Hoắc Tiên Sinh Ngoan Ngoãn Sủng Tôi - Hoắc Thiệu Đình & Ôn Mạn - Chương 2601-2609: Ngày ba tháng giêng

Cập nhật lúc: 2025-10-22 11:26:42
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô bé giẫm lên đôi giày da nhỏ, tiếp tục lắc lư ngựa, vẻ thích lắm.

Trên chú ngựa gỗ khoét nhiều lỗ, xâu chuỗi nhiều vỏ sò nhỏ xinh xắn, Diệp Bạch còn mài nhẵn mép cho từng con đế trẻ con chơi chọc .

làm kỳ công, cũng chu đáo. Lục U xoa đầu con gái .

Tiểu Lục Hồi cảm thấy vui sướng.

Cô bé hỏi : “Ngày mai chú Diệp sẽ đến nữa đúng ạ?”

Lục U xót xa trong lòng, Tiểu Lục Hồi vẫn còn nhỏ, cô thể giải thích mối quan hệ rối tung giữa và Diệp Bạch cho cô bé … Cô chỉ thể với con gái: “Chú Diệp công tác , thể thời gian tới chú qua đây .”

Cô bé thở dài một tiếng.

Cô bé cảm thấy tiếc quá, cô bé còn bàn với dì Tần sẽ làm một chiếc bánh kem thật lớn nhân dịp Lễ Giáng sinh mời chú Diệp qua thưởng thức cùng.

Còn định làm chân gà Tây cho chú Diệp nữa. Tiểu Lục Hồi nghĩ đến đây mà ứa nước miếng…

Sau khi con gái ngủ, Lục U tắm rửa, rảnh rỗi vẽ mấy bức tranh, chú chó Labrador nhẹ nhàng tới… cạnh chân cô.

Lục U giật nhớ đây là chó của Diệp Bạch, vẫn mang nó theo.

Dường như Đa Đa quen với cuộc sống ở nơi đây, Nó bắt đầu xem Lục U là chủ nhân của .

Nó thoải mái l.i.ế.m vuốt, đôi đồng tử đen láy lên Lục U, Lục U vươn tay xoa xoa đầu chú chó…

Ngày Giáng sinh ảm đạm đến . Không gì đặc biệt.

Gần đây thấy Diệp Bạch tới nữa, thời gian dần trôi, Tiểu Lục Hồi như thể cũng quên mất , còn nhớ mong mỗi ngày nữa… Lúc Lục U mới thật sự yên lòng.

Cô đang cân nhắc mua một căn biệt thự ở gần trai và chị dâu. Có lẽ cuộc sống đại gia đình sẽ phù hợp với Tiểu Lục Hồi hơn.

Sau Tết Dương lịch, bộ truyện tranh “Ba chú gấu nhỏ” của Lục U ký hợp đồng với một công ty quốc tế lớn và sắp sửa xuất bản cầu… Lục U đòi phí bản quyền nhưng chia 20% lợi nhuận.

Các hoạt động kinh doanh khác của công ty cũng thuận lợi.

Sự nghiệp của cô tuy quy mô lớn nhưng phát triển vẫn khá.

Ngày ba tháng giêng,

Hôm nay là ngày hoạt động team building của công ty Lục U, tuy rằng việc đều trợ lý sắp xếp, nhưng một ngày hoạt động dài như , Lục U cũng mệt c.h.ế.t .

Đêm khuya, cô khỏi khách sạn.

Cô đỡ trán trong xe, nhỏ giọng với tài xế: “Đưa về nhà!”

Cô nghĩ hẳn là cơn say sẽ dịu khi về đến nhà.

Nếu Tiểu Lục Hồi vẫn ngủ, cô thể kể chuyện cố tích để dỗ cô bé ngủ. Nhớ tới dáng vẻ của Tiểu Lục U, khuôn mặt Lục U lộ nét mỉm , thoáng chốc thả lỏng hơn khi nãy.

Ngồi ở ghế lái, Diệp Bạch đang tay lái. Những ngón tay siết chặt .

Anh cô qua gương chiếu hậu, thấy nụ thả lỏng của cô... Đã lâu từng thấy cô như , từ khi về đến bây giờ, mỗi khi cô thấy đều tỏ lạnh lùng, như thể cả đều gai.

Anh nhớ Lục U của lúc .

Diệp Bạch gì, chỉ lẳng lặng cô một cái đạp nhẹ chân ga.

