Hoắc Tiên Sinh Ngoan Ngoãn Sủng Tôi - Hoắc Thiệu Đình & Ôn Mạn - Chương 2780-2789: Cô không gọi anh

Cập nhật lúc: 2025-10-22 11:31:00
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

bỏ lỡ, bọn họ tách , từng ở bên cạnh khác, c.h.ế.t thuốc cứu mà dường như cô thích thú… Anh đánh bại một nhưng chắc hẳn vẫn sẽ nữa.

Bởi vì cô cần nữa! Hoắc Kiều là ngứa nên tỉnh giấc.

Mở mắt , ngứa chết, xốc chăn lên ! Hay thật đấy!

Chỗ nào cũng đỏ hồng, quả thực thể nữa, hơn nữa càng gãi càng ngứa.

Cô gọi Khương Lan Thính dậy, cô mới tỉnh giấc, giọng ngọt ngào như rót mật tai: “Khương Lan Thính, thả sâu trong chăn ?”

Khương Lan Thính vẫn tỉnh tỉnh.

Anh nhắm mắt sờ lung tung cô, khi Hoắc Kiều hất bay, lười nhác liếc cô: “Anh chỉ thả cái khác thôi! Muốn thử một chút ?”

Lúc còn tầm bậy.

Hoắc Kiều tức đến mức đá , cô la hét đòi tắm rửa, đòi bôi thuốc… Cuối cùng Khương Lan Thính cũng phát hiện làn da của cô dị ứng nhưng xảy bất kì hiện tượng gì, khỏi : “Làn da của em cũng mong manh quá mất!”

Hoắc Kiều để ý tới !

Cô xuống giường, tắm rửa, cũng gọi đun nước ấm.

Khương Lan Thính giữ c.h.ặ.t t.a.y cô: “Anh chọc em thôi! Em chờ tí, đun nước ấm cho em!”

Dường như lương tâm của chợt xuất hiện, chẳng những nấu nước nóng cho cô tắm rửa còn lột vỏ chăn giặt sạch dùng lửa hong khô, Hoắc Kiều hỏi buổi tối làm bây giờ?

Khương Lan Thính tìm bên trong đống hành lý của , cầm áo sơ mi và quần dài cho cô.

Ánh mắt của trở nên thâm sâu: “Ban đêm thì mặc ! Một bộ đồ dài cũng mang theo, còn chung một cái giường, em nghĩ thằng đàn ông nào cũng là Liễu Hạ Huệ chuyển thế hả?”

Nói đến chuyện , khỏi nhớ tới.

Nếu tới đây, cô cũng sẽ một cái giường cùng một khác , thậm chí còn hôn môi, vuốt ve sờ soạng cơ thể?

Chỉ nghĩ tới đó thôi mà thể chấp nhận !

Hoắc Kiều nhận lấy quần áo, tìm chỗ tròng trong, giọng truyền tới từ bên : “Hiện tại chúng chẳng quan hệ gì cả! Tôi và đàn ông khác làm cái gì cũng liên quan đến !”

Cô cố ý chọc giận : “Lần nếu tới, và Tôn Tư Nam nên chuyện !”

xong, nửa ngày Khương Lan Thính vẫn im lặng gì.

Hoắc Kiều bước từ phía màn che. Trong phòng ai!

bên ngoài, thấy Khương Lan Thính ở bên ngoài, lặng lẽ hút thuốc… Mặt biểu cảm gì, dường như bực bội.

Hoắc Kiều rũ mắt nhẹ: Tình yêu đến muộn còn rẻ mạt hơn cả cỏ cây!

gọi .

Anh về phía cô, ánh mắt trở nên sâu sắc, sâu sắc tới mức thể tan , bên trong chứa ý ngầm mà cô hiểu !

Anh : “Không nghĩ tới!” Hoắc Kiều rõ.

Khương Lan Thính đặt ánh mắt dừng ở nơi xa, tiếp tục nhẹ giọng : “Lúc chúng ở bên quá đỗi đương nhiên! Hoắc Kiều, bề ngoài lẫn gia thế của em khiến và thậm chí là tất cả đàn ông khác đều sẽ đối xử với em như xua vịt, thừa nhận lúc chúng chia tay cũng thích cơ thể của em, nhưng tình cảm sẽ nhạt dần, sự xúc động sẽ dần nhòa ... Nếu bình thường em làm nũng tức giận với , thể hiện mỹ đến mức đó, lẽ chúng trở thành một đôi oan gia vui

vẻ từ lâu! Vì em thể hiện con thật sự của em ở mặt ... Em của bây giờ... Anh thích!”

Hoắc Kiều là hiểu.

Cô khoanh tay ngang ngực: "Vậy là phiên bản cao cấp của Tống Thanh Thanh! Anh thích cái kiểu như thế ? Chẳng qua chỉ điều Tống Thanh Thanh phù hợp với yêu cầu của nhà của , đặt chủ ý lên !”

“Khương Lan Thính, làm nũng giận dỗi với mà là do cho cơ hội!"

"Anh lạnh lùng với , cũng tự hiểu, nào dám giận dỗi!" “Tính tình của phụ nữ là do đàn ông chiều .”

Dường như ý thức điểm ...

Bọn họ nhiều, đó khí cũng trở nên vi diệu.

Ở vùng núi hoang vu điện thoại, internet, cơ bản là gì để giải trí… Sau khi bọn họ xong thì mắt to trừng mắt nhỏ, hẹn mà cùng lảng tránh đối phương.

Cơ thể Hoắc Kiều thoải mái, cơm chiều là Khương Lan Thính sắp xếp.

Dưới sự chỉ huy của Hoắc Kiều, cuối cùng cũng nấu xong một nồi cháo, mùi cũng khá thơm, ăn thấy khô … Đều là thành phố, thể quen với bữa cơm thanh đạm như thế ?

Hoắc Kiều là đầu tiên chịu nổi!

