Hoắc Tiên Sinh Ngoan Ngoãn Sủng Tôi - Hoắc Thiệu Đình & Ôn Mạn - Chương 2840-2849: Anh thật xấu xa
    Cập nhật lúc: 2025-10-22 11:34:52
    Lượt xem: 8 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Bốn mắt , trong ánh mắt đều chứa đầy ẩn ý.
Hoắc Kiều chuẩn kỹ.
Đối với Khương Lan Thính mà thì l..m t.ì.n.h cũng tới bất ngờ nên kịp chuẩn gì.
dù cũng đang ở độ tuổi sung sức, lúc cảm giác, kiềm chế cũng đau khổ... Anh tôn trọng Hoắc Kiều, nên cho dù buông tay, nhưng cũng tiến thêm bước nữa.
Nơi thể chạm , lao nhanh như muôn nghìn binh mã...
Hoắc Kiều chuyện, nhưng nụ hôn của Khương Lan Thính nữa rơi xuống, ngậm môi cô, nhẹ nhàng mút hôn, mặc dù mang theo dục vọng nhưng vô cùng dịu dàng...
Họ hôn thật lâu.
Thời gian dần trôi qua, Hoắc Kiều nhẹ nhàng ôm cổ của , cô nghĩ, vì hai đều khó chịu, chỉ bằng thoải mái làm một chút...
Phụ nữ bằng lòng , thực đàn ông hiểu rõ nhất.
Khương Lan Thính cúi đầu, cơ thể thơm tho mềm mại trong lòng, khẽ hỏi: “Em chắc ?”
Lúc , vốn đang hỏi điều thừa.
Hoắc Kiều khẽ vuốt cổ , hôn lên đôi môi mỏng của , giọng vô cùng gợi cảm: “Lát nữa con tỉnh bây giờ.”
“Vậy lát nữa, em nhỏ tiếng một chút.” Khương Lan Thính dịu dàng .
Hoắc Kiều để ý mấy lời , cô nghĩ hơn ba mươi tuổi , còn mạnh như thế ?
cô đánh giá thấp một đàn ông ăn chay lâu, một khi bộc. phát sẽ nguy hiểm c.h.ế.t . Anh chỉ ăn chay hai năm, mà huống chi hiện tại ở bên cô, cô...
Không lâu .
Khóe mắt Hoắc Kiều rơi lệ, bàn tay siết chặt , nhẹ nhàng đánh vai Khương Lan Thính.
Anh thật xa!
Ít nhất thì cũng cởi quần áo chứ, gấp gáp như , rốt cuộc nhịn bao lâu ?
Khốn kiếp, nhẹ một chút.
Tuy đau nhưng kích thích... Một lúc lâu , Hoắc Kiều ôm cổ , kìm lòng đậu ghé sát bên tai gọi tên .
“Khương Lan Thính.” “Khương Lan Thính...”
Người đàn ông tìm đôi môi đỏ của cô, ngậm lấy hôn say đắm.
Tiểu Khương Sanh tỉnh dậy, mở đôi mắt to trắng đen rõ ràng, bố và ... Nhóc con một lúc lâu, thấy ai để ý đến nên nấc lên.
Khiến bố bất ngờ kịp đề phòng!
Trong thoáng chốc, bầu khí trở nên kỳ lạ... Khuôn mặt của ướt đẫm mồ hôi, cô.
Hoắc Kiều mặt sang một bên, bắp chân khẽ nhúc nhích, đá một cái: “Khương Sanh tỉnh .”
Khương Lan Thính vẫn dậy.
Thậm chí còn l.i.ế.m hôn cô, giọng khàn đặc: “Dỗ thằng bé ngủ xong, chúng tiếp tục...”
Hoắc Kiều , cô đói bụng!
Hơn nữa, làm bố , thể phóng túng như ?
Cô đẩy lên, qua loa đối phó: “Sau hẵng tính!”
Khương Lan Thính chịu đựng lâu như , mới ăn thịt một , làm nỡ nhả chứ, nhẹ nhàng lừa gạt: “Em cũng thoải mái đúng ? Lát nữa phòng tắm giúp em làm một chút.”
Những lời lớn , đây cô cũng từng nhiều. bây giờ thì nổi.
Hoắc Kiều nhíu mày, Khương Lan Thính dù cũng nhịn, hôn cô, đó dịu dàng : “Anh dạy dỗ con! Em nghỉ một lát, lúc nữa ăn”
Hoắc Kiều lên theo.
Cô chỉnh quần áo, chải vuốt tóc dài khẽ : “Anh cũng em ăn gì, mà còn bảo em làm.”
Cô cảm thấy, câu ba mươi như sói, bốn mươi như hổ thích hợp để hình dung .
Khương Lan Thính nhét áo sơ mi trong quần tây.
Trong nháy mắt, trở về nét nhã nhặn như cũ.
Anh khuôn mặt Hoắc Kiều vẫn còn ửng hồng, trong lòng dậy sóng.
Không liên quan đến dục vọng nam nữ mà là trìu mến.
Tiểu Khương Sanh ré lên, âm thanh rung trời... Người làm bố như cuối cùng cũng thấy đau lòng, ôm bé lên dịu dàng dỗ dành, một tay ôm, một tay pha sữa bột.
Hoắc Kiều bước chân trần xuống giường, phòng tắm tắm rửa.
Trong chốc lát, bên trong vang lên tiếng nước chảy ào ào, cho nên cô thấy tiếng chuông điện thoại.
Là Tiếu Bạch gọi tới. Khương Lan Thính bắt máy...
Khương Lan Thính nhận điện thoại.