Xe chạy về hướng biệt thự của cô mà lái đến căn nhà đây của bọn họ... Mười lăm phút xe dừng , khi Lục U đỡ trán chuẩn xuống xe, cô mới nhận nơi nhà .

Mà là nhà của cô và Diệp Bạch. Diệp Bạch...

Lục U chỉ chuếnh choáng say.

Khi phát hiện nơi đây là lầu căn hộ đây, cô về phía ghế lái mặt , quả nhiên… là tài xế của cô mà là Diệp Bạch.

Diệp Bạch…

Lục U tựa lưng ghế mềm mại, khuôn mặt nhỏ nhắn sang một bên… Nhìn lá cây xào xạc trong bóng đêm, ánh trăng mờ ảo cao.

Thật lâu , Diệp Bạch mới : “Tỉnh rượu ?”

Lục U hỏi : “Anh ý gì? Diệp Bạch, chở đến đây là ý gì? Anh cho rằng chở đến đây thế khiến tức cảnh sinh tình mà yêu như đây ? Chúng kết thúc , rõ chuyện mà! Tôi làm thế nào mới tiếp tục dây dưa nữa đây? Có … kết hôn mới lòng ?”

“Em kết hôn với ai?”

Trong xe tối tăm, giọng Diệp Bạch khàn khàn vang lên: “Lục U, em sẽ làm !”

Nếu Lục U thể dễ dàng yêu thương khác như thì cô sớm tìm khác từ lâu , mà hai nhà Hoắc – Lục giới thiệu cho cô, dù hảo về mặt nhưng cũng đủ để trải qua cuộc sống hôn nhân bình yên, thế mà cô tiếp xúc nhiều như nhưng từng chính thức tìm hiểu với ai.

Diệp Bạch hiểu rõ trong lòng,

xem mắt, hẹn gặp với những đàn ông khác, chỉ là cho rằng cô … bắt đầu một nữa, nhưng chuyện đó thể thực hiện đây?

Diệp Bạch đưa tay cởi dây an .

Anh xuống xe, mở cửa , cúi đầu Lục U thấp giọng : “Xuống xe!”

Lục U nhúc nhích.

Diệp Bạch dứt khoát cúi xuống, bế cô lên đóng sầm cửa xe. Lục U nhẹ.

Khi ôm trong lòng, cảm giác mềm mềm nhẹ nhẹ như đang ôm một chiếc lông vũ.

Cô phản kháng, nhưng vì say nên mất sức tựa vai , giọng fâm rì đứt quãng: “Thả ! Anh thả !”

Diệp Bạch tựa như thấy gì.

Anh bế cô thẳng đến thang máy, quẹt thẻ bằng một tay, bước thang máy lên tầng.

Lục U uống rượu nên cơ thể nóng lên.

đàn ông dẫn riêng một phụ nữ lên phòng là ý gì, vì thế cô bèn bất chấp mà đá ... nhưng vô tình đá chỗ nhạy cảm.

Một tiếng rên rỉ của đàn ông vang lên.

Diệp Bạch cúi đầu cô, trong mắt lộ vẻ khó gì đó, đối diện với ánh mắt ướt át mơ màng của cô, vươn tay nắm lấy đôi chân thon dài của Lục U, từ từ xuống ... Động tác của cực kỳ chậm rãi, mang theo vài phần lưu manh.

Môi Lục U run lên, chăm chăm.

Trước đây, Diệp Bạch bao giờ đổi xử với cô như , đương nhiên cũng sẽ làm những hành động khi ở bên ngoài. Thang máy vẫn lên .

Diệp Bạch củi đầu, sống mũi cao thẳng áp mũi cô, giọng khăn khăn hỏi: “Thoải mái ?"

Lục U hổ, duỗi chân đá một cái.

cô đang ôm trong lòng, chẳng mấy chốc mà mất sức duỗi chân… Cô tựa vai , nhịn mà cắn lên vai một cái, khó khăn nức nở mấy tiếng.

Ánh mắt Diệp Bạch tối .

Anh cúi đầu, ghé tài cô thì thầm: “Nếu thoải mái thì cứ kêu lên !”

Lục U thở hổn hển mắng: “Đồ khốn!”

Diệp Bạch nở nụ thật trầm, đẩy cô điểm mù của camera giám sát, dùng ngón tay thon dài xa vuốt ve môi cô, nhanh chậm…

Lục U thể tránh thoát, mắt cô đỏ lên nhắc một nữa: “Diệp Bạch, đồ khốn nhà !”