Hơn nữa, vì đang tới tháng, cô chảy ít máu, lúc đầu óc trở nên trống rỗng, càng cần thịt cá hơn nữa! Khương Lan Thính bên ngoài thưởng thức bóng đêm xong trở trong phòng, thấy Hoắc Kiều giường, dáng vẻ bi thương thở dài thườn thượt.

Anh tâm tư của cô, đưa cánh tay duỗi đến bên miệng cô: “Thịt!”

Hoắc Kiều cắn một ngụm, nhả !

phè phỡn, cặp chân dài nhẹ nhàng đung đưa, cầm một quyển sách tự đưa tới trong tay… Cô tư thế lẫn động tác của như thế nào, ít nhất là từ góc độ của Khương Lan Thính, sót thứ gì.

Đôi mắt của trở nên thâm sâu nhưng toạc .

Anh : “Tự tại thế hả! Nói như thế nào cũng là đàn ông, sợ xảy chuyện , hôm nay trời cũng tối ! Hoắc Kiều, từ bao giờ mà em phóng khoáng như thế hả?”

Hoắc Kiều vẫn sách: “Đã ngủ với nhiều như , còn cái gì mà thẹn thùng! Hơn nữa còn đang tới kì, nghĩ chắc là cũng khẩu vị nặng như nhỉ!”

Khương Lan Thính xuống tới, thẳng tay kéo cô trong lòng ngực.

Anh nghiêm túc mà : “Nếu ngại thì !”

Hoắc Kiều thẳng tay ném sách mặt: “Tưởng bở! Lúc Tống Thanh Thanh đến gặp bà dì, cũng buông tha cho cô ?”

Khương Lan Thính đeo nẹp sống mũi, cô ném đau, đành tháo .

“Anh và cô từng quan hệ!”

Hoắc Kiều tin, hơn nữa đối với cô đó là vấn đề. Đàn ông ai cũng là quả dưa chuột thối!

Khương Lan Thính nước làm tới, thấp giọng hỏi: “Em và Tôn Tư Nam thì ? Tiến đến bước nào ?"

Hoắc Kiều năm yên, tay gối đầu, mặt sang : “Muốn ?"

Nhiều lời!

Trên mặt Khương Lan Thính rõ hai chữ .

Hoắc Kiều nghiên , còn dựa mật, vẻ mặt say mê: “Không thì thôi, kỹ thuật hôn của Tôn Tư Nam cũng tồi! Màn dạo đầu cũng nắm giữ , nếu cơ hội Khương Lan Thính cũng thể thử trải nghiệm một chút, , đúng ... giường...”

Miệng cô chặn .

Trước mắt cô là ánh mắt sâu lường của Khương Lan Thính.

Anh cho cô thêm gì nữa, cho dù là lời bịa đặt cũng cho cô

Hoắc Kiều mở to hai mắt, cô lui về phía , cho.

Xoay một cái, chặn cô .

Chiếc áo sơ mi kiểu nam cởi bỏ, đổi xử với cô hề dịu dàng một chút nào, cũng bỏ qua cho mỗi một tấc da thịt thì của cô… Nơi đến tựa như đốm lửa thiêu rụi thảo nguyên xanh.

Rõ ràng bọn họ từng sống chung hai năm, rõ ràng xảy quan hệ nhiều như thế nhưng vẫn kích thích như lúc đây, lẽ là vì ở nơi khác, lẽ là vì điều kiện hạn, cô còn đang tới kỳ.

Đương nhiên, Khương Lan Thính khẩu vị nặng như . cũng kém hơn là bao!

Cả hai đều thỏa mãn…

Cuộc tình mãnh liệt tới nhanh, cũng nhanh, chờ đến khi nguội lạnh, cả hai bên đều im lặng, đối mặt với đối phương như thế nào…

Thật lâu , Khương Lan Thính mở lời : “Anh nấu nước cho em tắm, rối tinh rối mù!”

Hoắc Kiều đá một cái.

Cô mềm giọng mắng cầm thú, đó cô , đến bây giờ bên trong chán cô vẫn còn bỏng rát, đau đớn… Anh đúng là cầm thú, hổ, còn nhanh nữa.

Cả cả tổng cộng cũng chỉ tới hai ba phút!

Hoắc Kiều khá hiểu đàn ông, như , chứng minh rằng lâu làm chuyện nam nữ.

từ đến nay Khương Lan Thính khá chú trọng chuyện , đây là đầu tiên như !

Khương Lan Thính cũng bản quá mức, đương nhiên cũng khiến cô thoải mái… Lúc dáng vẻ cô thèm để ý tới càng tăng vẻ nũng nịu, đáng yêu thêm vài phần.

Anh kìm lòng ôm lấy cô từ phía , giọng khàn đặc, mở miệng: “Dù thế nào cũng tắm, khó chịu ?”

mở miệng.

Anh cái gì nữa, chủ động giúp cô đun nước bưng tới, để cô rửa sạch.

Lúc Hoắc Kiều tắm, ở bên ngoài tiếng nước, khỏi thầm nghĩ: Cả một ngày hôm nay hình như cô chỉ tắm!

Hoặc là chỉ nấu cơm… hình như cũng chán ghét cuộc sống lãng phí thời gian .

Có lẽ là bởi vì ở bên Hoắc Kiều!

Càng tiếp cận con thật sự của cô, càng ở bên cô, càng ngày càng thích.

Hoắc Kiều chịu.

Dù cho bọn họ mới mật như thế, cô trong lòng vẫn là chấp nhận … Giống như lời cô từng , bọn họ từng sống chung hai năm, cái gì mà làm chứ?

Không thiếu một hai .

Khương Lan Thính cho rằng nơi camera. ... Thực sự !

Thành phố B, trụ sở chính tập đoàn Khương Thị.

Sau khi đạo diễn cắt cảnh , rời , ông cụ Khương và bố Khương cùng thưởng thức hành trình theo đuổi vợ của Khương Lan Thính...

Nấu cơm nấu nước gì đó, bọn họ xem , còn cảm thấy thú vị!

