Hoắc Tiên Sinh Ngoan Ngoãn Sủng Tôi - Hoắc Thiệu Đình & Ôn Mạn - Chương 2801-2809: Gọi anh là Lan Thính!

Cập nhật lúc: 2025-10-22 11:34:48
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoắc Kiều vẫn dựa xe, một lát mới hỏi: “Anh ăn ở ?”

Khương Lan Thính tiến lên phía vài bước, dựa cô, hạ giọng: “Anh tới nhà hàng nhưng sợ em tưới nước canh lên đầu , cho nên... Đi tới chỗ của ! Tuy rằng mệt nhưng nhưng vẫn nguyện ý làm cơm cho em ăn!”

Hoắc Kiều mở miệng, chỉ .

Khương Lan Thính ít khi hành động theo cảm xúc nhưng lúc vẫn nhịn mà hành động theo cảm xúc của , nhẹ nhàng sờ lên khuôn mặt cô, : “Trước nghĩ kết hôn chỉ là kết hôn, bao giờ nghĩ tới việc sẽ yêu chiều một phụ nữ nào cả, nhưng mà Hoắc Kiều , suy nghĩ đến việc yêu chiều em , yêu chiều em như công chúa nhỏ... Biến em thành kiểu lúc nào cũng làm nũng với .”

Hoắc Kiều chỉ nhẹ: “Nghe cũng cảm động đó.”

Cô mở cửa chiếc Cullinan của : “Lên xe Khương!”

“Gọi là Lan Thính!”

Khương Lan Thính cô với ánh mắt sáng quắc, ánh mắt mang theo một chút sức mạnh của đàn ông nhưng khiến chán ghét, ngược còn thêm một chút tình ý quyến rũ.

Hoắc Kiều : “Được voi đòi tiên hả Khương!”

Hiếm khi mới mấy lời với cô: “Lúc em ngủ với thấy em ghét bỏ nước làm tới?”

Dù cho Hoắc Kiều da mặt dày hơn nữa thì cô vẫn là con gái.

Khuôn mặt trở nên đỏ bừng, một lúc lâu , cô trong xe: “Anh lên xe ? Không lên xe thì em đây!”

Khương Lan Thính lập tức trong xe, đeo đai an : “Hiếm khi em tới đây đón , thể lên xe chứ?”

Dứt lời, giọng của cũng trở nên thấp hèn: “Chẳng những lên xe, còn nữa.”

Hoắc Kiều hạ giọng mắng một câu.

Lúc cô lái xe, khuôn mặt vẫn vương rạng mây hồn, mang theo nét quyến rũ của phụ nữ.

Khương Lan Thính bên cạnh cô, một lát chắc là vì quá yên tâm, tựa lưng ghế ngủ ... Lúc tỉnh , xe dừng ở cửa biệt thự của .

“Tới nơi hả?” Giọng của khàn vì mới tỉnh ngủ.

Hoắc Kiều gật đầu, cô cởi đai an : “Cứ để dì giúp việc làm , ... Rất mệt mà?”

Khương Lan Thính giữ c.h.ặ.t t.a.y cô, khẽ ừ: “ ! Liên tục tham dự nhiều cuộc họp, mệt chết!”

Hoắc Kiều lên tiếng.

Cô thầm nghĩ trong lòng, thật là cô đau lòng cho mà là nếu kéo một đàn ông mệt mỏi nấu cơm cho , làm xong ăn cũng chẳng ngon, thật cũng ý nghĩa gì mấy chỉ cái khiến bản cảm động mà thôi.

Dì giúp việc còn làm cơm ngon hơn!

Cô mở cửa xe: “Vậy nghỉ ngơi một chút ! Em dạo vài vòng trong sân, đến giờ ăn cơm em sẽ gọi .”

nhắc chuyện của Anna và Tôn Tư Nam, Khương Lan Thính cũng .

Thậm chí Khương Lan Thính chỉ hôn cô một chút, để cô dạo xung quanh còn ngủ bù.

Hoắc Kiều rời .

Khương Lan Thính lên lầu phòng bếp, bảo dì giúp việc trong nhà làm vài món ăn, rằng bạn gái tới đây ăn cơm, dì giúp việc bên đến từ nhà họ Khương, do bà Khương đích phái tới để chăm sóc con trai của , dì khỏi vui rạo rực: “Là cô Hoắc đúng ?”

Khương Lan Thính : “Là Hoắc Kiều! Chú ý đừng làm cay quá, da cô dễ nổi nhọt.”

Dì giúp việc : “Vâng! Tôi sẽ mua đồ làm thêm mấy món mới, đầu chủ đưa bạn gái về, nhất định hoành tráng một chút mới .”

Khương Lan Thính , đến cửa giày lên lầu. Quả thật mệt mỏi nhưng lên giường ngủ mà chỉ trong phòng thang máy, gian to lớn tối tăm yên lặng, hỗ trợ cho giấc ngủ ...

Ước chừng tới khi trời tối, Hoắc Kiều dạo một vòng ở bên ngoài, lên lầu tìm Khương Lan Thính.

Khương Lan Thính thẳng sô pha, ngủ .

Áo sơ mi màu trắng, quần âu màu đen, dây lưng thắt chặt... Có thể thấy mơ hồ một chút cơ bụng, dáng chuẩn.

Hoắc Kiều xuống, nhẹ nhàng chạm khối thịt .

Cô nghĩ, thật lý do cô thích Khương Lan Thính hơn phân nửa là bởi vì .

Lúc đàn ông tỉnh giấc, mở mắt cô, hồi lâu giọng khàn đặc mới vang lên: “Dạo một vòng xong hả? Về chỗ sẽ là phòng tân hôn, em lòng ? Nếu thích, đổi một căn biệt thự khác."

Hoắc Kiều gì.

Khương Lan Thính duỗi tay kéo cô xuống, dịu dàng hôn cô, giọng càng mềm mại hơn: “Sao lời nào?"

Hoắc Kiều khẽ cất lời: “Không nên gì!” Sau đó cũng gì thêm, chỉ nhẹ nhàng ấn cô trong lòng. n.g.ự.c của , để cô lắng tiếng tim đập. Anh cảm thấy ở bên cô vô cùng thoải mái và yên bình.