Diệp Bạch gì.

Lúc , thang máy lên tới tầng cao nhất, coi ngươi đen láy của chằm chằm cô một lát bế cô ngoài, vài giây , mở cửa căn hộ.

Bên trong còn giống như khi mới chuyển nhà nữa.

Diệp Bạch cho quét tước qua, sửa sang trang trí , thêm nhiều đồ nữ tính, còn làm một gian phòng trẻ em riêng màu hồng nhạt cho Tiểu Lục Hồi.

“Em thích ?”

Trong căn hộ sáng đèn, Diệp Bạch ôm lấy cơ thể cô từ phía , tựa cằm lên bờ vai mảnh mai của cô… Anh khẽ bên tai cô, rằng sẽ nữa, nếu cô thích thì sẽ gặp Gina.

Lục U rõ, khi thời khắc Gina rời xa nhân thế đến. Anh chắc chắn sẽ .

Trong lòng cô dáng lên cảm giác đau xót khó tả, cô đang ở bên cạnh Diệp Bạch, tranh giành với một sắp chết, đáng khinh vô lý…

Cô xoay với : “Tôi sẽ chuyển đến đây, Lục Hồi cũng .”

Cô cụp mắt, tiếp: “Diệp Bạch, còn nhớ những chuyện đây ? Chỉ cần gặp , mặc kệ ở chân trời góc bế nào, trong vòng 24 tiếng đều sẽ thể xuất hiện mặt . Bây giờ, thể khiến làm nữa !”

Nói đến chuyện đây, cô vẫn kiềm mà lộ vẻ xúc động.

Diệp Bạch đồng hành cùng cô cả quãng đường thanh xuân, bầu bạn với cô suốt thời thanh xuân… Dù cô và Diệp Bạch ở bên thì trong lòng cô, vẫn luôn ở một trong những vị trí đầu tiên.

Diệp Bạch cúi đầu: “Anh thích cô !”

Sau đó thêm gì nữa.

Anh bế cô lên chiếc giường lớn, nơi họ từng ôm mật vô sổ , chỉ bao giờ đến bước cuối cùng, nhưng đêm nay, trạng thái của Diệp Bạch rõ ràng là khác với đây.

Anh biến cô thành của .

Hoàn triệt để, khiến cô trở thành phụ nữ của . Dưới ngọn đèn vàng ấm áp, tấm ga giường bằng lụa màu đen.

Cơ thể Lục U trắng nõn, thon dài mảnh khảnh, ban đầu Diệp Bạch còn trân trọng mà đối xử nhẹ nhàng như thể nâng niu một món bảo vật, càng về càng khống chế .

Anh cúi đầu hôn cô, đôi mắt đen thẩm châm châm cô. Lục U hổ mặt .

Anh cho phép cô , những ngón tay thon dài hữu lực kéo cằm cô , tiếp tục hôn cô... Giữa nụ hôn nóng bỏng đó, từ từ chiếm lấy cô, khiến cô trở thành phụ nữ của .

Lục U uống rượu, chịu nỗi sự trêu chọc của .

vẫn còn tỉnh táo, lẽ chỉ vì rượu mà là cô cam tâm tình nguyện sa .

Có vẫn luôn đàn ông .

Khi một phụ nữ bắt đầu buông thả sẽ thế nào nhận bản nữa… ở nơi giao sâu nhất đó, Lục U chủ động nâng

lên hôn cằm Diệp Bạch, thậm chí còn thuận theo những lời tục tĩu của , thuận theo sự chiếm hữu của .

Âm thanh mềm mại quyến rũ của phụ nữ càng làm nơi đó của đàn ông cứng lên.

Đây là đầu tiên của bọn họ.

Hai cơ thể quyện , cho khoái cảm từ cơ thể , run rẩy ngừng đến mức sáng hôm tới…

Trời hửng sáng.

Lục U tỉnh dậy, cô khác ôm trong lòng, cánh tay chắc khỏe của đàn ông chiếm giữ lấy cơ thể cô… Phát hiện cô cử động, bàn tay đàn ông trượt xuống theo bản năng, nhẹ nhàng trêu chọc cô.

Lục U mở mắt, bắt gặp ánh mắt của Diệp Bạch.

Khuôn mặt của Diệp Bạch ánh nắng sớm mai trông tuấn tú vô cùng.