đó, hôn , hôn thì thôi... Sao còn cọ nữa!

Khuôn mặt già của ông cụ Khương đỏ bừng.

Ông cho tắt màn hình, ho nhẹ một tiếng hỏi: “Người trẻ tuổi thời đều tốc độ nhanh như ?”

Ông cụ Khương hỏi xong.

Ông Khương bà Khương, nỗ lực lấy cớ con trai: “Không bọn họ cơ sở tình cảm ? Tốc độ nhanh hơn một chút cũng là điều bình bình thường, hơn nữa chỗ gì để giải trí!”

Bà Khương đồng ý: “Rõ ràng là Lan Thính một nửa là ép buộc !”

Ông cụ Khương tiếp: “Cái cần phụ trách ? Hai đứa các con còn mau chuẩn sính lễ, tới nhà họ Hoắc cầu hôn? Lỡ như hai đứa nó trở về từ trong núi, trong bụng cũng thai luôn… Trong núi cũng cửa hàng tiện lợi hai mươi tư giờ !”

Ông Khương vỗ trán: “Bố, bố đang định nhốt bọn họ ở chỗ đó mấy tháng ?”

Ông cụ Khương: “Không ?”

Bà Khương ôn tồn: “Bố, chuyện khẳng định là ! Chuyện tình cảm thể thô bạo như , tuy con Hoắc Kiều vẫn còn thích Lan Thính nhưng chuyện xảy lúc , chắc chắn trong lòng con bé cũng giới hạn, hơn nữa cho dù thật sự hoài thai, bây giờ là xã hội nào , phụ nữ cũng thế sinh con mà cần lập gia đình, nhà họ Hoắc cũng nuôi cháu! Chuyện của bọn nhỏ vẫn nên để bọn nhỏ tự xử lý? Bố làm tới nước cũng xem như giúp cho Lan Thính một cơ hội khó khăn, nếu thằng bé vẫn thể nắm chắc, cho dù chúng tới nhà họ Hoắc mười cũng tác dụng.”

Ngoài miệng ông cụ Khương bà lười nhác.

trong lòng ông vẫn tán đồng lời của con dâu, bà lý, chuyện còn dựa bản Lan Thính… Còn , thằng đàn ông làm phụ nữ khác lớn bụng mới là đồ vô dụng!

Ông Khương vẻ mặt của ông, nhân cơ hội : “Tắt camera ! Phải tôn trọng sự riêng tư của bọn nhỏ!”

Ông cụ Khương giả vờ vui: “Các con lắm, theo các con hết!”

Ông giận dỗi rời .

lúc , khuôn mặt già đỏ bừng, thật sự nếu vì chuyện hôn nhân cả đời của Lan Thính, ông cũng cần xem mấy cái chuyện nhỏ như lỗ kim nào… Trời ơi, mấy đứa trẻ tuổi chơi phóng khoáng quá!

Ông cụ rời , ông Khương và bà Khương hai mặt .

Bà Khương chỉ USB : “Thứ tiêu hủy liền ! Lan Thính là đàn ông còn đỡ, vị bên nhà họ Hoắc là cô chủ phận cao quý, bọn họ tự do yêu đương cũng tồi… để khác thấy thì .”

Ông Khương cũng là chững chạc, ông gật đầu: “Được!”

Ông bỏ đồ vật trong túi áo, chuẩn về văn phòng tự tiêu hủy nhưng ông mới trở về tiếp đón một khách hàng quan trọng… Người đến khó chơi, bận bịu hai ngày, cuối cùng ông Khương quên luôn chuyện !

Thế nhưng cái USB giúp việc của nhà họ Khương nhặt .

Không rên một tiếng, chuẩn làm chuyện lớn!

Trong núi, Hoắc Kiều đang trốn tránh Khương Lan Thính, là bởi vì chuyện đó.

Ban đêm, ghé sát bên tai cô, nhẹ giọng hỏi: “Lúc chúng còn từng làm chuyện quá mức hơn thế nhiều, cũng thấy em thẹn thùng bao giờ! Trước phóng khoáng.”

Giọng của Hoắc Kiều trở nên rầu rĩ: “Trước cũng cầm thú như thế!”

Cô thầm nghĩ nghẹn bao lâu , bụng đói ăn quàng!

Hai mang suy nghĩ khác , cứ như mà chìm giấc ngủ…

Lúc hừng đông, Hoắc Kiều ghé trong lòng n.g.ự.c Khương Lan Thính, đập mắt chính là yết hầu gợi cảm của , ánh chăm chú của cô nó còn chạy lên chạy xuống hai , rõ ràng cũng tỉnh.

Trên eo Hoắc Kiều xuất hiện thêm một bàn tay!

Khương Lan Thính mở mắt , tiếng của khàn đặc. "Có đói bụng ? Nếu đói bụng thì giữa trưa chúng hẵng dậy, bớt một bữa cơm.”

Hoắc Kiều đói bụng, cô đang đổ máu, dễ choáng đầu.

Cô dùng chân câu lấy , nhẹ giọng : “Tôi thấy trong phòng bếp đậu đỏ, Khương Lan Thính, nấu cháo đậu đỏ cho ăn ?”

Đôi mắt của , cũng đắn trả lời: "Em cũng bạn gái của , vì hầu hạ em?"

Hoắc Kiều hổ mà : “Vậy thì chúng xem như là bạn giường ! Cứ xem em như bạn tình của !"

Khương Lan Thính:...

Anh sửng sốt, một lúc lâu mới vỗ nhẹ eo cô : “Tiểu thư khuê các nhà ai mà mấy lời giống em ?"

Hoắc Kiều: "Tối hôm qua đối xử với tiểu thư khuê các như thế ? Khương Lan Thính, Anh cần nhớ xem mấy lời cợt nhả thế nào ... chính là như ...Nhanh hơn một chút ...”