Có lẽ là bởi vì cảnh trưởng thành giống !

Ngoại trừ mâu thuẫn , bọn họ thật sự hề cãi , so với quá khứ nhạt nhẽo vui, cảm giác lúc khác biệt, vô cùng thoải mái...

Ôm hồi lâu, cúi đầu hôn cô.

Sắp tới giờ ăn cơm, đương nhiên sẽ làm thật lúc nhưng cũng hôn đến độ cơ thể phừng phừng, giúp việc cửa gõ vang: “Cậu Lan Thính, ăn cơm ?”

Khương Lan Thính cúi đầu, trong lòng ngực.

Lúc cả hai đều khó chịu, áo sơ mi của Hoắc Kiều cởi hết, lộ một lớp áo ren màu đen, thánh nhân nhưng vẫn để ý tới cô, vì thế hôn một cái lên môi cô, nâng giọng với dì giúp việc ở bên ngoài: “Có ăn!”

Trước cửa tiếng bước chân vang lên, là dì giúp việc xuống lầu.

Hoắc Kiều đẩy dậy.

Anh khởi động , nhẹ giúp cô cài áo sơ mi, chăm chú những sợi tóc hỗn loạn của cô cùng với cảm

giác ý loạn tình mê còn kịp biến mất, nhịn nhẹ nhàng vuốt ve mặt cô: “Buổi tối sẽ cho em ăn no."

Hoắc Kiều đá một cái.

Tuy cô thể hiện rằng thèm để ý nhưng cả hai bọn họ đều , cô thích thể của , cô cũng thích ôm hôn , thậm chí là làm loại chuyện đó.

phụ nữ rụt rè.

Bọn họ xuống lầu ăn cơm, khí vui vẻ, Khương Lan Thính ngủ bù xong, tinh thần cũng hơn nhiều, và Hoắc Kiều trò chuyện về những chuyện thú vị trong lúc du học ở nước ngoài, hiếm khi chia sẻ với cô về những điều ...

Lần bọn họ yêu đương, đều thẳng chủ đề, hiếm khi những lúc dịu dàng như bây giờ.

Thậm chí còn mở một bình rượu vang đỏ.

Bọn họ gấp gáp, mà hưởng thụ giờ khắc , bọn họ càng nghĩ tới tương lai, chỉ giờ khắc là vui sướng...

Anh cũng , lén lút nắm tim cô.

Cơm nước xong, mới xem một bộ phim điện ảnh tồi, mời Hoắc Kiều xem cùng thêm một , Hoắc Kiều vẻ từ chối... Về cơ bản đêm nay cô sẽ qua đêm ở chỗ .

Bọn họ quấn quýt sô pha.

Cơ thể thấm đẫm mồ hôi ôm sát , đó đổi kênh, xem tin tức.

Bản tin kinh tế tài chính đăng bài nhắc tới việc kết hôn của bọn họ, cúi đầu hỏi xem cô xã giao , Hoắc Kiều nhẹ giọng cần...

những lời như bắt đối xử với cô. Hứa hẹn, vĩnh viễn thành hiện thực.

Hoắc Kiều lựa chọn trung thực với cảm nhận của chính .

Bọn họ vẫn thề non hẹn biển nhưng còn động lòng hơn nhiều, Khương Lan Thính cũng hiểu rõ về việc hai bên phù hợp...

Vào một thời gian thích hợp, nhà họ Khương tới thăm nhà họ Hoắc thêm một nữa, bàn xong chuyện kết hôn.

Tin tức bọn họ sắp kết hôn ở khắp nơi.

Đây là kết quả khiến tất cả lòng, ngoại trừ một , chính là Tống Thanh Thanh.

học, trong lòng ẩn chứa nhiều hy vọng.

cho rằng chờ đến khi cô học xong, tiến tập đoàn Khương Thị công tác, cô vẫn thể ở bên cạnh Khương Lan Thính, bọn họ vẫn cơ hội ở bên . ngờ tới chỉ đến hai tháng ngắn ngủn, Khương Lan Thính và Hoắc Kiều sắp kết hôn...

Sao cô thể chấp nhận ? Tập đoàn Khương Thị.

Khương Lan Thính đang xử lý tài liệu, Anna từ bên ngoài gõ cửa tiến , cô thôi: “Tổng Giám đốc Khương, Tống Thanh Thanh gặp ngài! Tôi khuyên nửa ngày nhưng cô vẫn chịu rời .”

Khương Lan Thính giật , đó đặt chiếc bút ngòi vàng trong tay xuống, nghĩ ngợi : “Để cô !”

Anna ngoài mời trong.

Một lát , Tống Thanh Thanh đến, cô cố ý trang điểm nhưng vẫn tiều tụy, thể thấy mấy ngày nay cô chịu giày vò ít, câu đầu tiên cô khi thấy Khương Lan Thính chính là: “Anh kết hôn với cô ?”

Khương Lan Thính ở phía bàn làm việc.

Anh ăn mặc chỉnh tề, mặt lộ vẻ xa cách, căn bản thể tìm hình bóng dịu dàng khi !

Khương Lan Thính lạnh lùng . Giọng của Tống Thanh Thanh cứng : "Anh hề yêu cô ! Anh cưới cô cũng chỉ vì hai môn đăng hộ đối mà thôi, Khương Lan Thính từng ở bên em ý nghĩa, mới mẻ.”

“Bây giờ yêu cô !”

Khương Lan Thính trả lời một cách thẳng thần, Tống Thanh Thanh, đoán ý đồ của cô vì thế hỏi cô : “Cô yêu cầu gì ? Có thể ."

Anh đồng ý trả giá cho quá khứ của , cho dù và cô cũng đến bước đó.

Anh Tống Thanh Thanh tới dây dưa với Hoắc Kiều. Cho nên nhượng bộ.

Tổng Thanh Thanh cắn môi, khẽ : "Em nước ngoài, em yêu cầu mỗi năm đến thăm em ít nhất hai , em còn hy vọng con của chúng .”

Khương Lan Thính tức giận đến mức bật ....

