Hoắc Tiên Sinh Ngoan Ngoãn Sủng Tôi - Hoắc Thiệu Đình & Ôn Mạn - Chương 2670-2679: Anh đi tới
    Cập nhật lúc: 2025-10-22 11:26:49
    Lượt xem: 4 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô ngước mắt , vẻ mặt phần khó xử và chán nản... chính trong một gia đình như , cô mới thể lựa chọn cuộc sống như mong .
Chương Bách Ngôn cô chằm chằm.
Anh tới, cầm lấy điện thoại di động trong tay cô với bố Tần ở bên , giọng điệu khá cung kính: “Bố đừng lo, chuyện con sẽ giải quyết! , Tần Dụ bình tĩnh , vợ chồng chúng con sẽ cùng tiến cùng lùi... Vâng, con sẽ nhanh chóng sắp xếp chuyện bố với con, sẽ để bố chờ quá lâu!"
Đầu dây bên , bố Tân điều gì đó. Chương Bách Ngôn cúp điện thoại...
Tần Dụ là phụ nữ, phụ nữ thì sẽ luôn nhạy cảm. Cô hỏi : "Bố em nhờ làm chuyện gì?"
Chương Bách Ngôn trả điện thoại cho cô.
Đôi mắt đen của cô thật lâu, cuối cùng chỉ một câu: “Tần Dụ, đôi khi nhiều cũng là chuyện . Anh giấu em chuyện của Lý Nhàn là sai, nhưng bao giờ nghĩ đến việc ngoại tình với cô khi kết hôn... Còn bố em, nghĩ trong giới thượng lưu , đàn ông nào cũng thể một câu chuyện, hoặc lẽ em , hoặc thể em nhưng đ.â.m thủng tầng giấy cửa sổ đó. Dù nhà họ Tân là gia đình trí thức, thể để mất danh dự .”
Nói xong, bước phòng đồ.
Ngày hôm qua xảy chuyện như , đương nhiên thể trông chờ vợ mới cưới sẽ sắp xếp cuộc sống thường ngày cho . Chương Bách Ngôn mở tủ lấy bộ quần áo mặc, nhưng mặc quần thì Tần Dụ từ bên ngoài .
Sắc mặt cô tái nhợt.
Sau khi , cô đóng cửa , khung cửa chằm chằm, nhẹ nhàng hỏi: "Bố em đang giấu em điều gì? Ông nhờ giúp gì?"
Chương Bách Ngôn mặc áo .
Lúc cài cúc áo, suy nghĩ một chút với cô: “Em chuẩn tinh thần. Tần Dụ, bố em... kỳ thực một đứa con riêng, năm nay mới tám tuổi, thể tiếp tục trì hoãn việc học tiểu học nữa. Ông nhờ tìm quan hệ để cho đứa bé một phận, dù trong chuyện ông cũng cho em mấy phần thể diện."
Con riêng tám tuổi!
Cô một em trai mới tám tuổi...
Tần Dụ thể chịu đả kích như , cô cảm thấy thật hoang đường. Một đàn ông chính trực như bố cô mà nuôi phụ nữ và sinh con ở bên ngoài.
Chương Bách Ngôn với cô rằng phụ nữ đó còn nhỏ hơn Tần Dụ hai tuổi.
Lông mọc đủ mà chạy theo bố Tần .
Anh từng thấy , dịu dàng như nước, dáng vẻ như em gái nhà bên, ngoan ngoãn lời... Cô luôn bên cạnh bố Tần Dụ một lời, bộ dạng coi đàn ông là trời.
Kể từ đó, bố Tần giấu điều gì nữa mà chỉ yêu cầu làm việc.
Có lẽ chính vì điều mà bố Tần trực tiếp nổi giận trong đám cưới ngày hôm qua mà ngược gây áp lực lên con gái . Tần Dụ sững hồi lâu.
Tay cô bám tủ giày bên cạnh để ngã, cô hỏi Chương Bách Ngôn: “Chuyện từ lâu , cho em gì cả?”
Chương Bách Ngôn trả lời cô một cách lý trí: "Bởi vì với em thì cũng thể đổi sự thật. Đứa trẻ sinh , hơn nữa cũng tám tuổi !".
Tần Dụ chòng chọc, một lúc lâu.
Giọng cô nhẹ nhàng: "Bởi vì bố em quan tâm đến cô thì cô sẽ nghĩ luẩn quẩn trong lòng mà nhảy lầu, sẽ gây tai tiếng. Giống như Lý Nhàn... ?
Cho nên Chương Bách Ngôn, cùng cảnh ngộ với bố em mới giúp ông làm việc ."
Tần Dụ buồn nôn.
Thế giới của cô trong nửa đầu cuộc đời sạch sẽ, bỗng chốc thế giới sụp đổ.
Người đàn ông cô thích ký một hợp đồng hoang đường như với thư ký. Bố cô hóa là một kẻ ngụy quân tử thích vẻ đắn.
Những ngày cho là công tác đều là lúc quấn quýt với phụ nữ trẻ tuổi, thậm chí còn sinh con!
Chương Bách Ngôn nhẹ giọng : "Người phụ nữ đó từng là học trò của ông ."
Tần Dụ chạy ngoài.
Cô chạy đến bồn rửa trong phòng tắm, nôn ói dữ dội, điên cuồng nôn khan, trong lòng nóng như lửa đốt, cảm giác cực kỳ khó chịu.
Cô cảm thấy ghê tởm.
Chương Bách Ngôn đến phía cô, cô ngước mắt trong gương, bình tĩnh : "Tốt nhất đừng với em, thể bà chuyện !"
Sắc mặt Tần Dụ tái nhợt, môi run run...
Cô bám chặt bồn rửa để ngã, dù thế giới của cô sụp đổ từ lâu nhưng cô vẫn ngã xuống mặt Chương Bách Ngôn.
Chương Bách Ngôn cô đang nghĩ gì, nhỏ: "Tần Dụ, khác với bố em."
