Ôn Noãn mệt mỏi ngủ  .
 khi cô tỉnh dậy lúc đêm khuya, Hoắc Minh   còn  giường.
Cô  dậy, khoác áo ngoài   phòng khách nhỏ, cửa sổ hé mở, Hoắc Minh đang  hút thuốc bên cạnh cửa sổ,  bảy tám điếu thuốc trong tách  bên cạnh. Vừa  thấy Ôn Noãn  đây,  lập tức dập tắt thuốc lá.
“Đã làm em thức giấc ?”
Ôn Noãn  tới ôm : “Sao   ngủ,  tâm sự gì ?” Khi phụ nữ mềm lòng sẽ bao dung hơn  nhiều.
Cô nghĩ nếu lúc    cho cô  về chuyện của Kiều An thì cô sẽ sẵn lòng tâm sự với , dù  Kiều An là vết nứt chắn ngang trong mối quan hệ của hai ,  thể né tránh .
Hoắc Minh xoa đầu cô: “Chỉ là chuyện công việc!”
Anh ôm cô trở  phòng, khi họ cùng   giường,  hôn   tai cô  lâu.
Thời gian  đó, hai  chung sống với  khá hạnh phúc!
Mặc dù Hoắc Minh  bận rộn nhưng họ vẫn gặp  hai hoặc ba  một tuần. Đôi khi  sẽ qua đêm ở chỗ cô, đôi khi  về sớm sẽ cố tình đến đón cô về căn hộ của .
Luôn  những lỗ kim  tay .
Ôn Noãn  hỏi   ở  trong  thời gian hai   gặp , cô cũng  hỏi Kiều An  xuất viện  , còn gây rối  ,   ôm lấy  và đòi   !
Cô chỉ hầm thuốc bổ cho  khi  đến.
Hoắc Minh  nào cũng , nhưng Ôn Noãn luôn   chừng mực, hiếm khi cho !
Anh  quá mệt mỏi !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-287-on-noan-met-moi-ngu-thiep-di.html.]
Tất nhiên, thỉnh thoảng  những đêm  sẽ vội  quần áo và đến bệnh viện  khi nhận  cuộc gọi từ Kiều Cảnh Niên.
Những đêm như  Ôn Noãn  ngủ , cô sẽ thức dậy  ở phòng khách đợi ...
,  bao giờ đợi   trở về!
Ngày tháng trôi qua, nhà họ Kiều và nhà họ Hoắc đều là những   tiếng tăm, Kiều An  gây náo loạn xôn xao khắp thành phố.
Ôn Bá Ngôn thương con gái nên cũng  đồng ý việc Ôn Noãn ở bên Hoắc Minh, dù giới nhà giàu  nhiều tiền đến , nếu chồng   thuộc về  mà luôn bên cạnh  khác thì còn  thể thống gì nữa?
Dì Nguyễn là phụ nữ.
Bà   trong lòng Ôn Noãn cũng chẳng vui vẻ gì nên cũng   nhiều... Ôn Noãn đang trong tình cảnh vô cùng khó xử!
Sau khi  khỏi nhà họ Ôn, cô lên xe chuẩn  đến bệnh viện lấy thuốc cho Ôn Bá Ngôn, dì Nguyễn theo cô từ  lầu xuống.
“Dì Nguyễn!” Ôn Noãn xuống xe.
Dì Nguyễn  tới  mặt cô, nhẹ giọng : “Bố con là đàn ông, ông   chuyện thẳng thắn, con đừng để trong lòng! Về chuyện tình cảm thì con hãy tự  suy nghĩ mà quyết định, nhưng theo ý của dì, dù Hoắc Minh   đến mấy  chăng nữa, nếu con  hạnh phúc... Thế thì chẳng còn ý nghĩa gì nữa!”
Ôn Noãn cúi đầu và khẽ ừ.
Khóe mắt cô ươn ướt, chóp mũi thẳng tắp  đỏ lên. Dì Nguyễn  mà đau lòng.
Bà  chỉnh  áo khoác cho Ôn Noãn: “Nếu con thích   thì hãy cố gắng một ! Nếu cuối cùng   phụ lòng con, thì cũng đừng đau lòng quá lâu... Đời  ngắn ngủi, đừng lãng phí quá nhiều!"
Ôn Noãn  ừ.
Dì Nguyễn vỗ nhẹ cô, dịu dàng : "Mau  ! Lái xe chậm thôi nhé! Ôn Noãn ôm dì Nguyễn    lên xe.
Ôn Noãn lái xe đến bệnh viện, lấy thuốc xong. Cô  ngờ  gặp  Kiều An ở bệnh viện.