Lúc , lẽ Khương Lan Thính vẫn còn một chút tình cảm đối với cô .

cả hai cũng từng thời gian bên .

lúc , thật sự mở mang tầm mắt, đầu tiên một cô gái thể trở nên hoang đường, thể mất hết lý trí tới mức độ nào.

Anh Tống Thanh Thanh: “Lời cô khác gì bảo bao nuôi cô ? Tống Thanh Thanh, sẽ kết hôn, sẽ phản bội vợ của , nuôi một phụ nữ khác ở bên ngoài…”

Anh cúi đầu, cho cô một tờ chi phiếu: “Đây là năm trăm triệu, xem như duyên thì gặp hết duyên thì !”

Tống Thanh Thanh chịu nhận.

chăm chú đàn ông mặt, khẽ : “Em hiểu, lúc khi ở bên cô , thích em, vì ... Anh về tìm cô !”

Khương Lan Thính lảng tránh, thẳng: “Bởi vì phù hợp! Không phù hợp ở chỗ môn đăng hộ đối mà là phù hợp ở tất cả phương diện, lẽ đối với cô mà chuyện tàn nhẫn nhưng sự thật là lúc khi quen cô cũng vô cùng nghiêm túc, kết quả phù hợp, cho nên... Hoắc Kiều là sự lựa chọn cuối cùng của , hơn nữa cô cũng lựa chọn .”

Tống Thanh Thanh tiếp nhận cơn sốc .

lui phía một bước, lẩm bẩm: “Em cho rằng đưa em học chứng minh rằng chúng vẫn còn cơ hội, Khương Lan Thính, thể khiến em thất vọng ?”

lớn...

Giọng của Khương Lan Thính nhẹ, mang theo sự ôn hòa: “Nếu khiến cô hiểu lầm, xin ! Xin , chúng chung một đường!”

Tống Thanh Thanh cam lòng mà .

Cuối cùng Khương Lan Thính cũng quá vô tình, cho cô thời gian bình tĩnh, đó cầm khăn giấy đưa cho cô ... Chờ cô lấy định , bọn họ mới thể tới chuyện tiếp theo.

Tống Thanh Thanh ôm nhưng Khương Lan Thính cho cô cơ hội.

Anh với cô rằng bạn gái. Tống Thanh Thanh cam lòng.

buột miệng thốt : “Lúc khi còn ở bên cô , vẫn chuyện phiếm cùng em nửa đêm, thậm chí còn cho tài xế tới đón em tan tầm, Khương Lan Thính... Anh quên hết những chuyện trong quá khứ ?”

Khương Lan Thính thật sự quên.

Trên thực tế quen mấy bạn gái , khả năng Tống Thanh Thanh chính là bạn gái yêu đương trong thời gian ngắn nhất, nhưng bởi vì ở giữa kẹp thêm cả Hoắc Kiều, cho nên chuyện tình trông vẻ nồng nàn rực rỡ hơn kha khá...

Anh dùng hết sự kiên nhẫn: “Đó là do đúng! Tôi tạ tội với Hoắc Kiều, bây giờ cũng xin cô!”

Tống Thanh Thanh ngơ ngác.

Bỗng nhiên cô hiểu rằng dù cho cô làm thế nào, Khương Lan Thính cũng thể đầu .

chợt hỏi : “Khương Lan Thính, từng thích em ?”

Trong lúc , nếu trả lời cho lệ một chút lẽ sẽ khiến Tống Thanh Thanh tạm thời thể bình tĩnh nhưng Khương Lan Thính nguyên tắc của riêng , sẽ phụ lòng Tống Thanh Thanh, càng sẽ lừa dối Hoắc Kiều.

Anh nghĩ ngợi khẽ : “Xin , cho rằng đó chỉ là thích!” Tống Thanh Thanh thể chịu đựng kết quả .

mở to hai mắt chằm chằm , cũng thèm dỗ dành cô một chút nào, xem ở trong lòng thật sự chỉ Hoắc Kiều, là cái gì, là một phần trong tình yêu ái ân của bọn họ ?

Tống Thanh Thanh lui về một bước, cô lấy năm trăm triệu đó, mở cửa chạy ngoài.

Anna : “Tổng Giám đốc Khương!”

Vẻ mặt của Khương Lan Thính bình tĩnh: “Bảo cho bộ phận quan hệ công chúng, chuẩn kế hoạch, từ giờ trở khả năng sẽ dính bê bối... Nếu cần thiết, sẽ tạm thời từ chức CEO của Tập đoàn Khương Thị.”

Anna cảm thấy một Tống Thanh Thanh cũng đến mức như !

Điện thoại của Khương Lan Thính reo lên.

Là Tống Thanh Thanh gửi tin nhắn tới, giọng điệu cương quyết, nếu đáp ứng yêu cầu của cô , cô sẽ công khai nội dung chuyện trong lúc bọn họ quen , quãng thời gian đó, Khương Lan Thính vẫn đang yêu Hoắc. Kiều.

[Khương Lan Thính, em tin rằng sẽ đưa sự lựa chọn chính xác.]

Khương Lan Thính vài .

Cuối cùng lựa chọn xóa kết bạn với Tống Thanh Thanh, chặn liên lạc...

Lúc làm điều , mặt đang lộ rõ sự bình tĩnh để đón phong ba bão táp.

Khương Lan Thính sắp xếp xong hết tất cả thứ xuống lầu.

Ngồi trong xe, nghĩ ngợi một hồi khởi động xe, tìm Hoắc Kiều.

Sáng nay, cô giường của cho nên hôm nay cô một buổi chụp...

Là quảng cáo cho một thương hiệu mỹ phẩm dưỡng da, địa điểm ở một Studio ngay trong trung tâm thành phố.

Hoắc Kiều đặt nặng vấn đề sự nghiệp, ít khi làm, Khương Lan Thính cũng từng hỏi, cũng yêu cầu cô về nhà làm vợ thời gian, tất cả chuyện chỉ cần cô vui vẻ là .

Nửa giờ , xe dừng ở phim trường. lúc Hoắc Kiều chụp xong, vẫn còn mặc áo tắm, ở phòng trang

điểm tháo trang sức... Lúc Khương Lan Thính , Hoắc Kiều thấy trong gương, cô nhẹ nhàng nở nụ : “Sao tới đây?”