Tần Dụ nở nụ hoảng hốt.
Cô lẩm bẩm: "Có gì khác chứ? Nếu khác thì tại Lý Nhàn nghĩ luẩn quẩn mà nhảy lầu?”
Nếu từng hứa hẹn gì, hoặc hành vi thể khiến suy nghĩ lung tung, thì làm một cô gái thể những suy nghĩ điên rồ như về một đàn ông gia đình, làm thể lấy cái c.h.ế.t ép chỉ vì làm yêu của ?
Trong thời gian bọn họ ký hợp đồng, thời điểm Chương Bách Ngôn phụ nữ giải tỏa ham , cô tin rằng họ từng chạm khi ở riêng...
Cổ họng Tần Dụ nghẹn , khàn khàn : "Anh dám từng chạm cô ? Anh dám từng quan hệ thể xác với cô ?”
Chương Bách Ngôn lên tiếng. Im lặng đôi khi là ngầm thừa nhận... , nó thực sự xảy !
Mặc dù bao giờ phát sinh quan hệ với Lý Nhàn, nhưng thỉnh thoảng khi xã giao, cô cũng từng hầu hạ ... Đêm đó, nửa say nửa tỉnh, mắt vẫn mở.
Cô gái trẻ quỳ xuống mặt , cẩn thận cởi khóa quần của .
Khi cầm lấy, kiềm chế , mặc cho cô phục vụ , mặc cho cô cúi đầu nhỏ xinh xuống phục vụ .
Trong những ngày đó, từng đắm chìm một thời gian.
Anh bao giờ đưa Lý Nhàn về nhà, mỗi xã giao về đều làm xe. Cô quỳ đệm xe và ngoan ngoãn phục vụ . Những đêm đó giữa họ trở thành sự thấu hiểu ngầm.
Lần nào cũng kết thúc, song chẳng thể cưỡng đôi mắt to ngấn nước đó. Những gì nhận từ Lục U đều nhận từ Lý Nhàn...
Cho đến một , cô cầu xin ôm cô . Cô cô thực sự trở thành phụ nữ của .
Chương Bách Ngôn cân nhắc, nhưng còn cân nhắc xong thì Tần Dụ xuất hiện...
Sau khi thiết với Tần Dụ, gần như cắt đứt với Lý Nhàn. Là gần như...
Sau một say rượu, vẫn để cô hầu hạ trong xe, thời gian đó là lúc Diệp Bạch và Lục U đang ở bên , là Tết thì . Sau khi cô gái phục vụ hầu hạ xong, trong lúc hoảng hốt còn tưởng thấy Lục U.
Đêm đó, tài xế đỗ xe bên bờ sông. Sau đó rời !
Chương Bách Ngôn kéo cô gái dậy, cởi tất của cô , để cô quấn quanh eo .
Anh cọ xát cô một lúc lâu.
Cô run rẩy với : "Không ! Xin ... em chịu nổi nữa... em ..."
Sau đó, cô nhào . Nói đau!
Chương Bách Ngôn tỉnh táo, làm tiếp nữa. Anh còn mơ hồ cho rằng đó là một giấc mơ... cảm giác cơ thể cho rằng đó là một giấc mơ. Cô điều, hề đòi hỏi bất cứ điều gì từ . Cô an phận trở thành tình nhân của .
Anh nghĩ đến việc đưa cô đến một thành phố khác, để cô l..m t.ì.n.h nhân của .
Chỉ cần Tần Dụ là .
Tuy nhiên cuối cùng làm , đưa cho Lý Nhàn một khoản tiền để giải quyết chuyện , song vẫn để cô ở tập đoàn Bách Ưu và làm việc bên cạnh ...
Anh nghĩ bọn họ là trưởng thành , chắc đều thông minh.
Hiện tại, Tần Dụ cũng thông minh đoán mối quan hệ của bọn họ.
Sắc mặt Tần Dụ tái nhợt, nhẹ nhàng nhắm mắt : 'Chương Bách Ngôn, phát sinh quan hệ với cô đúng ?”
Tần Dụ hỏi xong.
Chương Bách Ngôn suy nghĩ một chút, nhẹ giọng : "Coi là !" Tần Dụ sửng sốt.
Đáp án thực khó đoán, nếu bọn họ tiến hành đến trình độ thể xác thì cô gái đó nhảy lầu.
Cô thích Chương Bách Ngôn chỉ vì tiền. Sự thật khiến Tần Dụ càng thêm buồn nôn.
Cô kết hôn với Chương Bách Ngôn, cô là bà Chương danh chính ngôn thuận. thực tế, ở thời điểm cô , Chương Bách Ngôn và khác suýt chút nữa trở thành vợ chồng, điều buồn là bây giờ cô mới điều đó.
Trước đây, cô còn tưởng rằng bọn họ trong sáng. là nực .
Hơn nữa, Chương Bách Ngôn còn làm chuyện lừa dối cô bố cô, cô thực. sự càng cảm thấy ghê tởm hơn. Chỉ đàn ông mới thể đồng cảm với đàn ông!
Ngắn ngủn hai ngày, tam quan của Tần Dụ tan vỡ hết đến khác.
Lúc cô kiệt sức, cố gắng bám chặt bồn rửa tay mới ngã.
Chương Bách Ngôn đỡ cô.
Lại Tần Dụ cự tuyệt. Tần Dụ ôm bồn rửa mặt, trong gương...
Đôi mắt đỏ hoe, mặt sưng.
Làm gì dáng vẻ của cô dâu mới cưới?
Bây giờ, cô gần như quên mất cảm giác khi yêu Chương Bách Ngôn, cô chỉ nhớ sự bàng hoàng và bối rối khuôn mặt khi Lý Nhàn nhảy lầu... Thực cô là một tên đàn ông cặn bã như .
Sở dĩ như là vì từng nuôi Lý Nhàn, vì trái tim chết.
