Ôn Noãn lật xem tài liệu, nhẹ giọng : “Buổi chiều  khám sức khỏe, nếu   vấn đề gì thì ngày mai  làm!”
Chu Mộ Ngôn đang rung chân, bỗng nhiên nhảy dựng lên.
“Kiểm tra sức khỏe? Con  nó khắp  ông đây đều là bệnh!” Ôn Noãn bấm máy nội bộ: “Mời  Chu   ngoài!”
Chu Mộ Ngôn giơ tay đầu hàng: “Được, ,  ,  ... Cô  chung với !” “Tiểu Văn...” “Được   ,  tự !”
Ôn Noãn khẽ mỉm : “Tôi đợi báo cáo sức khỏe của !” Chu Mộ Ngôn nhếch môi, nghiêng  về phía : “Ông đây sẽ cho cô , cả  của ông đây từ  xuống  đều là khỏe mạnh nhất!”
“Gọi  là Tổng Giám đốc Ôn, còn nữa   nếu còn tự xưng là ông đây, một   sẽ trừ lương một trăm!"
Chu Mộ Ngôn sải đôi chân dài  về phía cửa, đột nhiên   , đôi mắt hoa đào lóe lên biểu cảm kì dị: “Tổng Giám đốc Ôn, ngày mai gặp !”
Trong lòng Ôn Noãn dâng lên một cảm giác quái lạ.
Cô  thể nhận  Chu Mộ Ngôn  xuất  khá giả, chỉ riêng đôi giày   mang  trị giá mấy chục ngàn, đồng hồ  tay là bộ sưu tập đồ cổ của Patek Philippe, nên cô cũng  quá lo lắng   sẽ  ý đồ  với dì Nguyễn. .
Dù  cũng chỉ là một  ấm nhà giàu bỏ nhà  .
Ngày hôm . Chu Mộ Ngôn mang theo báo cáo khám sức khỏe đến.
Cậu  trèo lên bàn làm việc của Ôn Noãn, thổi nhẹ: “Toàn bộ đều  nhất!” Ôn Noãn liếc   một cái: “Đi xuống!”
Chu Mộ Ngôn đặt tay chân dài xuống, uể oải : “Từ giờ trở ,  sẽ  theo Tổng Giám đốc Ôn  ? Gọi ,  sẽ đến ngay... Cô yêu cầu  làm gì cũng ! Tất nhiên,  giỏi nhất là lái xe, kỹ thuật lái xe của   , Tổng Giám đốc Ôn   thử ?”
Vẻ mặt Ôn Noãn vô cảm : “Ngoài lái xe cho , công ty còn  xe tải chuyên vận chuyển một  thiết , tới lúc đó sẽ   phụ trách chuyên môn tới bàn giao với .”
“Khốn kiếp! Xem  như một con trâu để sai ư!”
“Cô  bao giờ thấy   nào  trai như  làm nghề bốc vác ?” “Trước mặt  một câu lạc bộ Hắc Mã, tuyển  quanh năm!”
Chu Mộ Ngôn tiến gần hơn, giọng điệu quyến rũ : “Không  ai cũng  thể chiếm  cơ thể của  !”
Cậu  chớp chớp mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-346-chu-mo-ngon-khoi-dong-xe.html.]
Ôn Noãn chân thành : “Thật    thích hợp làm việc ở chỗ đó. Tôi tin rằng chỉ trong vòng hai tháng  sẽ nổi tiếng ở thành phố B và sẽ  vị trí đầu bảng ở đó, ở chỗ  của  quả thật là lãng phí một  bản lĩnh của ;
Chu Mộ Ngôn  chút  hài lòng.
Cậu  lấy điện thoại  gọi điện: “Dì Nguyễn, Tổng Giám đốc Ôn bảo cháu  làm trai bao!”
Ôn Noãn sửng sốt.
Tại       điện thoại của dì Nguyễn? Thằng nhóc ...
Kết quả là dì Nguyễn cảm thấy đau lòng cho con vịt nhỏ, mắng Ôn Noãn một trận và yêu cầu cô đưa   về nhà ăn tối và ở  qua đêm.
Ôn Noãn cúp điện thoại, cúi đầu tiếp tục xem tài liệu.
Một lúc , cô mới nhẹ giọng : “Vòi nước trong phòng vệ sinh tầng hai  hỏng ,   sửa .”
Chu Mộ Ngôn sải đôi chân dài của . Vãi! Ra đòn trả thù ư!
Cậu  sửa vòi nước làm áo sơ mi ướt hết, thế là cởi áo  luôn    trong cả trung tâm âm nhạc, tất cả các giáo viên nữ dù lớn tuổi  trẻ tuổi khi  ngang qua đều đỏ mặt nhưng   nhịn   thể  .
Vòng eo săn chắc, đường hông cong và cơ bụng tám múi! Chẳng khác nào là phúc lợi mà Tổng Giám đốc Ôn ban tặng!
Với dáng vẻ phong trần như , Chu Mộ Ngôn lên xe của Ôn Noãn    ghế lái chính. Vừa bước ,    phàn nàn: “Xe cũ quá ! Muốn  lái chiếc xe  ?”
Ôn Noãn  phía  xem tài liệu,   nhẹ nhàng : “Xe tải còn tệ hơn nữa!"
Cô thấy   của   đang cởi trần: “Mau mặc áo  !”
“Áo ướt ,  thể mặc !" "Có  cô cố ý kêu  sửa vòi nước, thực  là thèm  cơ thể của ... Cho cô xem miễn phí  cần trả thêm tiền!"
Ôn Noãn cau mày: “Lúc khám sức khỏe    quên khám khoa thần kinh?” Chu Mộ Ngôn khởi động xe.
Một lúc ,   mới khẽ ừ: “Tôi làm thêm phần nam khoa cho Tổng Giám đốc Ôn xem nhé?
Ôn Noãn thật sự  hôm nay đuổi   ! Miệng lưỡi thật đê tiện!
Cô quyết định  đêm nay sẽ để   ở chỗ dì Nguyễn để đặc biệt phục vụ bà .