Bước  khỏi phòng sách, Hoắc Minh kéo Ôn Noãn .
Anh ôm cô  trong lòng,   gì. Ôn Noãn dù   chút chịu thiệt.
Hiện giờ là năm mới, hơn nữa đang ở trong nhà của , cô  thể tức giận . Cô dựa  vai , ngửi mùi kem cạo râu dễ ngửi   , nhỏ giọng hỏi: “Anh sẽ về  muộn ?”
Chút nữa Hoắc Minh  đến văn phòng luật. Chồng Kiều An mời luật sư, đang chờ thương lượng.
Hoắc Minh nghĩ, : “Trước bữa cơm chiều,  sẽ trở về! Anh về cùng ăn cơm với em,  đó cùng  về căn hộ... Ôn Noãn, chuyện  sẽ  ảnh hưởng đến cuộc sống của chúng .”
Ôn Noãn  gượng gạo.
Buổi chiều, Hoắc Minh cùng  với Hoắc Chấn Đông.
Vốn dĩ bà Hoắc  mang hai đứa con  ngoài, lúc   còn tâm trạng nữa. Bầu  khí ở nhà họ Hoắc  ngột ngạt.
Ôn Noãn  chờ cả ngày từ sáng đến tối, cũng  chờ  Hoắc Minh trở về.    gọi điện, bảo cô ăn cơm   đó bảo tài xế lái xe đưa cô về căn hộ,    sẽ về trễ.
Ôn Noãn  hỏi mấy giờ.
Về chuyện liên quan đến Kiều An, cô luôn  vài phần kiêu ngạo và tự tôn. Tám giờ tối, lúc Ôn Noãn dắt Tiểu Bạch về, bà Hoắc thấy vô cùng  .
Ôn Noãn  yếu ớt: “Không   ạ!”
Trong lòng cô hiểu rõ, cả ngày hôm nay ngoại trừ cay đắng thì vẫn là cay đắng.
Cô bước lên xe. Tài xế  lái xe ngay, cửa  xe   kéo . Cố Trường Khanh xuất hiện trong màn đêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-283-on-noan-cuoi-guong-gao.html.]
Tài xế   điều,    thấy  Cố và cô Ôn  chút chuyện,    nên nhiều chuyện sẽ  hơn.
Cố Trường Khanh vịn nóc xe,  Ôn Noãn: “Anh  lời   với em.” Tâm trạng của Ôn Noãn  vui, căn bản   để ý đến .
Cố Trường Khanh bắt lấy cánh tay của cô, mạnh mẽ lôi cô  khỏi xe... Ban đêm gió thổi  mạnh.
Ôn Noãn   chăm chăm, Cố Trường Khanh cúi đầu hút điếu thuốc lá, lúc   cô qua màn khói mù mịt bay lên: “Chuyện  như , em vẫn  ở bên   ? Khởi kiện ly hôn xuyên quốc gia cũng kéo dài hai năm, em   Hoắc Minh luôn qua  với  yêu cũ ? Kiều An cắt động mạch, Hoắc Minh liền đến bệnh viện làm một  con  hiếu... Ôn Noãn, em  loại tình yêu  ? Em  chịu tủi  như  ?”
Những lời  thật sự  dễ , còn Cố Trường Khanh cô cũng thấy ghét. Thế nhưng lời    đúng!
Giọng điệu Ôn Noãn bình tĩnh: “Cố Trường Khanh... Tôi trải qua   , cũng chẳng  liên quan gì với !”
Cố Trường Khanh đột nhiên đập xuống nóc xe! Tài xế giật .
Trong bóng tối sắc mặt Cố Trường Khanh đáng sợ,  chất vấn cô: "Ôn Noãn, chẳng lẽ trong lòng em  chính là một thằng   tình ,  hi vọng em sống   ? Thế nhưng là chính em  nghĩ tới  ,   nó cũng  em hạnh phúc.”
Cố Trưởng Khanh  vẻ  kích động.
Ngón tay  kẹp điều t.h.u.ố.c lá run rẩy: “Em  nó để nước rửa sạch sẽ  thứ trong đầu , so với   em  theo Khương Nhuệ còn  hơn gấp trăm !
Sắc mặt Ôn Noãn trắng bệch.
Cố Trường Khanh yên lặng  cô chăm chú, bỗng nhiên  mở miệng   nhẹ nhàng và dịu dàng: “Ôn Noãn, hoặc là em cho  một cơ hội! Anh sẽ  làm em thất vọng nữa!"
Ôn Noãn bước lên xe.
Cô  ở ghế , lạnh nhạt : “Cố Trường Khanh, quá muộn !" Nói xong, cô kêu tài xế lái xe .