Anh yêu cô, cũng chẳng định yêu cô nên đó mới xuất hiện.
Phải mất một lúc lâu, Tần Dụ chồng trong gương, nhẹ nhàng : "Anh đừng lo, em sẽ giúp giải quyết quan hệ công chúng nguy hiểm , nhưng điều kiện tiên quyết là chúng ký một hợp đồng hôn nhân."
Giọng của Tần Dụ mềm mại mà quyến rũ. thật đáng buồn!
Cô tiếp: "Chương Bách Ngôn, cuộc đời dài đằng đẵng như thế, nhưng con cách bụng. Có bao nhiêu cặp vợ chồng ngủ chung giường mà bao giờ đối phương đang nghĩ gì làm gì, giống như bố em ... Cho nên em mới lựa chọn cách bảo bản , bảo con của em"
Chương Bách Ngôn chú ý đến cách dùng từ của cô. Cô , con của cô. Mới ngày thứ hai đám cưới, quan hệ của bọn họ trở nên như thế , nhưng Chương Bách Ngôn gì. Anh , thể ký hợp đồng .
Có lẽ là vì bên cạnh .
Anh yêu Tần Dụ, nhưng trong bụng cô là ruột thịt của , là duy nhất thể ở bên cạnh.
Thế là đồng ý một cách dứt khoát.
Trên xe đến công ty, họ chuyện với , ai nấy đều im lặng.
Đầu đang nghĩ đến trong lòng bọn họ. Hoặc yêu, hoặc hận....
Xe dừng ở tầng của tập đoàn Bách Ưu, đang lúc chuẩn xuống xe, Tần Dụ đột nhiên : "Thật tên của tập đoàn Bách Ưu là sự kết hợp của Chương. Bách Ngôn và Lục U nhỉ. Lúc đó khi sáng lập tập đoàn , đang nhớ cô đúng ? Chương Bách Ngôn, thích cô như , thể giữ cô trong tim cả đời, em thực sự bận tâm. ... dùng cách như để huỷ diệt sự yêu thích của em."
Khi tình yêu của cô trở nên đáng một đồng, cô dùng tình yêu để kiếm lấy tương lai cho đứa con trong bụng .
Tần Dụ từ chủ nghĩa lãng mạn đến hiện thực chỉ trong hai ngày.
Chương Bách Ngôn phủ nhận.
Anh nhẹ nhàng xin với cô, đôi mắt Tần Dụ nóng bừng nhưng vẫn ... Khóc cái gì chứ? Đứa con trong bụng cô sắp 51% quyền thừa kế cổ phần, trị giá hàng trăm tỷ. Người làm như cô cũng quý nhờ con, còn gì nữa mà buồn phiền.
Đây là ước mơ của nhiều trong cuộc đời .
Có điều đó giấc mơ của Tần Dụ, cô cảm thấy thật đáng thương.
Khi bọn họ đến phòng họp, luật sư đến từ lâu, chuẩn tài liệu theo lời dặn dò của Chương Bách Ngôn. Ngoài dự đoán của Tần Dụ, quyền thừa kế Bách Ưu... Nói thẳng , di chúc của Chương Bách Ngôn chia thành ba phần.
Đứa con hợp pháp của bọn họ chiếm 51%. Lục Hồi, con của Lục U, chiếm 30%.
19% còn Chương Bách Ngôn để cho Tần Dụ, vợ hợp pháp của .
Tần Dụ lẳng lặng .
Cô đây là Chương Bách Ngôn đền bù cho cô, bởi vì thể yêu cô, vì ngày cưới xảy chuyện như , thể sẽ dây dưa với tên Lý Nhàn đó.
Thế nên, đây là sự đền bù.
Tần Dụ từ chối, nhưng khi ký tên, hai mắt cô nóng rát. Cô đang ký cái gì, cô bán tình cảm và cuộc hôn nhân của chính bản .
Ký xong, những ngón tay mảnh khảnh của cô khẽ run lên. Chương Bách Ngôn lặng lẽ cô.
Gò má dịu dàng của cô khiến nhớ đến Tết Nguyên Đán đưa cô về nhà và xảy quan hệ... Sau đó, khi chọc giận cô, cô trở về nhà, chạy đến nhà họ Tân và đưa thuốc cho cô.
Vào thời điểm đó, tình cảm của bọn họ thực sự . Lúc đó Tần Dụ đáng yêu.
Phụ nữ khi thích, yêu đều đáng yêu... Toàn một cảm giác mềm mại khiến cảm thấy dễ chịu.
Chương Bách Ngôn nắm tay cô.
Chợt cửa mở, nữ Giám đốc quan hệ công chúng bước . Cô tới mặt Chương Bách Ngôn, thấp giọng : "Tổng Giám đốc Chương, buổi họp báo. sắp bắt đầu , ngài và bà Chương chuẩn sẵn sàng !"
Cô xin với Tần Dụ: “Bà Chương, thật sự làm phiền cô !”
Tần Dụ miễn cưỡng nở nụ .
Loại chuyện lau m.ô.n.g cho chồng vì lén ăn vụng lưng , chẳng phụ nữ nào thể !
Chương Bách Ngôn chằm chằm khuôn mặt của cô, ánh mắt sâu thẳm.
Anh : "Đi thôi!"
Họ sánh bước bên , cực kỳ giống như một cặp vợ chồng bề ngoài nhất trí đối ngoại vì bảo vệ tài sản như những cặp vợ chồng khác trong giới. rõ ràng là họ mới kết hôn ngày hôm qua, rõ ràng Tần Dụ đang mang thai, điều quá tàn nhẫn với cô. Bước một phòng họp lớn. Hàng trăm cơ quan truyền thông ở thành phố B đến để giành tin tức lớn , s.ú.n.g trường pháo lớn nhắm vợ chồng Chương Bách Ngôn, đặc biệt là Tần Dụ. Máy phóng to biểu cảm của cô, bỏ lỡ bất kỳ điều gì.
