Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Xe dừng   căn hộ của cô.
Chu Mộ Ngôn gào thét  lên lầu,    mệt quá   ngủ  ở đây. Đương nhiên Ôn Noãn  đồng ý.
Cô thản nhiên lên tiếng: “Nếu    ngủ ở chỗ   thì  đường ngủ ."
Con sói nhỏ tức giận tới mức nghiến răng nghiến lợi,    nhắc tới một chuyện khác: “Hai mươi triệu    một phần của ông đây chứ hả? Cô đừng  với  là cô  chiếm hết một  đấy nhé?”
Ôn Noãn nghĩ ngợi: “Tổng Giám đốc Chu cho  hai mươi triệu là để  quản lý  mà.”
Cho nên hai mươi triệu , cô  thể cho   chút nào.
Chu Mộ Ngôn  ha ha, tay dài chân dài, lập tức nhảy xuống khỏi xe, trừng mắt với Ôn Noãn: “Người phụ nữ  Cô... CÔ..."
Ôn Noãn  quan tâm đến  , chậm rãi  lên lầu.
Chu Mộ Ngôn còn  mắng tiếp, nhưng    theo bóng lưng thẳng tắp của cô, bỗng nhiên  thốt  nổi một chữ nào.
Cô  vẻ  đau lòng... A!
Cậu    là trong lòng cô vẫn còn tên họ Hoắc  mà. Rõ ràng hai  họ đều thích  mà còn giả vờ thanh cao, nếu   mà thích ai là ôm thẳng lên giường luôn, một đêm tám  mười !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-359-co-co-ve-rat-hai-long.html.]
Có mâu thuẫn gì mà  giải quyết ?
Chu Mộ Ngôn lên xe, vốn định rời  đây phóng khoáng, thế nhưng đêm nay trong đầu   chỉ  dáng vẻ đau lòng của  phụ nữ .
Đệt!
Thật mất hứng
Bây giờ    nhấc nổi hứng thú...
Ôn Noãn trở về căn hộ, Tiểu Bạch lập tức xông tới.
Đã một ngày nó   gặp Ôn Noãn,  dính .
Ôn Noãn dắt nó xuống  lầu  dạo,   nửa giờ thì chọn một cái ghế dài  nghỉ ngơi, rút điện thoại gọi cho Bạch Vi, trong lòng cô vẫn  lo lắng.
Một lúc lâu  Bạch Vi mới nhận điện thoại, giọng khàn khàn, giống như  mới .
Ôn Noãn nhẹ nhàng : “Mấy ngày nay tớ ở cùng  nhé!"
Bạch Vi lắc đầu: “Tớ   ,  cứ bận việc của  . Vất vả lắm  mới làm  một chút, đừng để chuyện nhỏ nhặt của tớ làm  phân tâm, cứ chăm chỉ làm việc , chỗ đó còn  chút tiền mua quan tài của tớ quăng  đó."