Đây là điện thoại riêng của Hoắc Kiều, hầu như những thể liên lạc với Hoắc Kiều đều Khương Lan Thính, vì thế một cách tự nhiên: "Tôi là Khương Lan Thính.”
Ở bên điện thoại, Tiếu Bạch còn tưởng là lầm.
Hoá là đàn ông!
Gia cảnh của Tiếu Bạch , tuy bám một nữ tổng giám đốc nhưng cũng quen thuộc đối với giới thượng lưu ở thành phố B, thật sự cái tên Khương Lan Thính trong giới kinh doanh và giới giải trí là nước sông phạm nước giếng, quả thật giống như cách một dải ngân hà .
Tiếu Bạch cũng ngờ Khương Lan Thính xuất lớn thế.
Anh cảm thấy chỉ là một kẻ thua cuộc. Cho nên đáng đời khi ngủ với vợ .
Lời của Tiếu Bạch chút dè dặt và đầy ẩn ý: “Anh là chồng của Hoắc: Kiều ? Tôi là Tiếu Bạch, là nam chính trong bộ phim của Hoắc Kiều, là thế , nay và Hoắc Kiều hẹn sẽ nghiên cứu kịch bản với , ngài Khương, chuyện chắc sẽ quấy rầy đến cuộc sống riêng tư của hai chứ! Phải , cũng đang ở trong khách sạn của đoàn làm phim ?”
Khương Lan Thính thoáng về phía phòng tắm.
Hoắc Kiều vẫn đang tắm.
Anh cầm điện thoại di động đến cửa sổ sát sàn, nhẹ nhàng cởi nút áo sơ mi, trong giọng sự lạnh lùng khó thấy: "Tôi và Hoắc Kiều ở khách sạn của đoàn làm phim! Tuy nhiên, ngưỡng mộ tinh thần chuyên nghiệp của Tiểu, là thế ... Đến khách sạn ở để nghiên cứu ! Vậy cũng tiện hơn."
Tiếu Bạch lập tức hiểu .
Hoắc Kiều chuyện của đoàn làm phim cho chồng cô , chồng cô hiểu thực tế và đối nhân xử thế hơn cô, dâng vợ của cho hưởng.
Tiếu Bạch khẩy, xem thường Khương Lan Thính. Chắc là một kẻ ăn bám !
Anh dè dặt: "Không hai ở khách sạn nào?”
Khương Lan Thính cúi đầu xuống thành phố, bình tĩnh : "Phòng Hilton Penthouse Suite.”
Phòng tổng thống Hilton?
Loại giá ít nhất vài chục triệu một đêm ?
Tiếu Bạch chỉ ở đó một , là do cầu xin chị gái của lâu mới dẫn đến đó, đêm tình cảm mãnh liệt, đó còn chụp mấy chục tấm ảnh và dày công chọn lọc khung chín ô để chia sẻ cho fan.
Đương nhiên là chị gái cũng chia sẻ ngoài.
Hình ảnh của trong giới giải trí là một ấm với gia cảnh giàu .
Lúc Tiếu Bạch tin.
Vì ghen tị nên khóe miệng nhếch lên một nụ : "Được, nhất định đến đúng hẹn."
Nói chuyện với như chắc chắn là tự hạ thấp bản . Khương Lan Thính lập tức cúp điện thoại.
Vừa cúp điện thoại thì Hoắc Kiều từ trong phòng tắm bước , vì đang ở nơi riêng tư nên cô cũng giả vờ quần áo, chỉ mặc một cái áo choàng tắm màu trắng, buồng thống cơ thể mảnh mai.
Khương Lan Thính cô chằm chằm, đặt di động xuống, thản nhiên : "Có điện thoại của em.”
Hoắc Kiều cũng nghĩ nhiều.
Cô tới cầm di động lên xem, quả nhiên là Tiếu Bạch gọi tới, thời gian cuộc gọi dài hai phút ba giây.
Gô ngước mắt lên, kinh ngạc : "Anh điện thoại ?” Khương Lan Thính phủ nhận, gật đầu: "Nghe!”
Nói xong, đến quầy bar nhỏ lấy nước đưa cho cô, tự nhiên: "Lần khi nhận kịch bản thì nhất là đưa cho xem qua! Sự thật chứng minh, tầm khi nhận kịch bản của em lắm, tối nay vị Tiếu Bạch còn chuyện rõ ràng về kịch bản với em."
Hoắc Kiều: “...
Đang chuyện thì tiếng gõ cửa vang lên, Khương Lan Thính lập tức mở cửa đẩy xe thức ăn .
Ngoài ý của Hoắc Kiều.
Anh cũng ăn cơm, hai trong phòng ăn cơm, Tiểu Khương Sanh đang bò và chơi ở ngay thảm, bố đưa cho đứa bé vài món đồ chơi, đứa bé thể chơi cả ngày.
Hoắc Kiều thật sự đói bụng.
Sau khi cô ăn no sáu phần thì dừng hỏi : "Sao ăn cơm ?”
Khương Lan Thính ăn ngon lành nhưng dáng ăn vô cùng tao nhã. Anh khẽ: "Anh ăn với em!”
Hoắc Kiều nghĩ đến cảnh tượng mãnh liệt đó, cô liếc một cái, nhỏ giọng mắng: "Anh sợ hạ đường huyết .”
Khương Lan Thính nở nụ .
Đôi mắt đen của sáng ngời, vẫn luôn cô...
Chạng vạng tối, Tiểu Khương Sanh uống sữa và ăn bữa phụ.
Khương Lan Thính dỗ đứa bé ngủ xong thì lập tức tới ôm lấy Hoắc Kiều. Hoắc Kiều còn đang xem kịch bản nên giật , cô tự nhiên ôm cổ , nhỏ giọng : “Đợi đến tối .”
