Ôn Mạn sững sờ giây lát.
Cô vội vàng đưa túi giấy đang cầm  tay lên: "Tôi đến để trả  áo khoác cho luật sư Hoắc."
Hoắc Thiệu Đình đưa tay  nhận lấy.
Anh giữ vẻ điềm đạm, khẽ gật đầu: "Làm phiền cô ." Vừa dứt lời là  bèn    thẳng về phía thang máy,   thêm một lời nào nữa.
Ôn Mạn vô cùng sốt ruột, vội vàng chạy theo bước chân : "Luật sư Hoắc,   cầu xin ..."
Hoắc Thiệu Đình ấn nút thang máy, cửa  mở, Ôn Mạn bèn đánh liều bước theo   trong.
Hoắc Thiệu Đình liếc  cô một lượt.
Anh chỉnh  áo sơ mi  gương, giọng thản nhiên: "Tôi sẽ  nhận vụ án của cô ."
Ôn Mạn bỗng thấy lạnh sống lưng.
Xem , Hoắc Thiệu Đình    vụ việc của gia đình cô . Cô khẽ hỏi: "Cố Trường Khanh  chào hỏi qua với   ư?"
Hoắc Thiệu Đình  cô qua gương,  lạnh lùng: "Hắn   thể diện lớn đến thế. Ôn tiểu thư,  chỉ là thích công tư phân minh mà thôi."
Ôn Mạn  hiểu ý : Nếu chỉ  chút cảm giác mới lạ thì   ngại, nhưng liên quan đến công việc thì  sẽ từ chối.
Cô  phần khó xử.
Hoắc Thiệu Đình    miễn cưỡng cô.
Tuy Ôn Mạn  hợp với gu thẩm mỹ của , nhưng vẫn  đủ để  phá lệ. Hơn nữa, đang ban ngày ban mặt như thế,  cũng chẳng  hứng thú gì cả.
Chỉ là đơn giản  vài câu, mà thang máy  dừng  ở tầng 28.
Thư ký của Hoắc Thiệu Đình   đợi ở cửa, cô  thấy Ôn Mạn thì  ngạc nhiên, nhưng với sự chuyên nghiệp nhiều năm của , cô vẫn giữ thái độ lễ phép và : "Luật sư Hoắc,  Mã  tới ."
Hoắc Thiệu Đình ném túi giấy cho thư ký, căn dặn: "Mang  giặt khô." Thư ký hiểu ý, lập tức rời  .
Hoắc Thiệu Đình cúi đầu xem tin nhắn  điện thoại,  tỏ vẻ lơ đãng   với Ôn Mạn: "Cô  tìm luật sư khác ! ...Còn nữa, dây thắt lưng của phụ nữ đừng để lỏng quá!"
Nói xong,  bèn bước  khỏi thang máy. Ôn Mạn thấy   giả tạo  lạnh lùng.
Bị Hoắc Thiệu Đình từ chối, Ôn Mạn tìm đủ  cách cũng  thể gặp  .
Ở nhà, dì Nguyễn càng lúc càng sốt ruột, cứ cằn nhằn  ngớt, khiến Ôn Mạn cảm thấy áp lực nặng nề, cô hẹn gặp Bạch Vi, bạn học thời đại học của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-3-luat-su-hoac-vua-gia-tao-vua-lanh-lung.html.]
Bạch Vi   nghiệp là  kết hôn,  cô gả là một phú nhị đại ở Thành phố B,  giao thiệp rộng rãi.
Ôn Mạn nhờ Bạch Vi nghĩ cách giúp cô.
Hai  hẹn gặp ở quán cà phê, Ôn Mạn kể   bộ vụ việc cho cô  .
Bạch Vi lớn tiếng mắng Cố Trường Khanh,  khi hả giận, mắt cô bỗng sáng rực lên: "Đêm đó  thật sự suýt chút  vượt rào với Hoắc Thiệu Đình  ư?"
Ôn Mạn đỏ mặt, nhẹ nhàng khuấy ly cà phê.
Bạch Vi hạ giọng: "Ôn Mạn,  cũng  đấy chứ! Hoắc Thiệu Đình nổi tiếng kén chọn, hiếm khi dính tin đồn tình cảm."
Ôn Mạn  khổ sở: "Tôi cũng  hết cách , nếu   cũng  dám làm phiền ."
Hoắc Thiệu Đình  quyền lực  lớn trong ngành, nếu Bạch Vi giúp cô, sẽ  dễ đắc tội với  khác.
 Bạch Vi cũng  nghĩa khí, cô dùng những mối quan hệ của  để lấy  hành trình của Hoắc Thiệu Đình.
Ba giờ chiều thứ Bảy, Hoắc Thiệu Đình  hẹn chơi đánh golf ở câu lạc bộ.
Ôn Mạn  cùng vợ chồng Bạch Vi tới đó,  ngờ còn gặp cả Cố Trường Khanh ở đó.
Ôn Mạn sững .
Bạch Vi bực  véo chồng một cái, oán trách: "Anh  tìm hiểu kỹ , Cố Trường Khanh ở đây thì Ôn Mạn   thể thoải mái ?"
Chồng Bạch Vi nghiêm túc xin : "Ôn Mạn,  xin  nhé! Cũng trách    hỏi kỹ."
Ôn Mạn  định mở miệng thì Hoắc Thiệu Đình   thấy họ.
Anh mặc bộ đồ thể thao trắng, dáng  cao lớn, gương mặt tuấn tú... Anh nổi bật giữa đám đông, thu hút  ánh  như ngôi  sáng   hâm mộ vây quanh.
Giống như khi ở văn phòng luật sư, Hoắc Thiệu Đình giả vờ như  hề quen  Ôn Mạn, mà chỉ chào hỏi chồng của Bạch Vi.
Chồng Bạch Vi   để ý thì mừng rỡ,  nịnh nọt.
Lúc , Hoắc Thiệu Đình mới tỏ vẻ như  để ý tới Ôn Mạn.
Ôn Mạn vốn  làn da , hôm nay  cố tình ăn mặc trẻ trung, thoải mái. Áo thun trắng rộng, cùng với quần ngắn thể thao màu xám nhạt.
Mái tóc uốn dài màu nâu   búi kiểu củ tỏi gọn gàng, trong nét tươi trẻ  phảng phất thêm nét quyến rũ.
Ánh mắt của Hoắc Thiệu Đình  lướt qua đôi chân trắng nõn, thon dài của Ôn Mạn, thờ ơ : "Người    gặp bao giờ...