Lúc Khương Lan Thính xuống giường, lỗ tai đỏ. Lúc nấu cháo đậu đỏ, khỏi nghĩ thầm, bàn về độ lưu manh, Hoắc Kiều cao hơn một tầng nhưng thấy phản cảm, ngược còn cảm thấy thú vị.

Anh càng nghĩ càng cảm thấy đáng tiếc, càng hoài niệm về đoạn tình cảm .

Anh bên cạnh Hoắc Kiều ai, cho dù bên cạnh ai, dường như cô cũng suy nghĩ đến việc ở bên canh... Là vì thật sự buông tay ?

Hồn Khương Lan Thính treo ngược cành cây, cháo cháy, nếu là bình thường, tuyệt đối sẽ kiên nhẫn nấu thêm nồi nào khác.

mà cô Hoắc yếu đuối xinh vẻ ăn. Cô tới kỳ, chảy nhiều m.á.u như , cũng cần tẩm bổ!

Khương Lan Thính như một con hiếu, nấu cháo cho Hoắc Kiều xong, tự hầu ăn hạ uống... Hoắc Kiều cần đút, cô múc từng muỗng cho miệng, vô cùng thơm ngọt, hương vị đậu đỏ ngọt bùi.

Vẻ mặt của cô vô cùng thỏa mãn, biểu cảm chút ngây thơ.

Khương Lan Thính hỏi cô: “Một chén cháo đậu đỏ thôi mà vui ?”

Hoắc Kiều cúi đầu cháo, chỉ nhẹ: “Chúng ở bên mấy năm, từng chịu nấu cho một ly cháo nào... Ngẫm , vẫn nên tách thì hơn!”

Lời cô chút đau lòng.

Xem , cô vẫn bỏ qua.

Tính tình của Khương Lan Thính khiến thể thốt lên những lời buồn nôn như kiểu sẽ nấu cháo cho em ăn mỗi ngày, nhưng cô chăm chú, nhẹ giọng : “Nếu thêm một nữa, sẽ làm hơn .”

Hoắc Kiều nhẹ, tạm thời cô suy nghĩ đó. Cô cúi đầu ăn từng ngụm cháo nhỏ, dáng vẻ thanh tú khác với những lời lưu manh đó... sự tương phản của cô ngược còn , khiến Khương Lan Thính cô thêm một nữa.

Anh miễn cưỡng cô, dù cũng kiêu ngạo, Hoắc Kiều từ chối nhiều .

Sau đó bọn họ ở chung cũng khá .

Phần lớn đồ ăn do Hoắc Kiều làm, giặt quần áo quét tước là Khương Lan Thính, bọn họ sinh sống với tựa như một đôi

vợ chồng trong căn nhà nhỏ ... Thậm chí buổi tối còn cùng trong núi ngắm .

Lúc ngắm , cô sẽ ở trong lòng n.g.ự.c .

Ai cũng , mối quan hệ chỉ là tạm thời, chờ đến khi khỏi ngọn núi , bọn họ chính là đôi nam nữ chia tay, sẽ còn bất kỳ quan hệ gì nữa, chuyện ở trong núi cũng xem như mây khói thoáng qua.

Một tuần , bọn họ chân thật sự xảy quan hệ.

Vào ban đêm, qua nóc nhà bằng kính, trò chuyện ngắm trời , cũng là ai bắt đầu ... Tóm tới khi hồn cả hai ôm hôn .

Lúc đôi môi tách , ánh mắt của hai đều vô cùng sâu sắc. Khương Lan Thính vẫn tôn trọng cô: “Xác định chứ?”

Hoắc Kiều cũng tỏ vẻ, chẳng chỉ là nhu cầu của cơ thể thôi , hiện tại bọn họ đều ai ở bên cạnh, dù làm cũng gánh nặng về tư tưởng... Cô gì, rướn lên hôn cằm , hôn từng chỗ từng chỗ một, cô luôn làm thế nào để châm ngòi .

Đêm đó, bọn họ làm bốn năm ...

Có một sẽ , đó dứt khoát buông thả, đêm nào cũng ... Thế nhưng còn thường xuyên hơn cả lúc bọn họ mới ở bên , Hoặc Kiều xoa eo mà nghĩ, Khương Lan Thính là máy đóng cọc .

Bọn họ trầm mê trong niềm vui của thể nhưng cả hai đều thanh tỉnh.

thời gian trôi qua quá lâu, cuối cùng vẫn khiến cho sinh ảo giác, khiến cảm thấy bọn họ châm tình xưa.

Ít nhất Khương Lan Thỉnh cho rằng như thế. Cho nên ngày đó khi xe tới đón bọn họ, cho rằng bọn họ sẽ bắt đầu một nữa, ít nhất sẽ cơ hội... Hoắc Kiều dọn xong hành lý, lưu loát lên xe cũng lưu loát xuống xe.

Lúc cô xuống xe, Khương Lan Thính bắt tay cô, hỏi: “Đi ? Không về chung cư ?"

Hoắc Kiều nở một nụ ngọt ngào với : “Đương nhiên là về nhà ! Khương Lan Thính, sẽ cho rằng mối quan hệ giữa chúng hơn chứ? Mấy ngày chúng cũng chỉ mối quan hệ về thể xác mà thôi, giải quyết cho một chút, ngàn vạn đừng nghĩ là thật sự!"

Sắc mặt của Khương Lan Thính thể nào khó coi hơn! Cô xem là cái gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-2780-2789-co-khong-goi-anh.html.]

Khương Lan Thính còn định thêm, nhưng xe đến đón Hoắc Kiều đến, cô phóng khoáng chào tạm biệt .

Khương Lan Thính theo đuôi xe, sắc mặt tái mét.

Về phía nhà họ Khương, của Khương Lan Thính đích đến, bà ông cụ Khương phái tới. Ông cụ cổ hủ : “Hai đứa trẻ, trai đơn gái chiếc trong núi nhiều ngày như , chắc chắn sẽ nhịn mà hái trộm trái cấm! Con gái thì mặt dày, Lan Thính, con đón cô bé là thích hợp nhất, nếu da mặt mỏng, khó xử lý!”