“Không đợi nữa!”
Khương Lan Thính chạm mũi chóp mũi cô, mật cọ nhẹ.
Cái cảm giác thịt chạm thịt , liên tưởng đến chuyện chút nữa sẽ xảy là ai cũng đều cảm giác, Hoắc Kiều cũng giả vờ nữa.
Được , để tối nay xem kịch bản tiếp .
Lần Tiểu Khương Sanh tỉnh dậy giữa chừng, Khương Lan Thính cấm dục trong một thời gian dài nên làm đến ba liên tiếp.
Mây mưa kết thúc.
Lúc là bảy giờ tối, ánh đèn neon của thành phố xuyên qua cửa sổ sát sàn, dần dần nhuộm phòng ngủ thành những ngôi nhỏ, mang theo một ít vẻ kiều diễm.
Hoắc Kiều cực kỳ mệt mỏi, sức lực xem kịch bản nên dứt khoát ôm con trai ngủ. Khương Lan Thính đang định xử lý công việc. Lúc tiếng gõ cửa vang lên.
Khương Lan Thính tới cửa mở cửa, ngoài cửa là một đàn ông với vẻ ngoài thanh tú, tuổi tác và khí chất thì đây là nam chính Tiếu Bạch của đoàn làm phim.
Ngay lúc Khương Lan Thính đánh giả Tiếu Bạch thì Tiếu Bạch cũng đang đánh giá Khương Lan Thính, trầm và cao quý hơn tưởng tượng, đều toát mùi vị tinh bức , nhưng vì áo sơ mi cởi bỏ hai ba cúc nền cảm giác làm chồng hơn.
Tóm , cả từ xuống đều mùi vị của trai bao.
Tiếu Bạch thấy khó chịu.
Anh lướt qua Khương Lan Thính, bên trong hỏi: "Hoắc Kiều ?".
Khương Lan Thính thu hồi ánh mắt.
Anh trả lời ngay lập tức mà đến quầy bar trong phòng sinh hoạt, mở cửa tủ rượu , lấy một chai rượu vang đỏ và hai cái ly uống rượu.
Mấy đời nhà họ Khương vốn phú quý.
Hành động của Khương Lan Thính tất nhiên cũng vô cùng mắt.
Anh mở nút rượu, gạn rượu, xoay thấy Tiếu Bạch còn ở cửa, vì thế nhẹ: “Sao tiến ? Không tiến thì bàn kịch bản thế nào. ?”
Tiếu Bạch ngốc.
Chỉ trong hai phút ngắn ngủn, nhận ở Khương Lan Thính một loại khí chất khác hẳn với ...
Loại khí chất gọi là giàu cũng quý, sự tự tin liên quan trực tiếp với giới giải trí.
Tiếu Bạch vẫn lựa chọn đấu tranh.
Anh nghĩ dù đàn ông mắt giàu thì cũng thể nhiều tiền hơn bà chị già của . Nghĩ tới đây, trong lòng cũng trở nên kiên định, hất bay , gõ núi chấn hổ.
Anh giả vờ bình tĩnh, lơ đãng đề cập về nọ.
Càng về càng tựa như vô tình nhắc tới: “Việc làm ăn của cô khá lớn, Khương giao dịch làm ăn gì với cô , nếu ... Vậy thì đúng là gặp quen!”
Anh công khai ngấm ngầm đè đầu cưỡi cổ .
Sao mà Khương Lan Thính hiểu chứ?
Anh thầm hồi tưởng trong lòng, trong vô từng hợp tác với nhà họ Khương, quả thật một nữ giám đốc họ Tiền, hình như hơn bốn mươi, từng nghĩ đó quan hệ họ hàng với vị nam diễn viên làn da trắng bệch ở mắt .
Chẳng qua, Tiếu Bạch cũng quá vô liêm sỉ.
Có đại gia nuôi thì cứ để đại gia nuôi , còn đem để khoe khoang, thể thấy lưng chỗ dựa gì.
Lúc rượu gần xong.
Khương Lan Thính rót hai ly rượu vang đỏ, cầm một tay tới, mời Tiếu Bạch xuống, bản thì ở phía đối diện, thoải mái tự nhiên mà : “Nếu như , quả thật nghĩ tới! là một vị như , tuổi còn trẻ góa bụa, quả thật năng lực.”
Tiếu Bạch khỏi đắc ý. Xem , chồng của Hoắc Kiều cũng nể mặt mũi của chị.
Khương Lan Thính cúi nâng một ly rượu vang đỏ lên, nhẹ nhàng xoay tròn, đổi đề tài sang đoàn phim.
Tiếu Bạch to gan lớn mật. Anh thật sự cho rằng đàn ông mặt sẽ dâng hiến vợ của vì tài nguyên và phú quý, vì thế thái độ cũng trở nên tự cao, Hoắc Kiều chịu phối hợp phim, thái độ kiêu ngạo.
Tiếu Bạch dõng dạc: “Tôi thể nhịn nhưng đạo diễn thể nhãn, hiện tại bộ đoàn làm phim của dừng chỉ
vì Hoắc Kiều tùy hứng, tổn thất lớn, nghĩ rằng ai thể gánh vác ! Theo thấy, phương pháp giải quyết duy nhất chính là để Hoắc Kiều xin đạo diễn, đó tiếp tục phim như bình thường... Đương nhiên, về phương diện nghiên cứu kịch bản và kỹ thuật diễn, thể chỉ đạo cho cô một vài chỗ."
Khương Lan Thính đặt ly rượu trong tay xuống.