Chỉ cần cô để chút xíu bất mãn nào đối với chồng, các phóng viên sẽ thể cả một bài văn.
Chương Bách Ngôn lăn lộn trong giới kinh doanh lâu, tất nhiên hành xử cẩn thận. Anh công khai giải thích mối quan hệ của với Lý Nhàn, giải thích rằng đó là chuyện khi kết hôn... Bây giờ và sẽ bất cứ khác phái nào xuất hiện trong cuộc hôn nhân của với Tần Dụ. Anh và Tần Dụ sắp một đứa con xinh xắn, họ sẽ cho đứa trẻ một mái ấm gia đình.
Tần Dụ xong sửng sốt.
Chương Bách Ngôn xong, cầm tay cô, sâu sắc : "Anh xin vì chuyện quá khứ làm liên lụy đến em. Sau sẽ là một chồng , một cha !"
Vô ánh đèn sân khấu chiếu mặt Tần Dụ.
Cô sai một chữ, Chương Bách Ngôn sẽ bại danh liệt... giờ đây họ là những kẻ chung thuyền, cô và là vợ chồng hợp pháp, cô còn mới ký một hợp đồng như .
Tần Dụ giọng máy móc của : “Tôi tin tưởng chồng , đạo đức cao, sẽ phản bội vợ , huống chỉ là ngoại tình với cô Lý trong thời gian chúng hẹn hò. Những lời buộc tội của cô Lý ảnh hưởng đến gia đình và các mối quan hệ của chúng , nhưng xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo, và chồng sẽ chịu chi phí trong thời gian cô Lý viện và chi phí sinh hoạt của cô .”
Cô thêm: "Hôn nhân hề dễ dàng, sẽ trân trọng hạnh phúc khó .”
Hiện trường vang lên một tràng pháo tay, khen ngợi sự hào phóng của Tần Dụ và hâm mộ với Chương Bách Ngôn vì cưới một vợ .
Đồng thời, Lý Nhàn chỉ trích bằng cả lời và ngòi bút. Hiệu quả mà họ mong dường như đạt ...
Tần Dụ cảm thấy chán ghét. Cô cảm thấy Chương Bách Ngôn thật đáng ghét, cô cảm thấy thật ghê tởm, rõ ràng là của hai , nhưng bây giờ mắng chỉ trong bệnh viện.
Mà Tần Dụ cô cuối cùng trở thành mà cô ghét. Các phóng viên giải tán.
Bộ phận quan hệ công chúng của tập đoàn Bách Ưu căng thẳng suốt ngày đêm cũng giải phóng.
Thị trường chứng khoán định.
Cả tập đoàn ăn mừng nội bộ, Chương Bách Ngôn cũng đến đó khen thưởng nhân viên của , chỉ còn Tần Dụ... Cô trong đại sảnh, chồng nhận lời chúc mừng, vui vẻ.
Cô cảm thấy thật xa lạ, cô thấy đáng cho cô gái đó.
Khi các cô thích , chỉ thấy vẻ ngoài tao nhã và sự thâm tình khác của Chương Bách Ngôn, thì sớm dành tình cảm của cho Lục U, sẽ tàn nhẫn với khác.
Đến lúc , cô thể thấy rõ, trong lòng , Lý Nhàn chẳng là gì cả!
Phòng tiệc sôi động, đôi vợ chồng tưởng chừng như thể tách rời.
Khi ánh mắt chạm lộ vẻ xa lạ.
Gần trưa, Chương Bách Ngôn mang Tần Dụ , lúc dư luận bên ngoài đổi, còn phóng viên làm kẹt xe nữa, tâm trạng Chương Bách Ngôn , nghiêng với Tần Dụ: “Chuyện giải quyết , em cần lo lắng nữa."
Tần Dụ miễn cưỡng nở nụ .
Gô đang định bước lên xe thì giọng một phụ nữ vang lên: “Cái đồ dối hổ nhà mày, làm hại con gái tạo thành chuột chạy qua đường la hét đòi đánh. Nhà tư bản các xa như , rõ ràng khi mày qua với tên họ Chương thì quan hệ với con gái của tao, tao đánh c.h.ế.t cái đồ hổ như mày!”
Bảy tám quả trứng ném về phía Tần Dụ. Chương Bách Ngôn lấy tay chặn cho cô.
vẫn hai ba quả cứ thế đập mặt Tần Dụ... Những thứ màu vàng trắng cũng quá bẩn, nhưng khiến cô chật vật chịu nổi.
Đời , Tần Dụ bao giờ rơi tình cảnh chật vật như .
Cô lặng lẽ đó, nhân viên bảo vệ giữ đàn bà và sẽ gọi cảnh sát.
Chương Bách Ngôn xuống thứ mặt cô. Trông chu đáo.
Tần Dụ ngước mắt , cô để ý đến chất lỏng lòng trắng trứng mặt, nhẹ nhàng hỏi : "Bà là của Lý Nhàn ?”
Chương Bách Ngôn khựng , gật đầu.
Anh : " ! Bà là của Lý Nhàn."
Tần Dụ ánh mặt trời, lạnh buốt, cái lạnh lẽo khôn tả xuyên thấu tứ chỉ...
cô thậm chí còn chẳng cơ hội giãy dụa.
Mẹ của Lý Nhàn còn đang mắng: "Đồ lương tâm các ! Con gái tao còn đang trong bệnh viện, các về nó như , lương tâm các chó ăn !"
Tần Dụ đẩy Chương Bách Ngôn .
Cô bước tới gần đàn bà, đàn bà cào mặt cô nhưng nhân viên bảo vệ giữ chặt khiến bà thể cử động.