Bà Khương cũng nghĩ như .

Bà nghĩ, nếu con gái xảy chuyện như , dù nhà trai cũng chủ động chút, đó đón đến nhà họ Khương làm yên lòng , ăn một bữa cơm uống tách , tăng thêm một chút cảm tình, bù đắp thương tổn do Lan Thính làm .

Sau khi xoa dịu con bé, liền đến nhà họ Hoắc cầu hôn.

bà Khương xuống xe thấy bóng dáng con dâu tương lai, bà nóng nảy khỏi hỏi con trai: “Hoắc Kiều ? Chẳng con bé về với con ? Sao thấy?”

Khương Lan Thính từ chối, tâm trạng cũng . Anh thẳng: “Cô !”

Bà Khương sốt ruột, bà mang theo nhiệm vụ đến, hơn nữa bà cũng khá thích Hoắc Kiều, bà liền oán trách con trai: “Mấy ngày con bắt nạt con bé ?”

Khương Lan Thính mở cửa xe, lên, duỗi thẳng đôi chân dài và bàn tay rũ xuống, mệt đến nỗi cử động.

Mấy ngày nay tận tâm phục vụ Hoắc Kiều! Không ngờ, cô ăn sạch sẽ liền rời .

Anh lời nào, bà Khương bên cạnh , nhẹ nhàng : “Có con vẫn nghĩ kỹ chuyện đó ? Lan Thính, với con, khiến một cô gái xảy chuyện như thế, dù gì thì con cũng chịu trách nhiệm! Con thể bội tình bạc nghĩa như , bỏ mặc ! Nếu ông con , chắc chắn tức chết.”

Khương Lan Thính hồi lâu, cuối cùng cũng chịu mở lời.

Anh châm điếu thuốc, hút một , đó nhàn nhạt : “Cô con! Con còn nghĩ bọn con... Cô hồi tâm chuyển ý, nhưng bắt đầu với con.”

Bà Khương sững sờ trong giây lát.

hiểu con trai , thằng bé hiếm khi tâm sự chuyện riêng tư với bố , lúc nhiều, vẻ trong lòng thật sự thấy vui. Bà cũng yêu thương đứa con trai duy nhất , suy nghĩ một lúc mới : “Mẹ và bố con...”

Khương Lan Thính bình tĩnh : “Chuyện của con, tự con giải quyết!” Nghe , bà Khương chỉ thể thở dài.

Bà cũng rõ chuyện , đến tối khi ngủ, bà kể phiền muộn cho. chồng .

Ông Khương hiểu rõ: “Lúc ông cụ căn dặn em, cảm thấy đáng tin ! Hai đứa cũng ngủ với hai ba năm, còn thiếu hai ! Huệ Hiền, thời thế đổi , con gái chỉ cần bảo vệ bản khỏi thai, còn lấy con trai em làm công cụ giải quyết nhu cầu sinh lý... Em xem con trai em trưởng thành như , nó cũng oán trách con gái nhà suy nghĩ .

Tư tưởng của ông tiến bộ vượt mức quy định khiến bà Khương ngơ ngác.

nên lời một lúc lâu.

Ông Khương bà đừng bận tâm nữa, ông : "Rõ ràng cô con gái thứ ba nhà họ Hoắc vẫn thích Lan Thính, nếu cô bé cũng sẽ để nó lợi dụng, trai trẻ bên ngoài nhiều như !

Nếu Lan Thính quản lý , chỉ thể là nó vô dụng! Chúng nên nghĩ đến sinh con thứ hai còn hơn là lo lắng chuyện . Bà Khương đỏ mặt: “Bao tuổi mà còn đứa thứ hai!”

Ngay lúc hai đang ve vãn tán tỉnh.

Điện thoại vang lên, ông Khương nhận thì cứng đờ, sắc mặt ông càng ôm, giúp việc trong nhà lấy ngày càng trầm trọng... USB của ông trộm cắm máy tính, ông mang máy tính sửa nhưng quên rút .

Hiện giờ đoạn video giữa đứa con trai bảo bối của ông và con gái nhà họ Hoắc, lan truyền khắp thành phố!

Ông Khương cúp máy, vợ . Một hồi lâu ông vẫn im lặng.

Bà Khương thúc giục chồng: “Chuyện gì thế! Anh mau ! Sức khỏe ông cụ chuyển biến ?”

Ông Khương khẽ vuốt bả vai bà, giọng điệu nghiêm túc hơn bao giờ hết, ông với vợ: “Còn rắc rối hơn khi chuyện ông cụ bệnh... Đoạn video trong núi của Lan Thính và cô bé nhà họ Hoắc, truyền ngoài .”

Bà Khương sửng sốt hồi lâu.

Khi tỉnh táo , bà măng: “Không ông cất giữ thứ đó ? Sao lọt ngoài ? May Lan Thính còn là đàn ông trưởng thành, nhưng để con gái nhà như thế thì mà coi ?”

Bà dừng , tiếp tục mắng: “Dù thì em cũng quan tâm, chuyện tự xử lý ! Nếu , giải thích như thế nào với nhà họ Hoắc đây? Để Lan Thính ở rể nhà họ cũng đủ.”

Lúc , ông Khương vẫn còn tâm trạng đùa. Ông : “Anh thấy đây là ý đấy!”

Bà Khương tức giận đ.ấ.m mạnh ông một cái.

Ông Khương cúp máy, lập tức liên lạc với nhà họ Hoắc, phụ hai nhà chuyện điện thoại suốt đêm, đó từng

nghĩ cách ngăn chặn tin tức, nhưng thể chặn tất cả , cho dù hai nhà táng gia bại sản cũng thể phá hủy mấy trăm triệu máy tính của cư dân mạng .

Chỉ một tối, trình độ lan truyền của video đó đúng là, mỗi đều góp một phần.