Khương Lan Thính xuống bên cạnh cô.

Anh cô chăm chú: “Nhớ em nên tới gặp em, đón em ăn cơm... Muốn ăn ở bên ngoài là về biệt thự ăn!”

đợi cô trả lời, đưa quyết định: “Vẫn nên về biệt thự ! Yên tĩnh.”

Hoắc Kiều tháo trang sức một cách chậm rãi.

nền da , khi tẩy trang, làn da trắng nõn mềm mại, còn trẻ trung trắng trẻo hơn lúc trang điểm một chút, tuổi cũng còn nhỏ, chắc hẳn là vì nuông chiều từ bé nên thể tìm một chút tục tằng của giới giải trí ở cô.

Hoắc Kiều cũng ngốc.

Lúc Khương Lan Thính tới đón cô, huống hồ từ đến nay một thói quen, khi hẹn hò sẽ báo ... Không khả năng ngày hôm nay cầm lòng đậu !

Gần đây tình cảm của bọn họ tồi nhưng vẫn tới mức .

Cô đoán Khương Lan Thính tâm sự nhưng cô vạch trần.

Tẩy trang xong, cô quần áo.

Chuyên viên trang điểm và trợ lý đều tránh nhưng Khương Lan Thính hề ý định dậy.

Hoắc Kiều khẽ dựa bàn trang điểm.

Đôi chân thon dài như ẩn như hiện, .

thẳng với Khương Lan Thính: “Có vài đôi vợ chồng sống cùng lâu năm, ở mặt chồng, vợ thậm chí nhà vệ sinh cũng thèm khóa cửa, nhưng mà Khương Lan Thính , em ý định làm một vợ như , huống chi hiện tại chúng còn kết hôn...”

Cô mời tránh mặt.

Vốn dĩ tâm trạng của Khương Lan Thính đang vui, bỗng nhiên trở nên thoải mái, lập tức rời mà tiến lên, nhẹ nhàng ôm lấy cô, cúi đầu hôn cô, đồng thời cũng sờ soạng cô...

Nói thật, với diện mạo, kỹ năng như Khương Lan Thính.

Là phụ nữ, ai cũng sẽ mê say, đương nhiên Hoắc Kiều cũng xúc động nhưng đầu óc cô vẫn còn tỉnh táo, cô kết luận trong lòng chuyện, vì thế ngửa đầu khẽ hỏi: “Xảy chuyện gì ?”

Khương Lan Thính khẽ ừ.

Anh đúng sự thật cho cô , Tống Thanh Thanh tìm , đồng ý yêu cầu của Tống Thanh Thanh, khả năng sẽ dính bê bối... Anh thẳng mắt cô: “Nếu xảy chuyện, em chỉ lấy danh nghĩa hại để rời , kết hôn với là lựa chọn nhất!”

Hoắc Kiều sửng sốt một hồi.

Đương nhiên cô đồng ý, cô thể tưởng tượng Tống Thanh Thanh sẽ tung chuyện gì, cả lạnh cóng nhưng cô vẫn sửa sang áo sơ mi cho Khương Lan Thính, cô chằm chằm nút áo: “Anh tới đây để xem thái độ của em?”

“Không !”

Khương Lan Thính nhẹ giọng mở miệng: “Anh tới đây vì ở bên em.”

Nếu bão táp thật sự đánh tới, hy vọng đột nhiên cô phóng viên vây quanh, hỏi những vấn đề khó chịu đó... Anh thích Hoắc Kiều, xem cô như vợ , sẽ chắn mặt cô, bảo vệ cô.

Hoắc Kiều nghĩ ngợi cẩn thận một .

Sau đó cô giương mắt, nghiêm túc với : “Sự việc thật sự từng xảy , cũng là chuyện trong quá khứ, em từng tha thứ cho một , sự tha thứ tiếp theo là của dành cho Tập đoàn Khương Thị... Khương Lan Thính, em dám chuyện thể ảnh hưởng tới cuộc sống hôn nhân của chúng nhưng nếu hỏi em từ hôn .

“Không, đáp án của em là !”

“Đương nhiên, nếu cảm thấy vất vả, cảm thấy xử lý ... Vậy thì chúng kết thúc!”

Khương Lan Thính ôm chặt lấy cô. Anh lẩm bẩm : “Nếu kết hôn với , khả năng sẽ chỉ là một ấm rảnh rỗi trong thời gian dài... Anh cần tính toán sẵn cho việc từ chức!”

lúc , trợ lý của Hoắc Kiều chạy , vẻ mặt của cô hoảng loạn...

“Cô Hoắc, xảy chuyện !” “Một cô gái tên là Tống Thanh Thanh công khai lịch sử trò chuyện của cô với... Tổng Giám đốc Khương, cô còn mở họp báo, vạch trần chuyện tình cảm của cô và Tổng Giám đốc Khương.”

Hoắc Kiều về phía Khương Lan Thính, Cô hỏi : “Bây giờ... Ăn tối ở đây?" Khương Lan Thính cô chăm chú.

Hồi lâu , khi chắc chắc cô đùa, khẽ ôm vai cô: “Hay về nhà ăn !”

ai cũng bữa cơm thể ăn nữa.

Lúc bọn họ ngoài, bên ngoài hơn một trăm phóng viên đang vây kín ở đó. Ai cũng đầu tiên tóm tin tức, thấy hai bước , phóng viên nhao nhao chặn kín phía mặt họ. Những máy ảnh to như s.ú.n.g trường và micro hướng về mặt Hoắc Kiều, lời của họ sắc bén khách sáo.

[Xin hỏi, cô Hoắc suy nghĩ việc kết hôn với tổng giám đốc Khương ?]

[Cô Hoắc, xem như Tổng Giám đốc Khương ngoại tình ?]

[Cô Hoắc, cô hối hận ?”]

Khương Lan Thính ngăn cản những phóng viên , họ tổn thương Hoắc Kiều. Chuyện của , liên quan tới Hoắc Kiều.

Hoắc Kiều trốn tránh.