Anh vốn là cháu đích tôn của nhà họ Khương, là CEO của Tập đoàn Khương Thị, quyền cao chức trọng, ít nhiều cũng sức nặng...
Trong lòng Tiếu Bạch giật minh.
Ngay lúc , tiếng trẻ con truyền từ trong phòng ngủ.
Vẻ mặt của Khương Lan Thính nhẹ nhàng hơn một chút, lúc dậy, với Tiếu Bạch: “Anh về ! Con trai của dậy , Hoắc Kiều đang ngủ, chắc là sẽ thể gặp .
Tiếu Bạch kinh ngạc. Bọn họ con trai?
Khương Lan Thính quen với việc lệnh cho cấp trong công ty, quan tâm tới Tiếu Bạch nữa, mở cửa phòng ngủ .
Tiếu Bạch rời ngay lập tức. Anh xuyên qua khe cửa phòng ngủ, thấy quang cảnh bên trong, thấy Khương Lan Thính dịu dàng bế một em bé xinh lên, hôn nhẹ, đó xoay đôi lời với lớn đang giường.
Khoảng cách quá xa, rõ ràng lắm.
Anh cũng thấy giường nhưng thể đoán đó là Hoắc Kiều.
Bỗng nhiên Tiếu Bạch cảm thấy ghen ghét.
Anh ghen ghét với tất cả những điều , bởi vì , gần như dám bạn gái vì còn hầu hạ Tổng Giám đốc Tiền, chỉ thể lợi dụng việc diễn kịch để chiếm lợi từ một vài nữ diễn viên khác.
Hiện tại, tâm trạng của đối với Hoắc Kiều là thấy sắc nảy lòng tham.
Mà đó là ghen ghét!
Anh ghen ghét đến phát điên.
Đi khỏi phòng khách sạn, lập tức gọi điện cho chị Tiền nhà , nũng nà nũng nịu, bắt Tổng Giám đốc Tiền nhất định đổi Hoắc Kiều... Vị đối với gì nấy, vô cùng yêu chiều.
Lập tức gọi điện thoại cho đạo diễn, đổi Hoắc Kiều thì sẽ dư nào trong tài khoản.
Hoắc Kiều còn đang bận trùm đầu ngủ!
Đạo diễn gọi điện thoại tới, vốn dĩ Khương Lan Thính định nhưng Hoắc Kiều mơ hồ tỉnh giấc, hất bay tay , khó chịu mà : “Anh điện thoại của em hả.”
Cô nhắm hai mắt, điện thoại của đạo diễn, giọng lười biếng: “Đạo diễn Vương!”
Đạo diễn là cô đang ở trong thế giới của hai .
Mặt già của ông đen thui nhưng giọng điệu tràn đầy sự cầu xin: “Bà cố I Xảy chuyện mà cô vẫn yên tâm ngủ ngon ... Thế nhé, sắp xếp một bữa tiệc, cô và Tiếu Bạch cùng tham gia ! Sau đó giải thích hết hiểu lầm, đoàn làm phim của chúng đang thì cứ tiếp tục , thể dừng mãi
ở đây, nào? mà vẫn báo cho cô nhé, chỗ dựa lưng Tiếu Bạch cũng tới đây !”
Hoắc Kiều đình công: “Vậy ông cứ !” Đạo diễn:...
Ông dám, nếu ông Hoắc Kiều, chị Hồng sẽ bóp c.h.ế.t ông mất, hơn nữa đến khi ông trở thành phố B cũng qua cửa của Ôn Noãn, tương lai ông đừng mong lăn lộn trong cái nghề nữa.
Ông nhắm mắt , nghĩ tới việc tự đem đạo tới gặp là !
Nếu ông gia cảnh của Hoắc Kiều, chắc là vị Tổng Giám đốc Tiền cũng sẽ ngừng tay!
Ông định chuyện, điện thoại của Hoắc Kiều Khương Lan Thính cầm .
Khương Lan Thính một tay ôm con trai, một tay nắm di động, lạnh lùng mở miệng với đạo diễn "Nói cho vị Tổng Giám đốc Tiền , đêm mai và Hoắc Kiều sẽ tới đúng giờ, còn nữa, sẽ trẻ con ở đó, cần tìm chỗ yên tĩnh... Còn cấm hút thuốc nữa." Đạo diễn trợn tròn mắt.
Mãi lâu ông mới lắp bắp : “Tổng Giám đốc Khương..” Khương Lan Thính thẳng thừng cúp máy.
Sau khi cúp điện thoại, Hoắc Kiều, nhẹ giọng : “Sao em với sớm hơn?”
Hoắc Kiều phịch xuống giường: “Em tự giải quyết !”
Khương Lan Thính đặt con trai xuống, đó cúi , hai tay bao vây. Hoắc Kiều, hình thành một lực ấn mạnh lên chiếc gối trắng như tuyết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-2840-2849-anh-that-xau-xa.html.]
Anh chăm chú cô bằng ánh mắt sâu thẳm: "Cách giải quyết của em là lóc kể lể với ? Sau đó sẽ mặt thế tên là Tiếu Bạch hả? Quả thực là một biện pháp , nhưng em kết hôn ... cô Hoắc !”
Sau đó, gọi cô: “Bà Khương.”
Anh gọi ba chữ nhẹ nhàng, hơn nữa còn đầy vẻ quyến rũ.
Hoắc Kiều tự nhiên, lòng bàn tay cô giữ , chỉ thể duỗi chân khẽ đá một cái. Cô bằng giọng khàn khàn đến chính cô cũng thể tin : “Khương Lan Thính.”
Anh khẽ ừ.
Rồi hôn cô, thật sâu và chậm rãi. Triền miên dai dẳng.
