Cả hai  đàn ông đều  mấy lý trí,  vẻ đang chuẩn  lao  đánh . Một giọng  vang lên: “Hôm nay là hôn lễ của nhà họ Cảnh, mấy   đánh ghen cũng   xem xét trường hợp.”
Người  ,  mà  là Hoắc Minh đang  tới.
Hoắc Minh vốn là  nhạy bén,   Bạch Vi đang ôm bụng,   dáng vẻ  kích thích  của Diêu Tử An thì  đoán  bảy tám phần, chỉ là ngoài mặt  vẫn   gì.
Cảnh Sâm quan tâm đến Cảnh Từ, hạ tay xuống, nhưng sắc mặt vẫn vô cùng khó coi.
Diêu Tử An lùi về phía  một bước, ánh mắt dừng  khuôn mặt của Bạch Vi, giọng   nhẹ nhàng: “Đứa con Đinh Tranh sinh    của .”
Tin tức  giống như một tia sét giữa trời quang.
Nếu là  ,   ở đây đều sẽ   Diêu Tử An đáng  như , nhưng bây giờ... Không ai  thể  nổi, đặc biệt là Bạch Vi với khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt.
Cô  , Diêu Tử An   ly hôn.
Diêu Tử An  đến  mặt Bạch Vi, khuôn mặt cũng  thể coi là  tuấn  đỏ bừng lên, giọng nghẹn ngào: “Bạch Vi,  đây  quả thực là một thằng khốn nạn, nhưng  thật lòng  làm hòa với em,   em    thấy ...  cho dù   tán gia bại sản  cũng   chúng   ly hôn.”
Bạch Vi cho  một cái tát. Diêu Tử An đau khổ, đôi mắt đỏ hồng: “Quá khứ của chúng    như  mà, Bạch Vi,   thể buông tay!"
Hắn  xong thì rời , từ  tới nay  từng đau khổ đến ! Bạch Vi òa lên  lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-357-nguoi-vua-noi.html.]
Ôn Noãn nhẹ nhàng ôm lấy cô .
Cảnh Sâm đỡ lấy  trong tay cô, khách sáo  với Ôn Noãn: “Ôn Noãn, cô về  ,  sẽ đưa Bạch Vi về,    với cô  một  chuyện.”
Cảnh Sâm dìu Bạch Vi rời .
Trong đầu Ôn Noãn vô cùng hỗn loạn, cô cứ cảm thấy   bỏ sót chuyện gì đó. Đến khi  hồn , Ôn Noãn phát hiện  chỉ còn mỗi cô và Hoắc Minh còn  ở đây, lúc   đang tựa  lối  nhỏ lặng lẽ hút thuốc, đôi mắt đen sâu thăm thẳm.
Ôn Noãn   ở cùng một chỗ với , cô  đầu định bỏ . Một cánh tay chắn ngang   cô.
Hoắc Minh khàn giọng : “Em thực sự  giữ con sói nhỏ  bên cạnh  ? Nếu em  tiền đầu tư, bao nhiêu  cũng cho em!”
Ôn Noãn bình tĩnh lên tiếng: “Luật sư Hoắc, chúng    bất cứ quan hệ gì với  cả,  cũng   lý do gì để tiêu tiền của , vui lòng thả tay ,   về nhà”
Anh  thả.
Không những  thả, còn dùng ánh mắt đó để  cô.
Hoặc Minh tự nhận    một  đàn ông xem trọng chuyện tình dục,  Ôn Noãn, bên cạnh  cũng  từng  một  phụ nữ nào, nhưng   thì   thôi, tự  cũng  thể xử lý, chỉ là  khi  từng ... mà  mất, thì  vẻ khó mà  .
Dưới ánh đèn pha lê của khách sạn, khuôn mặt nhỏ nhăn của cô trắng nõn. Vòng eo mảnh mai.