Cô còn đẩy nhẹ Khương Lan Thính , cô những phóng viên , thờ ơ lên tiếng: “Trước khi trả lời những câu hỏi , hỏi cô Tống Thanh Thanh một chút, lúc Khương Lan Thính bạn gái ? Nếu như , ai trong họ vô tội cả... Còn việc và Khương Lan Thính kết hôn , đây là chuyện của , nghĩ cần làm rõ quan hệ giữa Khương Lan Thính và Tống Thanh Thanh, dù gì thì cũng tham gia bất cứ đoạn tình cảm nào trong đó. Nếu phỏng vấn, xin mời tìm Khương Lan Thính hoặc cô Tống Thanh Thanh.”

logic chặt chẽ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-2801-2809-goi-anh-la-lan-thinh.html.]

Còn ai dám Hoắc Kiều là bình hoa?

Nói xong, Hoắc Kiều Khương Lan Thính, cô dịu dàng: “Bữa tối nay tạm thời ăn ! Khương Lan Thính, giải quyết xong việc của chúng bàn việc .”

bỏ đá xuống giếng nhân cơ hội . Cô cũng chia tay.

cô sẽ lau đ.í.t cho và nhà họ Khương, cô giấy vệ sinh.

Vào lúc , mà Khương Lan Thính cảm thấy cô đáng yêu.

Anh nắm lấy tay cô, cô chăm chú một hồi nhẹ giọng : “Sau khi giải quyết xong sẽ gọi điện cho em.”

Một câu đơn giản nhưng toát lên vẻ dịu dàng.

Ở đây nhiều phóng viên nữ, họ ngửi mùi tình yêu trong câu , thật cần nhiều lời cũng Khương Lan Thính thích Hoắc Kiều...

là tin tức thì là tin nóng!

làm tin tức, mặc kệ bọn họ sống c.h.ế.t , chuyện càng lớn càng .

Khương Lan Thính tự đưa Hoắc Kiều lên xe, lúc sắp lên xe Hoắc Kiều bỗng : “Thật cho thêm một cơ hội lựa chọn nữa! Khương Lan Thính, thật yếu ớt như . Tôi thích thì sẽ làm , thể tóm thứ .”

Khương Lan Thính mỉm nhẹ: “Anh !"

Anh đột nhiên hiểu Hoắc Kiều, đột nhiên hiểu con chân chính của cô... Cô tức giận lẽ là vì thích, nên cô dùng thái độ lý trí nhất để đối mặt. Dù chọn Tống Thanh Thanh vì nguyên nhân nào khác, dù cô cô cũng sẽ đầu cầu xin .

Đây chính là Hoắc Kiều.

Khương Lan Thính sờ đầu cô, tuy quá nhiều việc cần xử lý nhưng vẫn thấy lòng nhẹ nhõm đến thể tưởng nổi...

Anh đóng cửa xe , xe bảo mẫu từ từ rời , lúc đầu thấy Tống Thanh Thanh.

Tống Thanh Thanh ở giao lộ.

Vẻ mặt cô đau khổ và dám tin. Cô tin Khương Lan Thính tự tay hủy tiền đồ của để lựa chọn Hoắc Kiều, cô tin giữa Hoắc Kiều và xích mích...

Rốt cuộc cô làm thứ vì mục đích gì? Để hủy diệt Khương Lan Thính ư?

Không , đó mục đích của cô . Cô chỉ ở cùng thôi mà, dù là tình nhân ở bên ngoài của cũng ... Chỉ vì cô từng gặp một như , cô chỉ thôi.

Hay bởi cô gia thế nên xứng ở bên cạnh ?

Mặt Tống Thanh Thanh là nước mắt, cô thua , cô và Khương Lan Thính bao giờ thể ở bên nữa. Rõ ràng đó vẫn thích cô , khi và Hoắc Kiều chia tay còn dẫn cô ăn, lúc cuộc sống hạnh phúc đến nhường nào....

Tổng Thanh Thanh thể chấp nhận kết cục .

Xe cộ qua xung quanh cô , cô thấy Khương Lan Thính tung nhảy biển xe.

Một âm thanh chói tai vang lên...

Cả bê bết máu, cô , cả đời Khương Lan Thính quên ...

Xung quanh vang lên tiếng hét chói tai.

Ai cũng ngờ Tống Thanh Thanh chọn cách như để chấm dứt cuộc đời .

Quá qua loa và cũng đáng tiếc!

Khương Lan Thính chia tay với cô từ lâu, tuy vẫn còn uy h.i.ế.p nhưng dẫu gì họ cũng từng một đoạn tình cảm. Lúc thể đầu rời , m.á.u lạnh xử lý khủng hoảng truyền thông...

Như truyền thông lợi hại đến cỡ nào nữa cũng vô ích.

Anh chầm chậm tới, thế giới như dừng , chỉ còn màu m.á.u đỏ tươi của Tống Thanh Thanh.

“Tội gì thế!”

Anh xuống bên cạnh cô , nhẹ nhàng nâng đầu cô dậy. Anh còn bao nhiêu thời gian nữa... Tống Thanh Thanh vẫn mà rơi lệ.

Tống Thanh Thanh thô bỉ hơn nhiều so với Hoắc Kiều.

Từ bé cô dạy rằng tìm cách sinh tồn, tìm một đàn ông điều kiện để gả cho. Khương Lan Thính chính là đàn ông nhất cô gặp ở đời , nhưng cô bản lĩnh để ở bên cạnh .

cũng tin cô thật lòng thích . Người ngoài cũng tin.

Phải, cô thích , gồm cả bề ngoài và gia thế của ... như thế thì , những thứ cũng chính là một bộ phận của Khương Lan Thính mà, tại thể thích?

Cuối cùng, cô dùng cách để chứng minh cô thích . Tống Thanh Thanh nên lời.

với Khương Lan Thính rằng quãng thời gian thời gian vui vẻ nhất trong đời cô . Lúc

thật sự tưởng rằng cô bé Lọ Lem trong truyện thiếu nhi thật sự tồn tại, cô tin rằng hoàng tử sẽ vứt bỏ công chúa để thích cô bé Lọ Lem.