Cô thể phản kháng, lúc , dường như cũng phản kháng.
Cuối cùng, đàn ông nhẹ nhàng hôn lên tai cô, khẽ hỏi: “Vừa cảm thấy thế nào?”
Cô hiểu rõ những gì .
lúc con gái thường dè dặt nên cô giả vờ hiểu: “Chỉ là một cái hôn thôi mà, cảm giác gì chứ?”
Ánh mắt Khương Lan Thính càng sâu hơn.
Phút chốc, nở một nụ khẽ. Anh vạch trần cô mà trái nhẹ nhàng chạm lên mặt cô, tận hưởng khoảnh khắc nhu mì hiếm hoi của cô.
Tiểu Khương Sanh ở một bên bò tới. Cậu bé trèo lên từ cánh tay của bố, ôm một cái.
Khương Lan Thính buông Hoắc Kiều , bế đứa bé lên, xoay ở bên giường. Anh chơi với đứa bé, giả vờ lơ đãng
: “Hai năm nữa chúng sinh thêm một cô bé nữa ! Khi đó Tập đoàn Khương Thị thể mời Giám đốc. chuyên nghiệp, sẽ nhiều thời gian trông con, nếu em đóng phim cũng .”
Hoắc Kiều sang một bên. Gô lặng lẽ bọn họ, một lúc cố ý : "Em là con với ! Hơn nữa, một năm chúng thể tiếp tục mối quan hệ còn !"
Khương Lan Thính phản bác, chỉ : “Anh sẽ làm khiến em hài lòng.”
Dường như cảm thấy như là đủ, còn một câu thô tục mà chỉ những đang yêu mới : “Vừa em kêu sung sướng, ngày nào cũng sẽ làm cho em thoải mái như .”
Hoắc Kiều tức giận.
Cô giường cầm gối đánh , nhận chỉ một chiếc áo tắm mỏng manh: "Khương Sanh còn ở đây đó, bậy bạ như !”
Khương Lan Thính ôm con trai, mặc cho cô đánh.
Đồng thời cũng bỏ lỡ cảnh sắc tươi , giờ phút tựa như về quá khứ.
Trở thời gian ở ngọn núi đó.
Anh và Hoắc Kiều đều buông bỏ quá khứ và phận của , đồng thời cũng thường xuyên cùng đùa giỡn... Trong giây phút động tình, nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của cô, kéo cô lòng.
Con trai vẫn còn bên cạnh, cúi đầu hôn cô. Nụ hôn nhỏ vụn mà triền miên.
Hai môi lưỡi phát âm thanh hổ như mèo con l.i.ế.m bột, vang vọng trong căn phòng sang trọng... Hoắc Kiều tự nhiên nhận sự đổi cơ thể .
Buổi chiều làm ba , nữa!
Cô vùng vẫy dậy, đỏ mặt mắng: “Đồ xa!” Anh gì, chỉ cô chằm chằm.
Ánh mắt vô cùng rõ ràng!
Lúc , rõ sự yêu thích của dành cho cô vì cô là của Khương Sanh, mà vì cô là Hoắc Kiều, là phụ nữ mà ...
Vốn dĩ Hoắc Kiều Khương Lan Thính can thiệp.
Khương Lan Thính nhất quyết nhúng tay việc của đoàn làm phim, véo mũi cô, nhạo: “Sau khi lấy chồng, chồng mặt, còn về nhà lóc với , thấy hổ ?”
Người khác hổ , Hoắc Kiều . cô hổ.
Ôn Noãn là của cô, đối xử với cô là điều đương nhiên.
Cô phản bác Khương Lan Thính: "Anh ghen tị với em vì em một thì ."
Khi chuyện, vẻ mặt của cô phần thanh tao, giống như tên của cô. Đây cũng là nguyên nhân Hoắc Minh và Ôn Noãn đặt cho cô cái tên , bọn họ hy vọng cô cả đời sẽ thanh tú cao quý, ưu sầu.
Khương Lan Thính phản bác, chỉ mỉm dịu dàng.
Đêm đó, hề dịu dàng.
Rõ ràng ngày hôm đó làm ba , nhưng vẫn . Hoắc Kiều thì thấy đủ , nhưng vì bầu khí hài hoà, cô vẫn ợm ờ.
Sau đó cô mệt đến mức ngủ quên, một Khương Lan Thính vẫn hăng say.
Cô mơ màng nghĩ: Anh đúng là đói bụng!
Ngày hôm , Hoắc Kiều mệt c.h.ế.t , Khương Lan Thính thì rạng ngời.
Hoắc Kiều kịch bản nữa mà ngủ bù.
Tiểu Khương Sanh hầu như đều do Khương Lan Thính trông nom, hơn nữa nghiêm túc, trông con chu đáo về mặt... Khi cô mơ mơ màng màng mở mắt thì thấy Khương Lan Thính đang dạy Tiểu Khương Sanh ăn dặm. Tiểu Khương Sanh chỉ mới lớn một chút, nhưng sự giáo dục của bố cũng hình dáng.
Có thể thấy bình thường Khương Lan Thính dành nhiều thời gian cho con.
Hoắc Kiều nhẹ nhàng dụi mặt giữa gối, ánh mắt hai bố con mang theo một chút dịu dàng.
Chính cô cũng lúc mềm mại đến mức nào. Khương Lan Thính ngước mắt lên cô.
Anh võ đầu con trai, động viên bé tiếp tục ăn, còn thì tới ở mép giường, vuốt ve gương mặt Hoắc Kiều, hỏi với giọng nhẹ: “Có quyết định xong ?”
Hoắc Kiều lựa chọn giả ngu: “Cái gì?”