Cũng may lúc vẫn mặc quần áo, Hoắc Kiều đến tháng nên cũng làm đến bước cuối. ánh sáng mờ ảo, nam nữ hôn âu yếm, và cả tiếng thở dốc ngọt ngào lay động lòng ... Cũng đủ ướt át !

Trong chốc lát, quần chúng bùng nổ. Đêm đó, ai dám với Hoắc Kiều, cô đang ngủ nướng trong nhà.

Một đêm , Khương Lan Thính cũng trải qua , phụ trách xử lý chuyện , bận rộn cả đêm, đến cuối cùng Hoắc Minh tuyên bố thất bại!

Hoắc Minh thể đoán !

Con gái bảo bối của ông làm chuyện đó với , còn chụp , nếu về gặp một đàn ông con bé thích thì đó cũng khó mà bận tâm, dù chuyện chăn gối của nam nữ, trở thành kẻ khác một phía cũng .

Ông hít một , nỡ trách móc Hoắc Kiều. Ôn Noãn ở nhà đo huyết áp cho ông, đó cho ông uống thuốc, vất vả an ủi ông, cuối cùng Ôn Noãn mở lời: “Để con trai nhà họ Khương đến giải quyết ."

Đến bây giờ, trong lòng Ôn Noãn , hại trong chuyện chính là Hoắc Kiều.

Con bé vẫn là cô gái lập gia đình, chụp mất mặt .

Hơn nữa, con bé và Khương Lan Thính công khai yêu đương, chuyện như truyền sẽ dễ .

Bây giờ chỉ còn một cách, nhưng bà dám với Hoắc Minh, chính là kết hôn... Nếu yên thì tiếp tục, như ý liền ly hôn, thêm một tầng hôn nhân, thì đoạn video đó cùng lắm chỉ là tình thú của vợ chồng thôi.

nếu hôn nhân, đó sẽ là vết nhơ vĩnh viễn Hoắc Kiều, nhất là khi Khương Lan Thính kết hôn với khác.

, nghĩa là Hoắc Minh nghĩ . Ông cũng đang tức giận!

Biện pháp hẳn là tệ, ít nhất cũng kéo nhà họ Khương xuống nước, đều phận kết hôn, ai chịu thiệt thòi.

việc , nhà gái khó thể , nhà họ Hoắc nhất định giữ vững phận.

Bọn họ nghĩ như , nhà họ Khương nhất định cũng nghĩ đến.

Ông cụ Khương tức giận suốt một đêm, tóc đều dựng , ông cụ chỉ cửa mằng Khương Lan Thính cút, nếu cưới con bé thì đừng trở về.

Bà Khương vẫn luôn giúp ông cụ bình tĩnh .

Ông cụ Khương liền mắng cả bà: "Các chỉ nghĩ mưu ma chước quỷ! Hiện giờ nhà họ Hoắc cũng nghĩ như chúng , kể cả con bé gả về đây, chỉ sợ cũng chỉ là hình thức chứ chân thành! Cô gái nào gả cho một tay ăn chơi chứ!”

Sắc mặt bà Khương lúc đỏ lúc trắng.

Ông Khương mấy câu bảo vệ, dỗ dành ông cụ đưa mắt hiệu với con: “Mau .”

Vì thế mới sáng sớm, Hoắc Kiều mở cửa thấy Khương Lan Thính.

Sắc mặt tiều tụy, câu đầu tiên chính là: "Chúng kết hôn !"

Hoắc Kiều mới tỉnh ngủ, cô chuyện gì xảy bên ngoài.

Đột nhiên Khương Lan Thính cầu hôn, cô tưởng phát sốt, vươn tay sờ lên trán : “Anh cảm ?” Khương Lan Thính nắm lấy tay cô.

Ánh mắt sâu thẳm: "Tôi đùa, nghiêm túc!”

Khuôn mặt xinh của Hoắc Kiều trầm xuống: “Nếu trò đùa, càng buồn ! Khương Lan Thính, chuyện của hai trong núi tính, lúc chúng ở chung hai năm, ngủ thêm một hai cũng chẳng gì khác biệt ... Anh ngủ một yêu ?”

“Nếu thì ?”

Ánh mắt Khương Lan Thính sâu thẳm thấy đáy.

Hoắc Kiều mắng thần kinh, đó định đóng cửa, nhưng Khương Lan Thính sớm chuẩn , giữ ván cửa đó bước ... Tối qua Hoắc Kiều mới về nhà, đồ đạc trong nhà lộn xộn, vài cái nội y quần lót cũng ném ghế sô pha.

Khương Lan Thính thấy , ngơ ngác một lúc.

Hoắc Kiều dứt khoát đóng cửa , vẫn mặc áo ngủ bó sát, cô ngáp một cái: “Anh thích đến thì đến! Không kết hôn với , dù cũng chân thành một chút chứ, dọn nhà giúp , sẽ suy xét một chút.”

Cô chắc chắn chủ Khương sẽ cúi đầu phụ nữ.

Anh bao giờ làm chuyện như ! Bắt cầm quần lót và tất của phụ nữ, đánh c.h.ế.t cũng chịu.

Không ngờ Khương Lan Thính nhẹ giọng hỏi: “Dọn xong, em sẽ đồng ý?”

Hoắc Kiều trợn trắng mắt: “Miễn cưỡng suy xét!”

Cô còn ngủ đủ, về phòng ngủ tiếp, dáng vẻ xinh gai góc của cô khiến Khương Lan Thính bực buồn ... Cuối cùng cũng tại mấy năm qua chán ngấy.

Bởi vì Hoắc Kiều quá hảo.

Ở bên quá hảo sẽ cảm xúc thăng trầm nào, ngược , lúc Hoắc Kiều làm cảm thấy thú vị mới mẻ, lẽ cô cô càng cố ý biểu hiện ngoài ác liệt bao nhiêu, càng làm thích cô bấy nhiêu.

Khương Lan Thính chuyện video cho cô.