Hóa ...

Máu tươi chảy , cô lẳng lặng tia sáng duy nhất trong đời .

Đến cuối cùng cô mỉm với .

cuộc đời bình yên của phá hỏng.

Hậu sự của Tống Thanh Thanh và việc của tập đoàn... Tất cả tụm chung một chỗ, Khương Lan Thính giam chân ở công ty suốt một tuần liền, thể về nhà.

Trong thời gian gọi điện thoại cho Hoắc Kiều, Hoắc Kiều cũng gọi điện thoại cho .

Anh cần tỉnh táo , cô cũng cần thời gian để tha thứ.

Người nhà họ Tống gặp ông bà Khương, nhưng nhà họ Khương gặp họ vì đôi bên quan hệ thông gia, thấy họ cũng thể nào với nhà họ Hoắc

nên... Cuối cùng vẫn là Khương Lan Thính cho họ hai tỉ để chấm dứt chuyện .

Người nhà họ Tống mang tro cốt của Tống Thanh Thanh .

Thời gian làm phai nhạt tin tức lớn , đến khi làm xong chuyện, Khương Lan Thính cảm giác dường như cách mấy đời .

Lúc gọi điện cho Hoắc Kiều.

Giọng Hoắc Kiều bình tĩnh: “Hết bận ?”

Anh gật đầu ừ một tiếng: “Xong ! Em ở ? Anh tới tìm em!”

Hoắc Kiều từ chối, cô cô đang ở nhà, nấu mì xem phim. Khương Lan Thính cầm áo khoác và chìa khóa xe: “Anh tới tìm em.”

Lúc xuống lầu đụng ông Khương, ông Khương mấy giây: “Đi tìm Hoắc Kiều? Hôm nào về thăm con , mấy ngày nay bà ngủ ngon giấc.”

Khương Lan Thính đồng ý: “Tối nay con sẽ về.”

Lúc bước thang máy, ông Khương gọi : “Lan Thính, bố hy vọng chuyện con thể nhận một bài

học, đừng tái phạm sai lầm giống nữa! Nếu con kết hôn với Hoắc Kiều, con gánh vác trách nhiệm! Lần dù là do Tống Thanh Thanh nghĩ quẩn nhưng nếu ban đầu con vượt giới hạn thì việc ngày hôm nay cũng xảy , một sinh mạng biến mất”

Những điều Khương Lan Thính đều , trong lòng cũng vui vẻ chút nào.

Xuống lầu lên xe, lái xe tới nhà Hoắc Kiều, đúng như cô , cô đang nấu mì xem phim... Hình như tâm trạng của cô hề ảnh hưởng, nhưng Khương Lan Thính .

Xảy chuyện như thế, làm mà giống như ! họ chia tay.

Cô nấu một bát mì, thả hai con tôm lớn lên, lúc cô bưng tới Khương Lan Thính ngủ .

Điện thoại di động và chìa khóa xe đặt một bên. Màn hình di động vẫn sáng, giao diện hiển thị một mẫu tin nhắn, là nhật ký trò chuyện của và Tống Thanh Thanh... Hoắc Kiều lẳng lặng một hồi, cô đặt bát mỳ xuống.

rõ Khương Lan Thính đang hoài niệm là gì nữa! Ngay lúc cô đang run sợ, Khương Lan Thính tỉnh .

Hoắc Kiều đang cầm điện thoại di động của , nhất thời bầu khí ngượng ngùng.

Một lúc , cô đưa điện thoại di động cho .

hỏi gì, Khương Lan Thính nhấn xuống, trang bìa, giải thích gì mà chỉ : “Vừa xem tin tức, ngủ quên mất... Em vẫn chứ?”

Hoắc Kiều gật đầu: “Ổn, ăn !”

Khương Lan Thính mắt cô thật kỹ, thấy trong mắt cô tơ máu. Có thể thấy một tuần của cô trôi qua dễ dàng gì. Tuy việc liên quan trực tiếp đến cô nhưng dù gì họ cũng là vợ chồng cưới, làm Hoắc Kiều thể ăn ngon ngủ kỹ chứ.

Lòng dâng lên nỗi áy náy, cũng đau lòng cho cô.

Từ nay về , lế là nhiều năm nữa ngoài vẫn sẽ nhớ tới đoạn quá khứ vẻ vang của Khương Lan Thính, đứa con của và Hoắc Kiều cũng sẽ lên án theo...

Thật chia tay sẽ cho cô hơn.

nỡ, cũng cô như .

Anh kéo tay cô, Hoắc Kiều tránh , giọng cô nhẹ: “Tôi rửa tay!”

Khương Lan Thính cản cô.

Lúc cô nhà vệ sinh ăn vài đũa mì. bây giờ còn cảm giác thèm ăn nữa, lấy một bao t.h.u.ố.c lá nhăn nhúm từ túi áo, trong đó chỉ hai điếu thuốc thơm.

Anh ngậm một điếu môi, tới sân thượng từ từ hút thuốc. Trong toilet, Hoắc Kiều xoa mạnh mặt .

Cô giương mắt làn da đỏ ửng trong gương, trong mắt hiện lên tơ máu.

Một lúc lâu một đôi tay vươn từ phía ôm lấy cô. Là Khương Lan Thính.

Anh ngả lên lưng cô, nhỏ giọng xin , xoay để hôn lên trán cô... Hoắc Kiều ngước mắt, cô gì.

Thiên ngôn vạn ngữ, bách chuyển luân hồi, thật thứ xảy trong lòng họ một .

ai cũng hề chia tay.

Ai cũng thể nào bước khỏi những lời ngọt ngào ...

Hoắc Kiều nhẹ nhàng nhắm mắt .

Thật cuộc hôn nhân Hoắc Minh và Ôn Noãn phản đối. Vốn dĩ chuyện , nay thêm một Tống Thanh Thanh hành động cực đoan như . Dù cho nhà họ Khương đến cửa bầu tội, nhưng cơn giận trong lòng mà nguôi ngoai?

Tuy nhiên họ cũng ép buộc cô, thứ đều dựa theo chủ ý của Hoắc Kiều.