'Tần Dụ im lặng dáng vẻ chật vật của bà , nhẹ giọng : “Rõ ràng là của con gái bà và Chương Bách Ngôn, bà trút hết giận dữ lên ? Nếu cô Chương Bách Ngôn đang yêu đương thì tuyệt đối thể nào. Cô làm việc ở Bách Ưu, buổi xem mắt giữa Chương Bách Ngôn và cũng đăng báo, những lời sai ? Vậy tại bà tìm Chương Bách Ngôn mà trút hết lầm lên ? Bà chỉ đơn giản
là làm sảy thai, hoặc là khiến tức giận đến mức ly hôn, thế thì con gái bà sẽ cơ hội, đúng ?”
Người đàn bà chột .
Một lúc , bà mới ngơ ngác : “Chân con gái gãy , con bé hủy hoại .”
Bà còn cách nào khác!
Bà cầu xin Tần Dụ ly hôn: “Cô Tần, cô thông minh, gia cảnh , cô lo tìm đàn ông khác kết hôn. Tôi xin cô cho con gái nhà chúng một cơ hội . Con bé chỉ Chương."
Tần Dụ nữa.
Cô là phụ nữ, nhưng tuyệt đối Đức Mẹ, từ đầu đến cuối chuyện cô đều là hại... Nàng chỉ đang dùng biện pháp của để bảo vệ chính và lợi ích của con mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-2670-2679-anh-di-toi.html.]
Cô để ý đàn bà đó, tất cả chuyện Chương Bách Ngôn sẽ giải quyết.
Cô Chương Bách Ngôn sẽ đưa đàn bà đồn cảnh sát.
Bởi vì bà là của Lý Nhàn, nợ phụ nữ đó nên sẽ làm .
Tần Dụ lên xe , Chương Bách Ngôn vài câu mới lên xe. Sau khi lên xe, nhẹ nhàng hỏi: “Em cần đến bệnh viện kiểm tra ?”
Tần Dụ mặt sang chỗ khác : "Em về nhà tắm rửa quần áo!"
Chương Bách Ngôn dặn tài xế lái xe chậm một chút.
Về đến nhà, Tần Dụ tắm rửa cả tiếng đồng hồ mới ngoài. dù tắm rửa sạch sẽ đến , cô vẫn ngửi thấy mùi lòng trắng trứng khó chịu khi nửa đêm tỉnh giấc, cùng lời mắng chửi khó của Lý Nhàn vang vọng bên tai.
Đang lúc nửa mê nửa tỉnh, cô thấy Chương Bách Ngôn gọi điện thoại.
Về bệnh tình của Lý Nhàn.
Giọng Chương Bách Ngôn trầm: "Được , ! Giúp cô tìm bác sĩ phẫu thuật giỏi nhất thành phố B, phục hồi chức năng cũng tìm bệnh viện phục hồi chức năng nhất."
Tần Dụ tựa gối im lặng chồng , dậy trách cứ .
Bởi vì cô sớm đoán cái kết.
Nếu như một cô gái tiếp xúc thể với mà chết, sẽ chỉ đau buồn mấy tháng, nhưng nếu ngã nặng đến mức , sẽ cảm thấy
áy náy nhiều năm. Tần Dụ mặc làm gì thì làm, chung quy cô cũng định yêu nữa.
Chương Bách Ngôn chuyện điện thoại xong thì trở về.
Tần Dụ nhắm mắt , mặc dù cô vẫn giữ nguyên tư thế, song cô tỉnh.
Hơn nữa, cô còn thấy cuộc chuyện của .
Chương Bách Ngôn cạnh cô. Một lúc , mới nghiêng sang, nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể cô, lơ đễnh vuốt ve... Kỳ thực ham gì, chỉ chạm cô.
Chạm chạm, động tình.
Vì thế hôn tai Tần Dụ, khàn giọng ba tháng mới thể quan hệ đúng ?”
Trong bóng tối, Tần Dụ mở mắt.
Trong mắt cô cảm xúc gì, chỉ chán ghét, nhưng cô dùng giọng điệu bình tĩnh mà hỏi: "Chương Bách Ngôn, ngửi thấy mùi lòng trắng trứng tóc của em ? Em luôn cảm thấy gội sạch.”
Cơ thể của Chương Bách Ngôn đồng cứng .
Sau đó, hứng thú của đều biến mắt, sang một bên.
Anh Tần Dụ đang cố ý, cô làm chuyện đó với , cô cố ý làm ghê tởm.
Anh trả lời cô mà : "Muộn ! Đi ngủ !" ai thể ngủ ?
Chung giường khác mộng, bằng mặt bằng lòng dường như là để miêu tả bọn họ nhỉ?
Sau , trong suốt thời gian Tần Dụ mang thai, Chương Bách Ngôn hầu như bao giờ chạm cô, Tần Dụ cũng bao giờ chủ động đến gần ... Hàng đêm họ ngủ cùng , cạnh , ngay cả một cái ôm cũng .
Sau đó, Chương Bách Ngôn chuyển phòng khách.
Anh lịch sự, răng sợ ảnh hưởng đến giấc ngủ của phụ nữ mang thai. Tần Dụ , cô ở đó thì tiện giải quyết nhu cầu sinh lý... Giữa họ một lớp ngăn cách, để lộ việc riêng tư của mặt cô.
Cô đồng ý.
Ngày tháng trôi qua, mối quan hệ của họ ngày càng trở nên xa cách.
Khi Tần Dụ mang thai sáu tháng, Lục U sinh đứa con thứ hai. Cả nhà vốn tưởng rằng trong bụng cô là một bé gái nên quần áo và đồ dùng của em bé đều màu hồng, khi bé chào đời thì tất cả đều c.h.ế.t lặng.
Là một bé trai.
Mọi đều bối rối, trong sự bối rối , thằng nhóc cất tiếng vang dội.
Lục U con trai gối, khóe mắt chút ươn ướt, nhẹ giọng : "Cứ gọi là Lục Ngộ !"
Lục Ngộ, Lục gặp Bạch...
Diệp Bạch ở bên giường bệnh. Lục U sinh bao lâu thì ở bên cạnh trông chừng bấy lâu.