Anh hiểu rõ cô, nếu lập tức cho cô, lúc cô sẽ bùng nổ, sẽ bao giờ cơ hội ở .

Vì thế thành thật dọn đồ, còn xuống lầu mua đậu đỏ hầm chè cho cô.

Tới gần giữa trưa, Hoắc Kiều tỉnh dậy.

mở mắt ngửi thấy một mùi hương thơm nức, là chè đậu đỏ cô thích, ngoài trong khí còn mùi hương nam tính phảng phất... Trong phòng tắm truyền đến tiếng nước.

thẳng .

Hay thật, Khương Lan Thính còn tắm trong phòng ngủ của cô!

Cô lười động đậy, chỉ một lát , Khương Lan Thính quấn khăn tắm bước từ phòng tắm, yên lặng cô vài giây, : “Tỉnh ?”

Anh mặt cô, kiêng kỵ mà cởi khăn tắm, mặc bộ đồ đó.

Hoắc Kiều dựa đầu giường, yên lặng thưởng thức.

Sau khi xem đủ , cô khinh thường : “Sáng sớm đến đây bán da thịt, Khương Lan Thính, mục đích gì?”

“Đừng khó thế.”

Khương Lan Thính nhíu mày: “Em là con gái gia đình danh giá!”

Hoắc Kiều cố ý làm khó chịu, cô : “Không thích “Tiểu gia Bích Ngọc” nhất ? Suốt cả ngày Tống Thanh Thanh đều về chuyện .

Khương Lan Thính, chỉ gãi đúng tim đen của , nên vui mới đúng.

“Tiểu gia bích ngọc": thành ngữ chỉ các cô gái xinh xắn trong các gia đình nhỏ, bình thường.

Anh thật sự chịu nổi cô, dứt khoát cúi xuống hôn lên môi cô. Hoắc Kiều cảm thấy là cầm thú. Cô còn đánh răng! Khương Lan Thỉnh hôn hồi lâu, mới dần lên khóe miệng cô, lẩm bẩm: "Còn những chuyện khó như nữa ?" Hoắc Kiều im lặng. Anh cô vẫn để ý, để ý Tống Thanh Thanh xuất hiện, để ý bọn họ từng chia tay, thấp giọng: “Về nhắc đến cô nữa nhé, và cô chấm dứt !"

Khóe mắt Hoắc Kiều ươn ướt.

Hồi lâu , cô nhẹ nhàng vuốt ve đuôi mắt , giọng trầm trầm: “Giá như lúc ngoại tình thì bao! Nếu , lẽ còn thể yêu lâu! Khương Lan Thính, , khi đợi cầu hôn , đợi vô cùng, vô cùng lâu.”

Khương Lan Thính cũng thấp giọng hỏi: “Tôi ! Hoắc Kiều, vì em sớm cho ?”

Hoắc Kiều buông tay, nhẹ nhàng , : “Nói với để từ chối ? Khương Lan Thính, lẽ là bởi vì thứ tự quan trọng trong tình yêu! Bây giờ thích , nhưng thật sự còn cảm giác như trong quá khứ nữa. Sau chuyện của Tống Thanh Thanh, đối với , chẳng khác nào tờ tiền dính phân, giữ trong nhà là thấy kinh tởm.”

Mặt tối sầm : “Thấy kinh tởm mà thấy mấy hôm nay em vẫn dùng thích thú lắm nhỉ?”

Hoắc Kiều khẽ : “Cũng mang về nhà.”

Cô đẩy : “Anh dậy! Khương Lan Thính, về! Anh đừng cho là chỉ gả cho . Bây giờ bịt mắt đường bắt đại một thì cũng một đám đàn ông kết hôn với , vì đây chọn ?”

đẩy . Khương Lan Thính vẫn nhúc nhích, chằm chằm cô, khiến cho cô hoảng sợ: “Anh làm gì thế? Không nghĩ về chuyện đó nữa chứ, cho ... Bây giờ nhu cầu!”

Eo cô vẫn còn đau đấy!

Cuối cùng Khương Lan Thính cũng lên tiếng: “Chúng kết hôn!”

Anh lấy điện thoại , cho cô xem một đoạn video...... Hoắc Kiều xem mấy giây nổi cáu!

Thì đó là một đoạn video giường chiếu của cô và Khương Lan Thính, tuy độ phân giải cao nhưng kỹ vẫn thể mặt cô. Cô lập tức nhảy dựng lên, cô chính là siêu mẫu, lỡ mà video lộ ngoài...

Khương Lan Thính trầm giọng, : “Xin ! Đã lộ ngoài !”

Anh tiếp: “Hai nhà Hoắc Khương dốc hết sức cũng thể ngăn chặn, cho nên dù là vì danh tiếng là vì cổ phiếu của công ty hai nhà thì...

Tốt nhất chúng nên kết hôn.”

Hoắc Kiều giật , đó mới chợt hiểu: “Kết hôn tức là đợi khi nào sóng gió qua thì thể ly hôn đúng ?”

Khương Lan Thính gật đầu: “Coi như !”

Anh vô thức hành động như đang đàm phán việc kinh doanh.

Hoäc Kiều tức giận: “Khương Lan Thính, vì nhận lấy món hàng second - hand như ? Tôi cần kết hôn với ! Cổ phiếu rớt giá thì cứ rớt giá thôi, dù cũng xót.”

“Sao là hàng second - hand !”

Khương Lan Thính ôm eo cô, đôi mắt đen nhánh sâu thẳm, nghiêm nghị : “Đây chuyện em xót xót. Tôi tin là tài sản của hai nhà Khương Hoắc tiêu mười đời cũng hết, nhưng mấy chục ngàn công nhân thì ?”

Hoắc Kiều cắn môi, mắt ươn ướt.

Giọng Khương Lan Thính dịu : “Cha em cũng ý , nhưng bọn họ suy nghĩ đến việc cứu danh dự cho em nhiều hơn.”