Hoắc Kiều chia tay.

Song gióng trống khua chiêng kết hôn cũng , cuối cùng hai nhà Khương Hoắc thương lượng một hồi chọn khiêm tốn làm chủ thứ.

Tháng sáu, họ tổ chức hôn lễ một hải đảo.

Họ vẫn thích đối phương nhưng tình cảm giữa họ nhạt , trong lòng họ cách!

lúc khi bọn họ kết hôn, ở nước ngoài một bộ phim đầu tư quy mô lớn vô cùng nổi tiếng cần một diễn viên Hoa, Hoắc Kiều lấy cơ hội . Trước chắc chắn cô sẽ từ bỏ nhưng nhận lấy nó.

Đêm đó cô xe gia đình về biệt thự.

Trợ lý giúp cô bưng đồ đến đại sảnh, Hoắc Kiều giúp việc khẽ hỏi: "Cậu chủ vẫn về ?'

Người giúp việc gật đầu: "Cậu chủ gọi điện thoại bảo cần chuẩn bữa tối cho . Cô chủ, bây giờ cô dọn cơm ?”

Hoắc Kiều lên tầng, thờ ơ : “Làm đơn giản thôi, mang đồ ăn lên phòng sinh hoạt tầng là ."

Người giúp việc thở dài.

Cậu chủ và cô chủ dù đang tân hôn nhưng một tháng họ ít khi gặp , như thể họ đang trốn tránh ... Nếu là thì cần ai kết hôn nữa!

Hoắc Kiều chuyện với Khương Lan Thính nên cô chờ đến khuya.

Đến mười một giờ Khương Lan Thính mới về, trông mệt mỏi.

Đẩy cửa , căn phòng ngủ sáng bừng, bất ngờ kịp đề phòng nên nhắm mắt , đó giọng dịu dàng vang lên: “Sao còn ngủ?”

Bộ phim Hoắc Kiều đang xem là một bộ phim cũ từ nhiều năm , tên là (Ngày nghỉ La Mã)...

Nghe thấy giọng , cô ngước mắt lên.

Thật hai ba ngày cô và Khương Lan Thính gặp , bận rộn nhiều việc, cô cũng rảnh... Dù đêm nào hai cũng ngủ chung một giường nhưng thời gian thực sự gặp nhiều.

Hồi lâu , cô dậy bình thản : “Anh ăn ?” Khương Lan Thính cởi áo khoác vắt lên ghế sô pha.

Anh xuống cạnh cô, hỏi ngược : “Sao em ngủ ?”

Hoắc Kiều trừng mắt, thẳng , cô cũng hỏi một câu: “Sao về muộn thế?”

Đôi bên cùng im lặng một hồi.

Khương Lan Thính lẳng lặng ôm cô một lúc, : “Xong mấy việc sẽ rảnh, gần đây công ty nhiều việc, sẽ ở bên em nhiều hơn, em du lịch ?”

Hoắc Kiều thể sự miễn cưỡng của .

Cô tin Khương Lan Thính vẫn thích cô, nhưng việc Tống Thanh Thanh c.h.ế.t mặt tạo thành ảnh hưởng lớn. Con một bản năng là bảo vệ bản khỏi vết thương. Cô đoán mỗi ngày khi đối mặt với cô sẽ nhớ tới dáng vẻ c.h.ế.t thảm của Tống Thanh Thanh.

Anh sẽ áy náy, như thế thì làm họ thể ngọt ngào hạnh phúc ?

Đã qua lâu nhưng vẫn bước khỏi đó, cô cũng mặt dày dán lên. Hoắc Kiều nghĩ chút : “Tôi mới nhận một bộ phim ở nước ngoài, lẽ trong nửa năm.”

Khương Lan Thính buông cô .

Dưới ánh đèn, sắc mặt . Hồi lâu dậy cởi cà vạt , bắt đầu cởi cúc áo sơ mi, trông như đang chuẩn

tắm, lơ đãng hỏi: “Trước đây em nhắc tới, là quyết định tạm thời của em ? Hoắc Kiều, em thương lượng chuyện với ?”

Hoắc Kiều cho chạm .

: “Hai ngày định thương lượng với nhưng đêm nào cũng mười hai giờ mới về, về còn ở trong phòng làm việc nữa. Sáng sớm lúc dậy thì ở đây, Khương Lan Thính, rõ là thương lượng với thương lượng với một tên là chồng nữa!”

Một lát , cuối cùng cô vẫn : “Anh bận đau lòng vì Tống Thanh Thanh, nhưng quên kết hôn , vợ... Dù thế nào chăng nữa cũng điều chỉnh cảm xúc của để tiếp tục sống. Khương Lan Thính, độc lập đến thế nào chăng nữa thì cũng vẫn ôm hy vọng với , cuộc sống vợ chồng bình thường... rõ ràng cho điều , theo đuổi sự nghiệp của thì gì sai ? Anh thể tăng ca, thể ?”

“Sao đây miệng lưỡi em sắc bén thế nhỉ!” Cô vui buồn gì từ giọng Khương Lan Thính. Hoắc Kiều tức giận .

Khương Lan Thính dừng một chút, thoáng bình tĩnh , cúi đầu cô chăm chú: “Ý em tập trung sự nghiệp...”

Hoắc Kiều khẽ cắt đứt lời : “Thế lúc cưới vợ nghĩ sẽ cưới một nữ cường nhân ? Anh thích dáng vẻ xinh của , mãi mãi ở nhà chờ ... Khương Lan Thính ơi, lúc ở nhà chờ , về!”

Nhìn chung hiểu ý cô . Không thể !

Tóm thì trong lòng vẫn quan tâm cô, thích cô và cũng áy náy. Anh định xuống nước : “Nếu em thì cứ , nhưng cùng lắm chỉ nửa năm thôi... Anh bận xong sẽ tới thăm xem.”

Trong cuộc chuyện như phần thắng là của Hoắc Kiều nhưng bản .

Cô lẩm bẩm: “Có lẽ kết hôn là sai lầm”

Tình cảm của họ sâu nặng đến mức kiên cố gì phá vỡ , cũng sâu sắc đến nỗi tựa sát , ít nhất cô

tới nơi sâu nhất trong linh hồn Khương Lan Thính, và đương nhiên cũng .