Anh dứt khoát củi căn chóp mũi cô, mật : “Về vấn đề sống còn của hôn nhân.”
Giọng Hoắc Kiều ngọt như mật: "Còn suy nghĩ nữa.”
Khương Lan Thính cắn chóp mũi cô, giọng trầm thấp dịu dàng: "Vậy chơi với con, quấy rầy em suy nghĩ.”
Anh đến cạnh Tiểu Khương Sanh.
Hoắc Kiều bóng lưng , trong lòng cô trái tim lặng lẽ sụp đổ.
Anh làm thực sự hảo.
như cô , hôn nhân là tình cảm, hôn nhân là một mối quan hệ lâu dài chứ là một quyết định bốc đồng...
Dành trọn một ngày ở khách sạn. Buổi tối, Khương Lan Thính đưa cô và Tiểu Khương Sanh đến chỗ hẹn.
Đại ca Hoắc Kiều chịu: “Khương Lan Thính, em từng buổi xã giao của đoàn làm phim nào mang theo trẻ con cả.”
Khương Lan Thính thắt dây an , cô qua gương chiếu hậu, từ từ xoay. vô lăng, chậm rãi : “Anh cũng từng đoàn làm phim nào
cho phép mang trẻ con! Hơn nữa, em thích xã giao ?" Hoắc Kiều.
Cô nữa!
Khương Lan Thính cô nhấn ga.
Bên đó, đạo diễn mời Tiếu Bạch, Tổng Giám đốc Tiền đằng Tiếu Bạch.
Người đại diện của Tiếu Bạch cũng tới. Một điên rồ.
Đạo diễn còn bối cảnh của Hoắc Kiều, đại diện của Tiếu Bạch chờ đám Hoắc Kiều tới rót rượu cho bà Tiên, xum xoe ngừng.
Nói nhiều lời về Tiếu Bạch, chê bai Hoắc Kiều kỹ năng diễn xuất, còn mắt .
Người đại diện : “Đã với cô về phận của Tổng Giám đốc Tiền nhưng ! Có thể gia cảnh chỉ thường thường bậc trung nên cũng quan tâm đến bối cảnh của Tổng Giám đốc Tiền... Giới trẻ ngày nay chẳng mấy mang đầu óc cửa, lát nữa Tổng Giám đốc Tiền cô thì cô sẽ nếm mùi. Tôi đoán cô nhất định sẽ lóc cầu xin Tổng Giám đốc Tiền cho cô thêm một cơ hội trong bữa tiệc ! Nếu thì Tổng Giám đốc Tiền cho cô thêm một cơ hội nữa , để cô đối diễn với Tiếu Bạch! Không cô bệnh ngôi ? Không cô từ chối đóng cảnh hôn ? Một lát nữa Tổng Giám đốc Tiền chỉ đạo cho cô , xem cô thành thật ."
Ấn tượng của bà Tiền về Hoắc Kiều kém.
Bà đầu tư tám mươi triệu, cũng xót tiền nên lập tức hỏi đạo diễn: “Nữ diễn viên kính nghiệp như ?”
Đạo diễn đại diện của Tiếu Bạch, trong lòng lạnh: “Sợ Tiếu Bạch c.h.ế.t đủ rõ !”
Ông dứt khoát nữa.
Đạo diễn cũng rót rượu cho Tổng Giám đốc Tiền: đến thì Tổng Giám đốc Tiền sẽ thấy thôi! Phải , chồng của Hoắc Kiều cũng sẽ tới, một lát cũng bảo cũng xin Tổng Giám đốc Tiền cho đàng hoàng... Không xin thì cho bọn họ !"
Bà Tiền gật đầu.
một lúc , bà đột nhiên hỏi đạo diễn: “ tại từng đến cái tên Hoắc Kiều nhỉ?”
Đạo diễn khẩy trong lòng.
Ông đang chuẩn ứng phó vài câu thì cửa phòng riêng của câu lạc bộ mở , Khương Lan Thính và Hoắc Kiều cùng ,
Khương Lan Thính còn ôm một đứa bé.... Tổng Giám đốc Khương...
Bà Tiền lập tức choáng váng!
Tại Tổng Giám đốc tập đoàn Khương Thị ở đây?
Bà Tiền nhận Khương Lan Thính.
Công ty của bà dựa nhà họ Khương, hai mươi phần trăm công việc kinh doanh của công ty đều do tập đoàn Khương Thị cung cấp. Bà và thái tử gia nhà họ Khương từng làm việc với mấy , nhưng vì vị thế hai công ty quá chênh lệch khiến bà vẫn tìm cơ hội tiếp cận.
Không ngờ họ tiếp xúc với trong trường hợp như . Bà Tiền lập tức toát mồ hôi lạnh.
Khi bà Tiền chuyện cũng còn lưu loát như khi: "Tổng Giám đốc Khương, mời ."
Khương Lan Thính thế cũng chỉ cẩn trọng gật đầu.
Anh đặt một tay lên eo Hoắc Kiều đỡ cô xuống, đó bảo nhân viên phục vụ cạnh đó đem một chiếc ghế trẻ em đến đây. Đạo diễn chuẩn chu đáo nên chỗ của Tiểu Khương Sanh vô cùng thoải mái!
Xong xuôi thứ, Khương Lan Thính mới xuống.
Lúc , Tiếu Bạch vẫn nhận chuyện gì, chỉ thấy vui mừng vì hóa chị Tiền quen . Chị Tiền làm ăn
kinh doanh lớn, chắc chắn Tổng Giám đốc Khương nể mặt mũi chị .
Đương nhiên, cũng chừng mực.
