Hoắc Tiên Sinh Ngoan Ngoãn Sủng Tôi - Hoắc Thiệu Đình & Ôn Mạn - Chương 2580-2589: Anh trai!

Cập nhật lúc: 2025-10-22 11:20:34
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục U im lặng một lát, giao hoa cho giúp việc: “Cô xử lý một chút !”

Người giúp việc tâm tư của cô.

Vì thế : “ lúc thích mùi hương , thích hợp để trong phòng .” Người giúp việc cầm hoa .

Lục Thước thu hồi ánh mắt, giơ tay chỉnh cà vạt hỏi em gái : “Thật sự tha thứ cho Diệp Bạch ? Thật em và tập trung hai vấn đề, một là tại đề nghị chia tay với em, việc dễ hiểu, chính là do mong Tiểu Lục Hồi thể ở cùng với bố ruột của ! Vấn đề thứ hai, cảm thấy điểm quan trọng chính là phận của Gina, từng điều tra lúc Diệp Bạch rơi xuống biển, bố của Gina cứu .”

Lục U còn gì, Lục Thước :

“Về việc , em thể tự hỏi thử Diệp Bạch, em thể hỏi thích Gina , em hỏi xem hai họ mờ ám , từng hôn thậm chí là từng lên giường ... Người trưởng thành , cái gì cũng thể hỏi!”

Lục Thước xong, vỗ nhẹ vai em gái: “Nếu như , em còn thể cân nhắc ! Nếu như , em cũng cần đau khổ vì , nên thế nào thì thế đó... Chúng nên về phía thì cứ tiếp tục về phía .”

Lục U lộ vẻ xúc động: “Anh trai!”

Lục Thước giơ tay, khẽ chạm mái tóc đen của cô, giọng đè xuống thật thấp: “Anh luôn cảm thấy, Diệp Bạch ở tuổi hẳn là chín chắn đối với tình cảm !”

Công ty còn việc nên rời . Lục U đó lâu...

Chương Bách Ngôn đính hôn, mời nhiều bạn học. Đương nhiên Lục U .

Ngược Từ Chiêm Nhu cố ý tới tìm Lục U một , lẽ là cam lòng. Lục U gặp mặt cô trong một quán cà phê .

Từ Chiêm Nhu gầy hơn , trang điểm cũng xinh hơn... Nghe gần đây tìm đàn ông tiền lớn tuổi, chỗ ở tệ, chuyện cũng sắp tới.

Từ Chiêm Nhu đủ loại chuyện của chồng sắp cưới, Cuối cùng, Lục U hời hợt: “Chúc mừng cô!”

Một tiếng nhẹ nhàng bình thản đó làm cho tất cả ưu việt của Từ Chiêm Nhu đều hóa thành con , cô cẩn thận Lục U mặt, rõ ràng là đánh mất hôn nhân nhưng trông cô ... Cơ thể kém nhưng phần khí chất đổi chút nào, sự tự tin của gia đình danh giá mang .

Từ Chiêm Nhu gượng, cô cúi đầu khuấy cà phê, trong chốc lát mục đích tới thật sự.

Giọng cô trầm thấp: “Vợ tương lai của Chương Bách Ngôn, gia cảnh nhưng vẫn kém xa cô, thật hiểu rõ ràng hai ... Vì bên ? Nếu như cô ở bên , còn chút chịu thua.”

Những lời vớ vẩn , một chút coi như xong.

Lục U hề động lòng, cô cúi đầu nhẹ: “Nếu như thật sự ở bên , cô sẽ như , cô sẽ cam lòng, sẽ tìm ai cũng hơn tìm .”

Từ Chiêm Nhu nghẹn lời.

Lục U ngước mắt, cô bầu trời bên ngoài, phút chốc mỉm : “Buông bỏ thôi! Cô và đều kết hôn, còn buông xuống chứ, đều đến tuổi .”

Từ Chiêm Nhu cô chằm chằm hồi lâu, cuối cùng cầm túi xách lên, ảm đạm rời .

Lục U yên tĩnh uống hết nửa cốc cà phê.