Có lẽ vì thất vọng nên cô mới nước ngoài.

Nửa năm hai ở hai nơi khác , coi như là cho nửa năm suy nghĩ ...

Lúc cô tắm, Khương Lan Thính xuống tầng ăn chút gì đó, lúc lên tầng phòng làm việc. Tuy nhiên đêm khuya vắng khi phòng ngủ, lạnh lùng như thường ngày mà cởi quần áo ngủ của cô, dịu dàng bao phủ cô. Trong tình cảnh khó khăn, họ chợt nhớ là từ tân hôn .

Khương Lan Thính run lên.

Anh đưa tay với lên tủ đầu giường, lấy một cái hộp nhỏ. Bình thường cần đến thứ nhưng thì khác, cô nước ngoài phim, tạm thời thể mang thai .

Sau đó gương mặt đỏ bừng của cô ánh đèn.

Anh nhịn khẽ nhỏ giọng bên tai cô: “Bao giờ chúng con đây em?”

Hoắc Kiều vuốt nhẹ khuôn mặt tuấn của , giọng cô run lên: “Khương Lan Thính, cảm thấy bây giờ là thời điểm thích hợp ? Anh chuẩn sẵn sàng để làm bố ?”

Trong lòng vẫn còn sót bóng mờ về cái c.h.ế.t của Tống Thanh Thanh.

Hoắc Kiều cũng cảm thấy hiện tại là thời điểm thích hợp để họ con.

Nghe , cơ thể Khương Lan Thính cứng , tròng mắt đen sâu thẳm của cô chằm chằm, đó thứ bắt đầu mất khống chế...

Anh bao giờ đối xử với cô thế .

Tùy ý, còn vài phần thô bạo, thoải mái thật nhưng cũng đau.

Xong chuyện Hoắc Kiều tắm rửa, tắm rửa xong là hai giờ sáng, Khương Lan Thính ở trong phòng ngủ, cô tìm một vòng thì thấy sân thượng...

Trời nóng, chỉ mặc đại một cái áo choàng tắm mỏng, hóng gió chiếc ghế sô pha ở sân thượng. Ngón tay thon dài kẹp lấy điếu thuốc, từ từ thở .

Khương Lan Thính ít khi hút thuốc ở nhà, , ít khi ở nhà.

Hoắc Kiều tới xuống bên cạnh .

Cô nghiêng đầu , chân thành : “Hay chúng ly hôn ! Khương Lan Thính, bằng gia cảnh nhà chúng ly hôn cũng thể! Ly hôn đó bình tĩnh một hai năm, thể tìm hoa hồng đỏ của , thể tìm thích hợp với ... Chúng sẽ cần sống cuộc sống lúng túng như hiện tại nữa. Điều chúng khi kết hôn chính là cơ mà?”

Gió đêm thổi bay làn khói giữa những kẽ ngón tay .

Cơ thể hòa với khói thuốc, khiến cho gương mặt thêm mấy phần bí hiểm.

Hồi lâu nở nụ nhẹ: “Vừa bò xuống khỏi giường em những điều ?”

Rõ ràng chuyện.

Hoắc Kiều cũng định tiếp, cô dậy: “Được, ngủ đây!”

Đến khi Hoắc Kiều ngủ Khương Lan Thính mới nhớ hình như quên hỏi cô bao giờ ... Sáng hôm , lúc thức dậy, gương mặt ngủ say của Hoắc Kiều, gọi cô dậy hỏi chuyện nhưng nghĩ thì thấy mấy chuyện như cần mười ngày nửa tháng nên khi nghĩ kỹ quyết định để tối .

ngờ là Hoắc Kiều bay hai giờ chiều hôm .

miễn visa.

Lúc Hoắc Kiều dậy Khương Lan Thính rời giường từ lâu. Cô một hồi vẫn thấy đau nhức chịu . Nói thật Khương Lan Thính còn là thằng nhóc hai mươi tuổi nữa , ngờ điên lên vẫn thô bạo như !

Cô nghĩ một lát gửi tin nhắn wechat cho .

[Chiều nay hai giờ chuyến bay, ký hợp đồng.]

lúc đó Khương Lan Thính đang họp nên tắt điện thoại di động, thấy tin nhắn.

Trưa nay nghỉ ngơi một chút nên cũng mở máy lên.

Mãi đến ba giờ chiều khi cuộc họp kết thúc, ông Khương tìm chuyện một lúc, ông bảo rằng từ khi bọn họ kết hôn dẫn Hoắc Kiều về nhà ăn cơm mấy : “Lúc con dạo phố bà cũng mua đồ cho Hoắc Kiều, con dẫn Hoắc Kiều về nhà , thế con mới thôi lải nhải bên tai bố.”

Khương Lan Thính khẽ mỉm : “Được, tối nay con sẽ tan làm sớm dẫn Hoắc Kiều về nhà ăn cơm.”

Bấy giờ ông Khương mới bỏ qua cho .

từng trải, ông vẫn thật lòng khuyên nhủ con trai: “Hai đứa sống chung cho , con quan tâm vợ nhiều !”

Khương Lan Thính vẫn nhẹ. Ông Khương rời , lấy điện thoại di động từ trong túi áo mở lên.

Có mấy cuộc gọi nhỡ, còn tin nhắn wechat của Hoắc Kiều, cô hai giờ chiều nay cô chuyến bay... Còn cả, mấy cuộc gọi nhỡ cũng là của cô gọi tới.

vẫn luôn tắt máy.

Khương Lan Thính vội vàng gọi , nhưng gọi mấy giây tắt, bây giờ Hoắc Kiều máy bay ....

Anh sửng sốt một hồi từ từ xuống ghế.

Thật , sở dĩ lạnh lùng với cô lâu như thích cô, cũng vì nhớ Tống Thanh Thanh, chỉ là thể chấp nhận những vết nhơ trong cuộc đời thôi, theo chủ nghĩa mỹ.

Tống Thanh Thanh c.h.ế.t mặt . Anh chấp nhận nổi dáng vẻ của .

Loading...