Hơi thở của vấn vương ngay mặt cô như thế tơ lụa, nhẹ nhàng êm ái… Sau một lúc lâu, cúi đầu hôn cô, một nụ hôn thật dịu dàng, đồng thời bàn tay dò xét xuống , gắn kết với cô thêm nữa.

Không giống sự thô lỗ và gấp gáp tối qua,

Lần sáng sớm hôm nay vẻ dịu dàng hơn nhiều… Bọn họ giống như một trong những đòi vợ chồng bình thường nhất đời,

thức dậy sáng sớm, chiều theo nhu cầu của cơ thể mà hòa hợp một giờ làm.

Hai đều chuyện, nhưng cả quá trình đều chăm chú mắt đối phương.

Trong cái chớp đó, Diệp Bạch cúi thấp đầu, tựa một bên cố cô, nhẹ giọng hỏi: “Tối hôm qua thoải mái… Hay là bây giờ thoải mái hơn?”

Lục U hổ nhắm mắt .

Từ khóe mắt cô chảy dài hai hàng nước mắt. Sau đó, cô vội vàng tắm rửa bước ngoài.

Diệp Bạch làm xong bữa sáng, cầm trong tay chiếc khăn tắm khô, bao bọc lấy nhẹ nhàng lau cho cô, lúc lau nhịn mà cúi đầu hôn xuống đôi vai gầy thơm ngát của cô.

Lục U trầm giọng : “Để tự làm.” Diệp Bạch vẫn buông cô ,

ôm cả cô và khăn tắm lòng, mặc kệ những giọt nước thể làm ướt áo , hôn lên tai cô, động tình nhỏ: “Trong tủ quần áo đồ của em, mặc ăn sáng nhé.”

Lục U đáp lời.

Cô tỏ vẻ thản nhiên, nhưng khi bàn ăn, cô cảm thấy cần rõ với chuyện .

“Chuyện tối hôm qua là gì cả!”

“Anh đừng tưởng rằng chúng ngủ với một đêm là thể ở bên .”

Diệp Bạch đang cắt bánh mỳ.

Nghe , về phía cô, con ngươi đen láy tối sầm : “Nếu ở bên thì tại tối hôm qua em ngủ với ? Nếu nhớ nhầm thì chúng làm bốn , nào em cũng đều hưởng thụ lắm mà.”

“Đó là bởi vì thể làm gì khác."

“Diệp Bạch, ranh rõ chuyện tối hôm qua xảy như thế nào! Anh mang đến đây, đương nhiên sẽ cho cơ hội về mà làm gì, nhưng mà Diệp Bạch ... Một tiếp xúc mật cũng thể nào đổi mối quan hệ của chúng . vấn đề tồn tại giữa chúng còn nhiều!"

“Bên ngoài cũng nhiều đàn ông như , thấy em đặc biệt thích ai cả.”

Diệp Bạch cô chăm chú: “Vậy em thừa nhận tối qua em cảm thấy thoải mái ?”

Lục U cũng phủ nhận nữa: “Tôi thừa nhận, đúng thật là thoải mái!”

Diệp Bạch buông con d.a.o trong tay xuống, dùng khăn giấy lau tay, thong thả : “Vậy chắc là em phiền, khi nào chúng nhu cầu thì thỏa mãn một chút!”

“Phiền!”

Lục U cũng đặt ly sữa trong tay xuống: “Tổng Giám đốc Diệp, cảm ơn chiêu đãi tối qua, !”

Diệp Bạch bắt lấy tay cô: “Em vội thế? Sao nào, còn xem mắt nữa ?”

Lục U nhếch mép lạnh.

phủ nhận: “ ? Không ? Diệp Bạch, đừng nghĩ ngủ với xong thì thể can thiệp chuyện riêng tư của . Sau xem mắt, vui lòng đừng xuất hiện nữa, bớt phá chuyện của

cáu thì cũng đừng hòng vui vẻ!

Diệp Bạch nhốt cô trong lòng, giày vò cô thật mạnh bạo, để cô bao giờ phun những lời chọc giận khác như thế nữa, chỉ thể gọi tên … Giống như tối hôm qua , ngoan ngoãn để làm gì tùy thích.

Lục U khi tỉnh táo lạnh lùng như băng . Cuối cùng, cũng đưa cô về.

cho lái xe biệt thự, xe dừng ở cổng cô xuống xe, Diệp Bạch hạ cửa kính xe, nhẹ giọng : “Chú ý nghỉ ngơi nhé, đừng chạy lung tung nữa.”