Lúc cô vô cùng mệt mỏi.
Anh để cô nghỉ ngơi, thì nửa cúi chạm đầu nhỏ của con trai, dịu dàng : “Tên là Lục Ngộ, tên ! Lục U, cảm ơn em, cảm ơn em sinh con cho ”
Lục U nhắm mắt , : “Tôi sinh con cho .” Diệp Bạch yếu ớt, cũng tranh cãi với cô.
Anh nhẹ nhàng đắp chăn cho cô, đó đặt Tiểu Lục Ngộ nôi. Thằng nhóc mới uống sữa bột, lúc sung sức, bắp chân cựa quậy chịu ngủ, đột nhiên một mùi hôi thối truyền tới...
Diệp Bạch hoang mang.
Tiểu Lục Hồi ở một bên bịt mũi: “Em trai ị !” Diệp Bạch cởi quần .
Là cha hoàng kim, nhẹ tay nhẹ chân cởi cái tã thối ... Tiểu Lục Hồi như một bé giúp việc mang cho một cái mới, cho em trai.
Khi Diệp Bạch quần cho Tiểu Lục Ngộ, Tiểu Lục Hồi bĩu môi. Cực kỳ ấm ức.
Kỳ thật khó để đoán tâm tư của một đứa trẻ, Tiểu Lục Ngộ bố, nhưng Tiểu Lục Hồi chẳng !
Cô bé chỉ chú!
Diệp Bạch cô bé một cái, đó cúi đầu nhẹ nhàng quần, đắp kín chăn cho Tiểu Lục Ngộ... Anh ôm Tiểu Lục Hồi, bế cô bé lên cao để cô bé thể thấy Tiểu Lục Ngộ. Một lúc , nhẹ giọng : “Từ nay về , Tiểu Lục Hồi của chúng cũng sẽ gọi bố như em trai, ?”
Tiểu Lục Hồi ôm , nhỏ giọng : “Mẹ tức giận thì ?” Diệp Bạch vỗ lưng cô bé.
Giọng dịu dàng đến ngờ: “Bố sẽ với , ?” Tiểu Lục Hồi ôm chặt lấy !
Trong lòng Diệp Bạch mềm nhũn, cảm thấy với Lục U và Tiểu Lục Hồi... Cả đời bù đắp lầm gây , chăm sóc thật cho bọn họ và Tiểu Lục Ngộ.
Trong phòng bệnh ấm áp, Tiểu Lục Hồi nỡ xuống.
Diệp Bạch cũng luôn ôm lấy cô bé...
Ngoài cửa, Lục Thước cầm đồ đó. Anh cũng thấy cảnh tượng ấm áp .
Anh nghĩ, tính là chuyện .
Anh Lục U vẫn thả lỏng. Cô cho phép Diệp Bạch chăm sóc cô và các con... đến giờ cô vẫn ý định với Diệp Bạch, bọn họ cứ kéo dài như , Diệp Bạch cũng một câu phàn nàn.
Tiểu Lục Hồi thấy liền vui vẻ chạy tới, nhào vòng tay của .
Cô nhóc vui mừng thì thầm với : "Cậu, cháu bố ."
Anh liếc Diệp Bạch, ngoài dự liệu của Diệp Bạch, Lục Thước cũng gì, chỉ xổm bế Tiểu Lục Hồi , : “Mẹ và Tiểu Huân nấu canh, bọn họ xin bùa hộ mệnh cho đứa bé , lát nữa sẽ đến, ở đây nhờ chăm sóc chút."
Đang chuyện, Lục U tỉnh dậy, gọi một tiếng .
Lục Thước trêu chọc Tiểu Lục Ngộ, bé là đồ lừa gạt, lừa gạt tất cả .
Khi Lục U nhắc tới cái tên , Lục Thước liền họ Lục khá , trong nhà nuôi .
Diệp Bạch đau lòng.
Anh cũng nuôi con trai con gái, nhưng Lục U bao giờ cần tiền của ... Lần nhắc đến chuyện đó, Lục U nhẹ giọng : "Chỉ cần ảnh hưởng đến cuộc sống của là .”
Lục Thước ở đây, Diệp Bạch tiện hỏi.
Lúc Lục Thước bể Tiểu Lục Hồi , Diệp Bạch đến bên giường nhẹ giọng hỏi Lục U: "Cái gì gọi là ảnh hưởng đến cuộc sống của ? Lục U, em cho rằng ngoài em và Lục Hồi, Lục Ngộ thì còn sinh hoạt cá nhân nào nữa ?"
Lục U mới sinh xong.
Cô mệt mỏi ngả xuống chiếc gối trắng như tuyết, mềm nhũn.
Lục U ngước Diệp Bạch, khẽ : "Diệp Bạch, đừng chờ nữa! Sẽ phù hợp với , thể xung quanh xem, là bậy bạ gì ... Mà do tuổi chúng cũng còn nhỏ, thể tiếp tục lãng phí thời gian nữa."
Có lẽ khi trải qua sinh tử, cô cũng học cách buông bỏ. Cô cách nào hận Diệp Bạch,
trái tim vỡ vụn, cũng chẳng thể lành ngay, nên cô đợi nữa.
Chờ một , thật sự khổ đau! .
Diệp Bạch tựa đầu giường, cách giữa họ gần, Lục U cảm thấy , lùi về một chút, nhưng Diệp Bạch chịu nhường, đỡ gáy cô, thậm chí còn định kéo cô gần .
Trán tựa lên trán, sóng mũi cao thẳng cũng chạm mũi cô. Hô hấp quyện .
Lúc Diệp Bạch , giọng run rẩy: "Lục U, thể chờ” Một năm, hai năm...
Mười năm,
Thậm chí là cả một đời, vẫn sẽ chờ, vì chuộc tội mà vì Lục U và bọn nhỏ mới là hạnh phúc của . Diệp Bạch hối hận, nhưng hối hận cũng vô ích, chỉ thể chọn cách bù đắp.