Bà Tiền gì, cũng gì, chờ chị Tiền lấy công bằng cho .
Không ngờ, chị Tiền của chuyện vô cùng khách sáo, nhún nhường, còn gắp đồ ăn cho họ Khương : "Tổng Giám đốc Khương, lâu gặp, ngờ hôm nay thể gặp ngài và phu nhân ở đây. Ông Khương khỏe ạ? Ngài thử món xem, đây là đặc sản địa phương ở đây đấy."
Khương Lan Thính động đũa.
Anh nâng ly nhạt với Tổng Giám đốc Tiền: "Bố vẫn khỏe! Bây giờ vẫn điều hành chính ở Khương Thị, nhờ thế mới thời gian dẫn vợ con đến đây. đến liền nhận cuộc gọi của đạo diễn, một diễn viên nam trong đoàn làm phim khiếu nại Hoắc Kiều chuyên nghiệp, chịu đóng cảnh hôn... mà Tổng Giám đốc Tiền, bà là làm ăn, tất nhiên sẽ nguyên tắc làm theo hợp đồng. Lúc , nếu đoàn làm phim đồng ý thể tìm Hoắc Kiều,
đến Tiếu Bạch đối xử đặc biệt ! Tổng Giám đốc Tiền, Tiếu Bạch đào tạo ở công ty bà ?"
Anh dứt lời, lưng Tổng Giám đốc Tiền đẫm mồ hôi.
Bà luôn miệng : "Là Tiếu Bạch hiểu chuyện, nhận với Tổng Giám đốc Khương."
Tuy là phụ nữ, Tổng Giám đốc Tiền vẫn nhanh gọn uống cạn hai ly rượu đế.
Khương Lan Thính vẫn động.
Anh lăn lộn trong thương trường, kiểu như gì đặc biệt, mỉm : "Đừng Tổng Giám đốc Tiền đang mặt cho Tiếu đây nhé? Nếu hôm nay Hoắc Kiều xuất bình thường, sẽ tiền như bà chèn ép, mua vui bàn rượu? Tổng Giám đốc Tiền, bà cũng là phụ nữ, giúp tên diễn viên rác rưởi bắt nạt con gái chứ?"
Khuôn mặt Tổng Giám đốc Tiền hết chuyển từ đỏ bừng sang trắng bệch.
Bà thầm than khổ trong lòng.
Tiếu Bạch bên cạnh nhịn nữa, mặt Tổng Giám đốc Tiền: "Anh Khương đừng buông lời bẩn thỉu như thế, Tổng Giám đốc Tiền là một phụ nữ đoan chính."
Khương Lan Thính thản nhiên : "Có câu nào bà đản, bà nuôi một tên trai bao ?”
Tiếu Bạch định tiếp.
Tổng Giám đốc Tiền lập tức lên tiếng khiển trách: "Đi ngoài! Ở đây chỗ cho ."
Trong lòng bà , một tên trai bao như Tiếu Bạch chỉ đáng để chơi đùa, thể vì mà làm mất lòng hai nhà Hoắc Khương, phá hoại việc của bà . Bà lập tức nghiêm giọng mắng Tiếu Bạch.
Tiếu Bạch bao giờ chịu uất ức như ? Anh .
Đạo diễn thắng: "Không phong sát thì mau ngoài ."
Tiếu Bạch sửng sốt.
Anh cảm thấy gì đó đúng, lúc đạo diễn mới rõ: "Hoắc Kiều là con gái của chủ tịch tập đoàn Hoắc Thị Hoắc Minh và Ôn Noãn, là vợ của cháu đích tôn tập đoàn Khương Thị, ăn gan hùm mới dám bắt nạt cô ."
Tiếu Bạch ngày ...
Mãi hồi , Tiếu Bạch mới khó khăn lên tiếng: "Sao ông sớm?”
Đạo diễn lạnh: "Cậu cho ai cơ hội ? Cậu ép quá đáng, thường xuyên mượn danh Tổng Giám đốc Tiền bắt nạt diễn viên nữ, cho cơ hội chứ? Tôi , ông đây làm đạo diễn bao nhiêu năm nay, chịu ít sỉ nhục, nhưng bao giờ một tên trai bao sỉ nhục! Cậu hỏi thử xem, ngôi nổi tiếng mặt còn gọi một tiếng 'đạo. diễn, ai như xem như sai vặt... Cậu tự hỏi bản xem, năng lực đó ?”
"Đạo đức xứng địa vị! Cậu , ai ?"
Một câu của đạo diễn xác định kết cục của Tiếu Bạch, đồng nghĩa với việc phong sát một nửa.
Tiếu Bạch lo sốt vó, về phía chị Tiền của . Thế nhưng, Tổng Giám đốc Tiền lo còn xong, làm lo cho nổi?
Tổng Giám đốc Tiền hiệu bằng ánh mắt. Thư ký của bà liền mời Tiếu Bạch và đại diện ngoài, Tiếu Bạch chịu, thư ký cũng dạng , lôi kéo thấp giọng : "Anh lời , hiện giờ sợ là ngay cả bản Tổng Giám đốc Tiền cũng khó giữ. Tiếu Bạch sửng sốt, nghiêm trọng ?
Thư ký Tổng Giám đốc Tiền lạnh lùng: "Anh làm mất lòng nên đụng ."
Người đuổi ngoài, bầu khí trong phòng liền đổi.
Tổng Giám đốc Tiền lên tiếng mấy nhưng hai, ba câu Khương Lan Thính cắt ngang. Anh chỉ lo đút thức ăn cho Tiểu Khương Sanh, động tác thuần thục, thể hiện xuất sắc hình ảnh một bố .