Lục U đáp lời, cũng đầu . Cô thẳng biệt thự.

Cô đang nghĩ… đây bọn họ là mối quan hệ mật nhất, là vợ chồng, nhưng đêm qua bọn họ như hai đàn ông và phụ nữ xa lạ, bừa bãi tận hưởng vui thú tình dục.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-2601-2609-ngay-ba-thang-gieng.html.]

Cô và Diệp Bạch, đến bước đường ?

Từ đêm ngủ chung đó, Lục U luôn tránh mặt Diệp Bạch. Cô nhận điện thoại của .

Không tham gia các hoạt động xã giao.

Diệp Bạch cũng biệt thự của cô, gọi cho cô mấy cũng bắt máy, đó dì giúp việc trong nhà mới cô Lục về biệt thự nhà họ Lục ở mấy hôm.

Diệp Bạch chỉ thể đến công ty của cô để tìm vẫn là tạp chí đó.

Diệp Bạch bước thang máy cũ lên, thấy những họa báo quen thuộc dán vách thang máy, bỗng nhớ tới thời gian đây của bọn họ… Sau khi cô mang thai, thường xuyên đến đây đón cô tan làm, đó dẫn cô ăn đồ ngon.

Sau khi Lục U ăn no liền thích động tay làm gì nữa, khi cô còn nhảy lên , để bế.

Khi đó, mối quan hệ của bọn họ thật .

Người phụ nữ ở quầy lễ tân nhận Diệp Bạch, là chồng cũ của Tổng Giám đốc Lục của cô , một trai giàu .

“Tổng Giám đốc Diệp, Tổng Giám đốc Lục ngoài lúc bốn giờ chiều nay ạ, hình như cô hẹn.”

Suy nghĩ đầu tiên nảy trong đầu Diệp Bạch là cô xem mắt, còn đang định hỏi thêm thì cô gái ở quầy lễ tân mỉm thêm: “Cô đánh golf với mấy vị khách quan trọng đến từ nước ngoài.”

Diệp Bạch hỏi địa chỉ lái xe đến đó.

Khi tới sân golf, Lục U xã giao xong, hình như tối nay tiệc tối.

quần áo xong thì đến bãi đỗ xe. lúc thấy Diệp Bạch...

Diệp Bạch dừng xe.

Cửa kính xe hạ xuống, đối mắt với Lục U.

Anh cô, một lúc lâu mới nhẹ giọng : “Lên xe!”

Nói xong, chờ một lúc lâu mà Lục U cũng động đậy, bèn mở cửa xuống xe đến mặt cô… Anh nhẹ nhàng cầm lấy túi

thế thao trong tay cô, ánh mắt sâu thẳm: “Sao mấy hôm nay tránh ?”

“Tỏi tránh mặt !” “Không cần thiết làm !”

Lục U thản nhiên xong, thấy Diệp Bạch cất túi của cốp xe.

gì, chỉ tự mở cửa xe ghế phó lái. Diệp Bạch kinh ngạc.

Sau khi lên xe, xoay cô chăm chú, khẽ hỏi: “Về căn hộ nhé?”

Lục U đánh golf xong nên mệt, tựa lưng ghế phản đối, nhỏ giọng ừ một tiếng… Diệp Bạch vẫn buông tha cho cô, khi nghiêng cài dây an cho cô, bỗng ngước mắt lên hỏi: “Mấy hôm nay xem mắt ?”

Lục U cụp mắt, khéo bắt gặp ánh mắt của .

Diệp Bạch cô chăm chú, một lúc lâu giữ lấy đầu cô, hôn cô… Không gian bên trong xe chật hẹp, tiếng nuốt nước bọt vốn mờ ám rõ ràng vô cùng.

Thật lâu , nụ hôn của hai mới kết thúc.

Diệp Bạch nhẹ nhàng vuốt ve môi cô, hỏi thêm nữa: “Có xem mắt ?”

Lục U mạnh miệng: “Không gặp phù hợp thôi!”

Khi xong, thở cô cứ nhấp nhổm đều, cánh môi khẽ run lên… Diệp Bạch nghiêng về phía , gần như nửa lên cô, ôm cô thật lâu, mới thì thầm bên tai cô, hỏi: “Anh phù hợp với em ? Không hợp mà đêm đó chúng làm nhiều như ?”