Lục U .
Những điều Diệp Bạch , thật cô đều , nên càng cảm thấy đau lòng.
Nếu là sự thật, tại lúc nhẫn tâm đến thế chứ! Nước mắt, từng giọt rơi xuống...
Cô , nhưng lẽ là do làm một nữa, nên cũng dễ xúc động hơn.
"Đừng ! Lục U, đừng !"
Diệp Bạch hôn lên giọt nước mắt của cô, sợ cô từ chối nên tiếp tục làm gì thêm.
Lúc lẽ là thời điểm Lục U yếu ớt nhất, cô bằng giọng run run: "Diệp Bạch... Sao chúng thành như !"
Cô hỏi tại tàn nhẫn với cô như , lúc tin.
cô cũng khó xử, thể thốt nên lời...
Kết hôn ly hôn, nếu vì con nhỏ, lẽ họ còn gặp .
Anh nhiều làm cô !
Trong lòng Diệp Bạch cũng khổ sở, cô chịu nhiều ấm ức, cũng tại ban đầu làm như ... Chỉ là khi trông thấy Lục U ôm Chương Bách Ngôn, trong lòng tràn đầy ghen tị, những hạt giống hoài nghi nhanh chóng nảy mầm, khiến làm nhiều chuyện với Lục U.
Anh ngừng chạm nhẹ lên mái tóc dài của cô, bảo cô đừng .
Anh còn khẽ : 'Anh sẽ tham gia chuyện của em, cũng sẽ gặp gỡ phụ nữ nào khác! Lục U, nếu em thấy phù hợp, thì lúc em xem mắt sẽ giúp trông con hoặc lúc em hẹn hò, cũng sẽ chơi cùng bé. "
Thật khốn nạn!
Lục U nhịn tát nhẹ lên má . Rất nhẹ, nặng!
Ánh mắt Diệp Bạch trầm xuống, nắm lấy tay cô, đặt lên mặt bằng giọng dịu dàng trầm thấp: "Chưa hết giận, đánh nữa !"
Lục U rút tay , nhưng chẳng chịu nhường mà cô thì đủ sức.
Quả nhiên đang giở trò lưu manh.
Lục U mặt qua chỗ khác, .
Diệp Bạch chằm chằm cô, thoáng rung động... Thật sự lâu , với cô từng kề cận, tai nạn xe cộ, tuy cô còn tránh né, cũng để chơi với Tiểu Lục Hồi, nhưng giữa họ luôn tồn tại cách. Ngay cả khi khám thai thì cùng lắm cũng chỉ thể chạm tay cô, cả eo cũng dám đụng vì sợ cô sẽ cảm thấy chán ghét.
Bây giờ trong phòng bệnh, chỉ bọn họ và con của họ. Diệp Bạch chút nhịn .
Anh nghiêng , hôn lên trán cô, đó hôn lên môi... Lục U kháng cự: "Diệp Bạch!”
Mặt của cô nghiêng hẳn một bên để hôn, nhưng Diệp Bạch nắm chặt cằm của cô, để cô . Sau đó ánh , một nữa cúi thấp đầu, hôn lên môi cô.
Không hôn sâu, chỉ là một cái chạm nhẹ.
Cô vẫn luôn phản kháng, thậm chí còn run rẩy.
Mà Diệp Bạch như mê hoặc... Thậm chí còn chạm ga giường, ôm chặt thể mềm mại nở nang sinh của cô, cảm nhận cảm giác mê , khiến cơ thể căng cứng đến cực hạn.
Thật là dục vọng, mà là một phản ứng sinh lý.
Tính , Diệp Bạch hơn nửa năm chạm phụ nữ. Có lẽ là do gánh nặng tâm lý, trong nửa năm , dù là t.h.ủ d.â.m thì cũng ít... Giờ gặp một phụ nữ thì đương nhiên sẽ phản ứng.
Đùi cô chạm đùi .
Lục U đương nhiên thể cảm giác , cô ngước đầu mắng là biến thái, Diệp Bạch dám chống chế, cũng chống .. Anh chỉ ôm lấy cô, khẽ hỏi: "Em định nuôi Lục Ngộ bằng sữa ?"
Lục U cắn răng, hừ nhẹ: "Anh mau dậy !"
Thật đè cô, nhưng bắp đùi chạm trúng thứ , dù cách một lớp chăn mỏng thì cô cũng thể cảm nhận ...
Diệp Bạch thấy cô sắp giận, bèn hôn lên gương mặt nhỏ nhắn , buông . lúc , Tiểu Lục Ngộ bắt đầu .
Đứa nhỏ hiếu động, đạp văng tấm chăn, âm thanh vang dội.
Diệp Bạch vội vàng đến dỗ con. Anh kiểm tra, bé tiểu, chắc là do đói.
Anh ôm con lên, nhẹ nhàng dỗ dành, nhưng Tiểu Lục Ngộ chẳng thèm để ý, cứ gào đòi ăn, cái miệng nhỏ mở thật to...
Diệp Bạch đứa bé mới sinh.
Làn da trắng trẻo, ngũ quan rõ ràng, lẽ do là con lai, tay chân thon dài, sinh cao 58cm, hẳn sẽ to con.
Diệp Bạch Lục U, còn mở lời. Lục U khẽ: "Đưa con cho ." Giọng Diệp Bạch còn khế hơn cô: "Em định cho bé ăn ?” Lúc , Lục U chút sức lực, cô chống dậy, hỏi : "Chẳng lẽ là cho?"
Diệp Bạch lên tiếng.
Anh ôm con, Lục U cũng tránh né, cô nhẹ nhàng mở nút áo ngực... Diệp Bạch cẩn thận đặt bé lòng cô, Tiểu Lục Ngộ ăn, ngửi mùi thì lập tức lao , mút chùn chụt...
Thị giác, kết hợp với âm thanh kích thích,
Diệp Bạch ma xui quỷ khiến một câu: "Anh đầu ! Có cũng chỉ cho em ăn thôi."
