khách. Cô hiểu   gì.
Bước  phòng ngủ chính, cô kéo chăn mỏng lên,  xuống cẩn thận. Trong bóng tối, làn da cô nổi bật  nền ga giường đen, óng ánh như ngọc... Cô căng thẳng,   Hoắc Thiệu Đình sẽ về lúc nào.
Liệu  ...?