Lục U đẩy : “Anh bớt đùa giỡn lưu manh !”

Diệp Bạch thẳng dậy, cuối cùng cũng buông tha cho cô, khi khởi động xe, mới thấp giọng : “Đến căn hộ nhé! Anh nấu cơm cho em!”

Lục U cũng phản đối.

Cô nhẹ nhàng nhắm mắt , chợp một giấc ngắn xe.

Khi tỉnh , cô ngủ chiếc giường lớn trong căn hộ... Trời tối, trong phòng ánh đèn, thứ đều lờ mờ rõ, giống như mối quan hệ của cô và Diệp Bạch.

dậy bật đèn đầu giường lên, lúc mới nhận đang mặc áo sơ mi của Diệp Bạch.

một lúc lâu.

Sau đó lấy tay nhẹ nhàng chải mái tóc dài của , cả lười biếng.

Diệp Bạch xuất hiện ở cửa.

Anh lặng lẽ cô, cơ thể thon gầy của cô ấn quần áo ... Lục U ngước mắt, đúng lúc bắt gặp ánh mắt sâu thẳm của , phòng mà chỉ ở cửa, nhẹ giọng hỏi: "Tại đồng ý về với ?"

Lục U trả lời ngay.

Anh hỏi, giọng điệu gay gắt hơn khi nãy: ‘Vi lên giường với , ăn đồ nấu?”

Lục U ngước mắt, hỏi : “Anh câu trả lời nào?”

Cuối cùng vẫn bước phòng, cúi hôn cô, giọng khàn : “Anh chỉ em ở bên , sống cùng .”

Anh hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng như sứ của cô.

Hôn từ cái cằm thon gầy lên má, đó đến sống mũi thanh tú thẳng tắp, cuối cùng chiếm lấy môi cô.

Bàn tay cũng bắt đầu trong quần áo.

Lục U từ chối , nhưng khi nhẹ nhàng kéo chiếc quần nhỏ lớp áo xuống, cô ôm lấy cổ , giọng mềm mại mà dịu dàng hiếm thấy, cô hỏi : “Vậy còn thì , Diệp Bạch, sống cùng ? Anh chuẩn kỹ ?”

Ngón tay cô thon dài, gõ nhẹ n.g.ự.c : “Vị trí của còn trống ?”

Ánh mắt Diệp Bạch trầm xuống: “Nơi của nào khác!”

Lục U cũng chăm chú.

Đột nhiên khựng như , hai cũng tâm trí làm tiếp nữa.

Diệp Bạch kéo cô dậy, dẫn cô đến phòng ăn để ăn tối, khi ăn Diệp Bạch hỏi về Tiểu Lục Hồi… Vẻ mặt Lục U bình tĩnh, cũng quá nhiều, Diệp Bạch liền nhận hiểu mối quan hệ thành thế nào.

Chắc là cô xem thành bạn tình !

Ánh đèn vàng rực trong phòng ăn thật ấm áp, nhưng trong lòng Diệp Bạch lạnh như băng, điều vẫn gì, chỉ gắp cho cô thêm một ít đồ ăn, giọng điệu cũng dịu dàng: “Ăn như thế mà no ? Em ăn thêm chút nữa .”

Dưới ánh đèn, vẻ mặt Lục U hời hợt.

phủi sự ngây ngô của khi xưa, trở thành một phụ nữ trưởng thành.

Diệp Bạch khỏi thêm vài .

Anh nhớ tới cuộc vui vẻ đêm đó, với , cảm giác lúc đó thật thoải mái… Bởi vì làm với phụ nữ mà yêu, nhưng rõ Lục U cảm thấy thế nào.

Sau khi ăn xong, còn công việc giải quyết nên phòng làm việc để xử lý.

Bận bịu xong, Lục U còn ở trong phòng ngủ nữa.

Diệp Bạch chút lo lắng trong lòng, tưởng cô lặng lẽ bỏ về, nhưng khi ngoài thấy Lục U đang ở trong phòng khách, sô pha xem ti vi, hai mắt tập trung chăm

châm màn hình ti vi, trong tay là bịch khoai tây chiên mở sẵn. Khung cảnh như chạm tim Diệp Bạch.

Trong khoảnh khắc đó, tưởng như về quá khứ, về ngày của bọn họ, về thời điểm nhất của mỗi .

Mỗi công tác về đều sẽ phát hiện Lục U lén ăn đồ ăn vặt. Dù kiểu gì cô cũng chịu sửa.