Hoắc Kiều chỉ trách nhiệm xinh như hoa, thưởng thức món ăn ngon.
Không thể , món ăn ở đây khá ngon, Hoắc Kiều ăn ngon miệng. Khương Lan Thính cho Tiểu Khương Sanh ăn no
xong thì mới bắt đầu chịu chuyện với Tổng Giám đốc Tiền. giỏi vòng vo, làm Tổng Giám đốc Tiền nghẹn họng bao nhiêu .
Tất nhiên bà nào dám làm mất lòng Khương Lan Thính.
Đến khi gần kết thúc bữa ăn, Khương Lan Thính mới tỏ rõ thái độ.
Anh thản nhiên : "Bà rút vốn đầu tư đoàn làm phim !"
Tổng Giám đốc Tiền vội vàng thể hiện thái độ của : "Tổng Giám đốc Khương như thì nặng lời quá, tuyệt đối ý định rút vốn đầu tư, phần diễn của vợ Tổng Giám đốc Khương..."
Bà còn xong.
Khương Lan Thính cắt ngang lời bà , Khương Lan Thính lấy khăn ướt nóng
lau tay, chậm rãi: "Tổng Giám đốc Tiền, nghĩ hình như bà hiểu ý của ! Ý nó là bà hãy rút vốn đầu tư, tiện thể lôi Tiếu Bạch về dạy dỗ ... Còn chuyện vốn đầu tư cho bộ phim, sẽ đầu tư gấp hai , cũng sẽ tôn trọng sự lựa chọn nam chính của đạo diễn, tìm một nam diễn viên tài đức vẹn
diễn cùng Hoắc Kiều, sắp xếp như Tổng Giám đốc Tiền ý kiến gì ?”
Tổng Giám đốc Tiền há hốc mồm.
Vừa nãy quả thật bà định mặt cầu xin cho ai , ngờ Khương Lan Thính ngăn chặn.
Bà làm gì dám ý kiến.
Bà kính rượu: "Tôi theo lời của Tổng Giám đốc Khương. Còn khoản đầu tư... xem như là quà tặng cho đứa bé."
Khương Lan Thính nể mặt bà , mỉm : "Đừng mới quen mà tỏ thiết thế!"
Cái mặt già của Tổng Giám đốc Tiền nén nỗi tức giận. Bà thấy Khương Lan Thính còn khó đối phó hơn cả bố . Nếu ông Khương là con hổ mặt ”.
Thì con ông chính là một con sói vô tình!
Đạo diễn bên cạnh tươi như hoa. Vốn đầu tư của Tổng Giám đốc Tiền cực kỳ keo kiệt, bây giờ vốn tăng thêm mấy tỉ, ông thể tìm ảnh đế* giỏi hơn Tiếu Bạch gấp mấy . him
chắc chắn sẽ càn quét các giải thưởng lớn, bởi vì ông hài lòng về Hoắc Kiều, cô học trường lớp chính quy nhưng diễn xuất tự nhiên, gượng gạo.
*Ảnh đế: Nam diễn viên đạt giải thưởng cao nhất trong lễ trao giải phim ảnh.
Giống như ngôi nổi tiếng họ Thư trong giới, an nhàn. Đạo diễn khẽ thở dài.
là mới thể an nhàn như , xem, mới bắt nạt trong đoàn làm phim thì chồng lập tức tới bênh vực, dứt khoát chi thẳng tay cả tỷ bạc, bình thường làm khả năng tài chính như .
Hoắc Kiều chỉ đang dạo chơi trong giới giải trí thôi.
Đạo diễn và Tổng Giám đốc Tiền cung kính tiễn vợ chồng Khương Lan Thính về
Tiếu Bạch vẫn còn ngoài cửa, hứng gió lạnh.
Bây giờ cuối cùng nhận bản chỉ là một cái rắm trong giới giải trí, nếu gặp dồi dào tài nguyên thực sự thì ngay cả cơ hội làm lành với cũng .
Anh nghĩ thông suốt, dứt khoát cúi đầu Hoắc Kiều.
Anh : "Tôi yêu cầu gì khác, chỉ xin cô cho một con đường sống."
Hoắc Kiều nhẹ nhàng sửa sang quần áo, hờ hững : "Tôi thói quen đuổi tận g.i.ế.c tuyệt, nhưng về chúng đừng gặp mặt sẽ hơn."
Tiếu Bạch khẽ thở phào. Trong lòng , dù Hoắc Kiều đối phó với thì cũng bắt đầu lăn lộn trong giới giải trí mất mấy năm, hơn nữa sắc mặt Tổng Giám đốc Tiền vẻ còn tốn tiền vì nữa.
Chạm đến ích lợi Tổng Giám đốc Tiền làm còn ưu ái nữa.
Khương Lan Thính dẫn Hoắc Kiều rời .
Khi xe, Hoắc Kiều : "Để em lái xe cho! Anh đằng trông Khương Sanh "
Khương Lan Thính khẽ vuốt tay lái, nhạt: "Anh chỉ uống một hớp khi ăn, xem như uống súc miệng thôi mà... , biểu hiện lúc của thế nào?
Hoắc Kiều tựa lưng ghế , giọng mềm mại: "Tư thể rút tấm chi phiếu trai.”
Khương Lan Thính cô qua gương chiếu hậu. Trong ánh mắt thoảng lóe lên ý đồ xâm lược của đàn ông, Hoắc. Kiều mà nổi cả da gà, cô : "Em bán vì chút tiền đó đầu, Khương Lan Thính, mơ !"
Anh chậm chạp : “Vậy mà cảm thấy tối hôm qua em còn hưởng thụ hơn đấy!"