Anh , nhưng cuối cùng vẫn : “Video lộ như thì sẽ bất lợi cho bên nữ! Chúng kết hôn thì đoạn

video sẽ ảnh hưởng gì đến cuộc đời của em cả. Cho dù chúng ly hôn, em tái hôn... Thì cũng ảnh hưởng gì cả.”

Anh phân tích trật tự và rõ ràng, xuất phát từ thực tế, bắt nguồn từ sự thật.

hề tính đến chuyện Hoắc Kiều gả cho !

Hoắc Kiều sang một bên. Cô lấy tay che mắt, trông chút yếu ớt.

Khương Lan Thính khỏi hôn cô.

Cô nhẹ nhàng ngăn , giọng điệu hết sức nhẹ nhàng: “Khương Lan Thính, ở một một lát! Yêu cầu của , sẽ xem xét.”

Trong lòng cô lý.

Kết hôn với chuyện sẽ qua . Còn chuyện trong hôn nhân như thế nào là việc riêng của bọn họ, khác kiểm soát ... Qua một hai năm bọn họ sẽ ly hôn, cùng lắm là nhiều thêm một đôi oan gia nhà giàu thôi, chuyện sẽ trôi qua. kết hôn với Khương Lan Thính.

Người phụ lòng mong chờ của cô nhiều đến . Vốn là yêu một , thích một nhưng hái quả ngọt, cuối cùng để một đoạn video khiến bọn họ kết hôn. Đó là chuyện hoang đường như nào đây.

là do cô quá cầu .

nếu lúc yêu nhiều như thì bây giờ, lẽ cô cũng vui vẻ thoải mái mà chấp nhận cuộc hôn nhân và quản lý nó thật . Dù . điều kiện như Khương Lan Thính ở trong thành phố B cũng chỉ đếm đầu ngón tay.

Cô từng yêu nên cô hiểu loại cảm giác . Cho nên bây giờ kết hôn chỉ là tạm bợ mà thôi.

Khương Lan Thính rời ngay. Một tay chống , một tay vuốt ve khuôn mặt cô, trong mắt tràn ngập vẻ quyến luyến, bây giờ bản thích cô .

Anh những chuyện quan hệ công chúng đó, chỉ là để lên tiếng giải thích với cô thôi.

Bây giờ cũng cưới cô!

Giọng điệu Khương Lan Thính cực kỳ dịu dàng: “Tôi đây! Mấy ngày. nay tạm thời em đừng ngoài, việc gì cần thì cứ gọi điện cho ... Còn về việc kết hôn, Hoắc Kiều, tuy chỉ là một đề nghị, nhưng cũng làm một chồng , chỉ cần em bằng lòng cho một cơ hội .”

Anh cúi ôm cô.

Hoäc Kiều cứng , nhưng vẫn để mặc cho ôm.

Rõ ràng mấy ngày bọn họ làm chuyện mật hơn mà cũng thấy khó xử.

bây giờ đến chuyện tình cảm đề cập tới hôn nhân, bọn họ thoải mái với như thế.

Hoắc Kiều lên tiếng, cũng đáp lời . Khương Lan Thính cũng cảm thấy hụt hẫng.

Anh vùi mặt một bên cổ cô, thì thầm hỏi: “Thật sự yêu ?” Hoắc Kiều cắn môi, thanh âm mang theo giọng mũi: “Không yêu!” ít nhiều vẫn chút ý giận dỗi.

Khương Lan Thính nâng mặt cô lên, ánh mắt sâu thẳm cô. Sau đó, hôn lên chóp mũi cô.

Nụ hôn khác với những nụ hôn từ đến nay.

Lúc coi cô như phụ nữ, một phụ nữ xinh . bây giờ coi cô như một cô gái nhỏ... cô gái nhỏ giận dỗi với . Nụ hôn dành cho cô chứa chan vô vàn thương yêu, trái tim đập thình thịch.

Cảm giác nay từng . Hoắc Kiều đá , đuổi !

Ánh mắt Khương Lan Thính thâm thúy khó hiểu, cuối cùng bắt lấy chân cô, nhẹ nhàng mà mơn trớn, giọng cũng khàn khàn: “Ngoan quá!”

Rõ ràng cô hung dữ, nhưng cảm thấy cô ngoan. Hoäc Kiều cảm thấy biến thái.

Khương Lan Thính nhẹ nhàng vuốt ve mặt cô, ...

€ó đôi khi, cuộc cãi giữa cặp tình nhân kỳ lạ. Rõ ràng đang cãi nhưng vẫn ngọt ngào. Đối với Khương Lan Thính, giờ Hoắc Kiều làm gì cũng cảm thấy cô đáng yêu.

Mẹ từng , một khi cảm thấy con gái đáng yêu, đó là thích.

Khương Lan Thính cẩn thận nghĩ, so với cảm giác với Tống Thanh Thanh, dường như Tống Thanh Thanh chỉ là cảm giác mới mẻ. Sau khi ở cùng cũng cảm thấy thoải

mái, ngược thỉnh thoảng còn cảm thấy khó chịu. ở bên Hoắc Kiều, bây giờ lúc nào cũng ôm cô lòng...

Anh nghĩ, lẽ là thật sự thích !

Ngay trong khoảnh khắc thất thần, ông Khương gào lên: “Lan Thính, đang nghĩ cái gì đấy?

Ông Khương nhấp một hớp : "Tất cả đều đang bận rộn dọn dẹp hậu quả cho , giờ đầu óc còn như mây gió thế!"

Khương Lan Thính dựa ghế, mặt vô cảm: “Bố, nếu tại bố bất cần thì giờ tập đoàn Khương Thị cần sứt đầu mẻ trán như ?”

Khuôn mặt già nua của ông Khương đỏ lên.

Sau một lúc lâu, ông hừ nhẹ một tiếng: “Vậy dám cưới ?"

Trong mắt Khương Lan Thính tràn ngập cảm xúc, trầm giọng, : “Con !"

Anh ở bên Hoắc Kiều.

Loading...