Quan hệ .

Đôi mắt Diệp Bạch đỏ lên, cạnh cô, nghiêng đầu. Lục U cầm điều khiển chuyển kênh.

bắt lấy tay cô, cô nghiêng thì bắt gặp ánh mắt của Diệp Bạch… Anh đang cô chăm chú, Lục U buông túi đồ ăn vặt xuống: “Xong việc ?”

Anh mất tập trung ừ một tiếng.

Ngay lập tức, bế cô lòng, để hai chân thon dài của cô mở vòng qua eo , tư thế thật sự quá hổ, nhưng Lục U cơ hội phản kháng nào… Diệp Bạch cúi đầu hôn cô.

Động tác của cực kỳ gấp gáp, dạo đầu gì. Anh hôn sờ, chiếm lấy cô.

Khi cơ thể hai dán liền , thẳng mắt cô, thấp giọng hỏi: “Thích dịu dàng là thích mạnh bạo hơn?”

Lục U gì, chỉ ôm chặt lấy cổ .

Tivi còn đang phát bộ phim hoạt hình yêu thích của cô, lâu đó… màn hình tivi tối đen, chỉ còn hình ảnh nam nữ triền miên phản chiếu đó.

Diệp Bạch vốn dịu dàng với cô, nhưng bọn họ mới về bên , khống chế .

Trong cơn sóng tình đê mê.

Bọn họ đều tạm quên mối quan hệ giữa với , lấp đầy những trống trong suy nghĩ bằng lạc thú.

Hai làm sô pha hai .

Lục U sô pha thở hổn hển, lưng là cơ thế Diệp Bạch mướt mồ hôi… Anh thì thầm tai cô: “Em phản kháng gì hết nhỉ, Lục U , em xem là công cụ giải tỏa ham đấy chứ?”

Cô cũng hổ chút nào.

Hai cũng đến đây, cũng ngủ với , giờ thêm gì cũng vẻ già mồm.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô cọ nhẹ vải đệm sô pha, tiếng trầm trầm run run: “Không cũng ? Diệp Bạch, hỏi quan hệ giữa chúng là gì, đây chẳng là mối quan hệ giữa chúng ?”

Diệp Bạch một danh phận.

Anh chỉ danh phận, còn sống cùng cô và Tiểu Lục Hồi!

rõ ràng là Lục U .

Anh bế cô phòng tắm tắm rửa, giữa màn nước dày đặc, nhịn mà chiếm lấy cô thêm nữa… Sau khi khỏi phòng tắm, hai chân Lục U mềm .

Cô nhắm mắt , hưởng thụ sự hầu hạ của Diệp Bạch, nhẹ giọng : “Đưa về!”

Diệp Bạch khựng : “Em định qua đêm ở đây ?” Rõ ràng là Tiểu Lục Hồi còn đang ở chỗ Lục Thước.

Lục U mở mắt, lên khuôn mặt tuấn của Diệp Bạch, cô đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve sống mũi cao thẳng của : “Quan hệ của chúng cần sến súa như ! Tôi gọi tài xế đến đón!”

xong thì dậy, chuẩn quần áo rời . Diệp Bạch khẽ đè cô .

Anh cô chăm chú, khi đắp vài lớp dưỡng ẩm, thần sắc của cô trông tươi tắn hơn bình thường.

Cái mày đôi mắt đều mang nét duyên dáng nữ tính.

Nhớ cuộc vui vẻ , vẻ mặt Diệp Bạch thả lỏng hơn khi nãy, kéo cô , hôn nhẹ lên chóp mũi cô, khẽ : "Để nghỉ ngơi một lát, lát nữa đưa em về.”

Lục U vẫn để tài xế tới đón.

vẻ như đoán cô định gì, bèn duỗi tay ôm cô lòng, ôm thật chặt... Mặt họ áp sát , nhiệt độ cơ thể ám lên khi mật.

Đầu của Lục U tựa cố . Cô lẳng lặng nhịp tim .

Phụ nữ vẫn luôn dễ mềm lòng, cho dù chịu nhiều đau khổ vì , ít nhất thì lúc tim Lục U cũng dịu , điều cô cho , đây là... nổi cay đắng cho khác của cô.

Cuối cùng, Diệp Bạch vẫn đưa cô trở về.

Có lẽ bởi vì tâm trạng của hai khác .