Lục U chăm chú cho Tiểu Lục Ngộ ăn.
Cô dừng một lúc lạnh lùng : "Diệp Bạch, bớt giở trò lưu manh ."
Diệp Bạch nhẹ nhàng nở nụ , đó xuống cạnh giường, để Lục U tựa lên vai , thì cô thể dễ chịu hơn một chút, ban đầu Lục U chịu, nhưng cứ kiên trì.
Lúc cô cho con ăn, nhẹ nhàng giúp cô xoa bóp bả vai, để cô dễ chịu hơn một chút.
Tiểu Lục Ngộ ăn xong no đến căng bụng.
Đứa bé mới đời, ăn no ngủ, tỉnh ngủ ăn, giao lưu cùng lớn... Diệp Bạch ôm bé về giường nhỏ, thật lâu, mãi vẫn luôn cảm thấy đủ.
Đây là con của và Lục U.
Trông khá giống Tiểu Lục Hồi, tuy nhiên Tiểu Lục Hồi thanh tú hơn một chút, Lục Ngộ thì sắc sảo hơn, nhưng lớn lên chắc cũng .
Nhìn hai con, Diệp Bạch cảm thấy trong lòng vô cùng thỏa mãn.
Anh dậy, trông thấy Lục U định xuống giường, vội vàng bước qua đỡ cô: "Sao xuống giường? Muốn vệ sinh ? Để ôm em !"
Lục U còn kịp từ chối thì ôm đến toilet. Lúc đóng cửa, ánh mắt của cô phức tạp.
Diệp Bạch nhẹ nhàng : "Anh chờ ở bên ngoài, xong thì gọi !"
chờ ở bên ngoài tầm 10 phút, Lục U vẫn , khỏi lo lắng, sợ cơ thể cô vấn đề gì... Thế là gõ hai tiếng ai trả lời thì lập tức mở cửa .
Vừa , Diệp Bạch liên sững sờ.
Trong toilet, Lục U đang đối diện với gương, mở nút áo, cúi , cô nặn phần sữa Tiểu Lục Ngộ kịp ăn , tuy tiếc nhưng n.g.ự.c căng cứng khó chịu.
Lúc sinh Tiểu Lục Hồi, cô thiếu sữa, nên cần vắt. Lần thì khác.
Không chỉ căng sữa mà cô còn cảm thấy đau đớn... Thế là cô nhíu mày, thỉnh thoảng rên khe khẽ, mà tiếng rên khiến Diệp Bạch như phát hỏa.
Anh lặng lẽ đóng cửa . đóng chặt, bởi vì còn Tiểu Lục Ngộ ở bên ngoài...
Sau đó, bước về phía Lục U, ôm lấy cơ thể cô từ phía , đôi môi mỏng dán lên bên tai cô, giọng khàn đục: “Để giúp em”
Lục U thoáng kinh ngạc. Cô ngờ Diệp Bạch sẽ trong, còn trông thấy bộ dạng của , cô đẩy tay về phía , nhưng sức của một phụ nữ thể chống một đàn ông cơ chứ?
Diệp Bạch một tay ôm cô, một tay giúp cô giải quyết chuyện riêng tư .
Lục U tự làm thì cảm thấy đau, nhưng Diệp Bạch giống như từng huấn luyện, chẳng những làm cô đau mà còn làm dịu phần n.g.ự.c căng sữa... Cô khó chịu mặt, đó nhịn bèn cắn lên tay .
Nửa năm , thể Diệp Bạch khá hơn nhiều. Coi như chút da thịt.
Bình thường mặc quần áo thì , nhưng khi cởi thì thể thấy rõ ràng những múi cơ gợi cảm. Mà bây giờ Lục U khẽ cắn, nhịn bèn cúi đầu cô.
Dáng vẻ của bọn họ thật sự chịu nổi.
Diệp Bạch làm xong, lịch sự kéo áo cho cô nhẹ nhàng : "Lần , nếu thoải mái thì với , để giúp cho!"
Vừa xong, khuôn mặt tuấn tú dính một bạt tay. Lục U nghiêm túc : "Diệp Bạch, chúng vẫn nên giữ cách!"
Anh để cô tìm bạn trai, mà giờ ôm cô giở trò lưu manh, Lục U cảm thấy đúng là một tên khốn nạn!
Diệp Bạch cô đánh, nhưng chẳng thấy khó chịu chút nào, ngược còn chạm nhẹ lên mặt một câu hổ: "Lúc chúng cùng tạo em bé, em cũng bảo giữ cách!
Lục U hoảng hốt.
Cô và Diệp Bạch thật sự phát sinh quan hệ khi làm lành, lúc đó củi khô bốc lửa ngập tràn lửa nóng bao nhiêu thì về càng lạnh lẽo bấy nhiêu.
Nghĩ đến cái , lòng cô lạnh xuống.
Cô phản bác, cũng đồng ý, cô dài giường đó tiếp tục chuyện với .
Diệp Bạch trêu chọc mấy cũng chẳng đáp . Trong lòng , cô tức giận, hoặc thể là cô buồn khi nhớ đến chuyện ... Dù cho cô từng , cô hận, nhưng trong lòng cô vẫn đang trách !
Đêm , chỉ cô buông , mà cả cũng . Chạng vạng tối, Lục U ngủ say.
Diệp Bạch thức trông cô, trông con của bọn họ... Nhớ chuyện đây, nghĩ xem làm mới thể khiến .
Anh nhận , Lục U vẫn cảm giác với .
Thế nhưng, cô thể tha thứ cho , cũng chẳng thể tha thứ cho chính .
Trong lòng cô, thể tha thứ cho việc minh một nữa yêu ... Diệp Bạch khổ sở tự trách.
Anh cúi , áp mặt cô, khàn giọng hỏi: “Lục U làm , thì em mới nguyện ý bắt đầu từ đầu với !"