Không khí bên trong xe trở nên khác lạ, vi diệu, khó thể miêu tả bầu khí , cũng chỉ một đôi nam nữ từng trải mới thể cảm giác .

Xe dừng bên ngoài biệt thự của Lục U.

Lục U đang định mở cửa xe phát hiện xe khóa từ bên trong, cô nghiêng về phía Diệp Bạch.

Diệp Bạch im lặng cô: “Nhiệt độ bên ngoài khá thấp, đế lái xe bên trong… Không Tiểu Lục Hồi ở nhà ? Như em cũng cần lo lắng việc tiếp xúc quá nhiều với con bé, ảnh hưởng tới tuổi thơ của con.”

Lời như đang hóa giải bầu khí mang tính công kích, thật chút ý thử.

Lục U rũ mắt: “Anh cần bóng gió như .” Diệp Bạch chỉ mỉm nhẹ.

Hơi vui vẻ.

Lục U hoảng hốt nhớ , chỉ riêng cô, ngay cả Diệp Bạch cũng lâu nở nụ thật lòng, rõ ràng thích . Nghĩ tới đây cô nhiều thêm một chút.

Giây tiếp theo, tay cô nắm chặt, đặt lên mặt . Bên trong xe ấm áp.

Gương mặt tuấn tú vô cùng ấm áp, hòa cùng thở nam tính thuần khiết… Lục U dịch tay nhưng Diệp Bạch chịu.

Anh nắm lấy tay cô, tiếp tục kéo cô tới gần, mãi cho đến khi cô ngã trong lòng n.g.ự.c của .

Giọng của trở nên khàn đặc lạ thường: “Anh bóng gió, em vĩnh viễn chịu thừa nhận em thích … Lục U, thích là chuyện em khó thể thành lời, ?”

Anh hiểu rõ cô như , khiến cô trở nên khó xử.

Khóe mắt Lục U ươn ướt, cô nén đầu , nhẹ giọng : “Không hiểu đang gì!”

Giọng của Diệp Bạch trở nên khàn hơn một chút: “Lục U, em đang cái gì mà, em chỉ dám thừa nhận mà thôi.”

Anh tiếp.

Chỉ cúi đầu hôn nhẹ một cái lên chóp mũi của cô.

Đêm khuya tĩnh lặng, bên trong xe đen tối nhưng ấm áp… Cuối cùng, Diệp Bạch vẫn lái xe bên trong, lúc Lục U xuống xe đưa áo khoác của cho cô mặc, hơn nữa còn kéo kín mít: “Đừng để lạnh cảm!”

Trước sự dịu dàng của , cô cách nào lời từ chối.

“Diệp Bạch, mối quan hệ giữa chúng hề đổi một chút nào!”

Anh dịu dàng mỉm : “Anh , hiện tại chúng chỉ mối quan hệ thể xác thôi!” Nói xong, mở cửa xuống xe, vòng đến bên mở cửa xe cho cô.

Lúc Lục U xuống xe, giương mắt thẳng trong mắt Diệp Bạch.

Con ngươi của còn đen tối hơn cả màn đêm.

Lục U lên lầu, hồi lâu mới thấy tiếng ỏ tô rời truyền đến từ lầu.

sân thượng, vẫn khoác chiếc áo lông sẫm màu của Diệp Bạch, dài cũng ấm áp… Trong đêm khuya, làn sương mờ ảo, cô theo hướng chiếc xe thể thao màu đen rời .

Đèn đỏ đuôi xe chậm rãi rời xa, chỉ còn cảnh cổng lớn đen sì. Bỗng dưng, xe dừng .

Diệp Bạch bước xuống, đưa tay đỡ cửa xe về phía Lục U. Bọn họ thấy rõ mặt nhưng bọn họ rằng đối phương đang .

Mũi Lục U cay cay, cảm giác nên lời.

Rõ ràng bọn họ tình cảm với thế nhưng mối quan hệ giữa bọn họ giống như màn sương đêm , như ẩn như hiện, như gần như xa... Cô cũng mắt hết dũng khí ăn cả ngã về .

Lục U cầm điện thoại gọi cho Diệp Bạch.

Từ nơi xa, Diệp Bạch khom lưng lấy di động từ trong xe, giọng lúc chuyện với cô khàn đặc nhưng cũng vô cùng dịu dàng: "Mau phòng ! Bên ngoài lạnh lắm.”

Lục U lẩm bẩm: "Anh áo khoác.”

Loading...