Cô ốm hai tháng, lâu uống cà phê, hiếm khi uống một cốc nên cảm giác .

Mới bước khỏi quán cà phê, một cửa. Diệp Bạch.

Cả chỉn chu, áo sơ mi trắng với quần tây màu xám đậm, ôm lấy cơ thể gầy gò thon dài của .

Cũng bao lâu .

Lục U , cũng ... Họ cùng lúc nghĩ tới chạng vạng tối hôm đó, làm chuyện quá giới hạn với cô trong sân .

Rất lâu , Diệp Bạch mới lên tiếng, giọng khàn: “Sao gặp cô ? Nói chuyện gì?”

Lục U nhẹ nhàng : “Nói chuyện của Chương Bách Ngôn.” Diệp Bạch yên lặng hồi lâu...

Lục U thấy lên tiếng liền vòng qua , tới đối diện bắt xe.

Diệp Bạch giữ tay cô , nhẹ nhàng kéo cô ngã lòng , trong lòng tràn ngập mùi hương cô quen thuộc...

Mùi hương đó làm cho Lục U . Anh làm gì cả, chỉ ôm cô như thế.

Người đường qua nhiều, đều hai họ với loại ánh mắt kỳ lạ.

Diệp Bạch ghé tai cô, khẽ lẩm bẩm: “Tới công ty ?” Anh chút chuyện quan trọng.

Lục U nhớ tới Gina, cô giãy dụa thoát nhưng dường như Diệp Bạch cô nghĩ gì, dùng sức nhốt cô trong ngực, môi đặt bên tai cô: “Gina về nước ! Lục U, chuyện với em, công ty ? Coi như xin em.”

Lục U ngửa đầu .

Diệp Bạch trực tiếp ôm ngang cô, đặt trong xe bên đường. Lục U trong xe, cũng giấy giụa.

Cô chỉ im lặng.

Diệp Bạch nghiêng cô, giọng nhẹ nhàng: “Tới công ty chờ hai tiếng, cuộc họp video quan trọng, khi kết thúc thì chúng chuyện.”

Có lẽ Lục U đoán chuyện gì. Gô im lặng thắt dây an .

Diệp Bạch hôn cô nhưng cố nhịn, vẫn chạm cô.

Chiếc Bentley màu đen từ từ khởi động, chạy mười phút thì dừng tầng công ty .

Đây là nơi Lục U từng làm việc.

Nhân viên thấy cô, đều gọi cô một tiếng Tổng Giám đốc Lục, hơn nữa cũng buồn bực: Tổng Giám đốc Diệp và Tổng Giám đốc Lục tái hợp ?

Diệp Bạch đưa Lục U về phòng làm việc.

Anh bảo cô tới phòng nghỉ nghỉ ngơi, còn chu đáo lấy áo ngủ của từ trong tủ bảo cô : “Đã giặt , sạch sẽ.”

Lục U vẫn chống cự.

tình nguyện áo ngủ của , cũng giường , cô nhàn nhạt mở miệng: “Tôi sô pha chờ .”

Diệp Bạch cô chăm chú, nhạt, kiên trì nữa. Anh họp hai tiếng, Lục U cửa sổ phòng nghỉ, ngoài. Cô ngốc, cô Diệp Bạch tái hợp với .

Nghiêm túc mà , giống như trai , cũng phạm mười điều ác.

Cô vẫn yêu .

Lục U phần yêu , phần thích ... khi tan vỡ thì tiếp tục như thế nào.

Gô nghĩ nghĩ , vẫn nghĩ . Hai tiếng , Diệp Bạch đẩy cửa ... Lục U đầu, bóng lưng cô đơn của cô, nhịn tới ôm cô từ phía , Lục U nhẹ nhàng tránh , càng ôm cô chặt hơn.

Anh ghé tai cô, khẽ thì thầm: “Lục U, mất khả năng sinh sản.”

Anh chức năng nam giới nhưng con.

Anh như , Lục U còn ... Cô cảm thấy, đàn ông bình thường , cảm thấy sự thẳng thắn thành khẩn của tới muộn quá .

Diệp Bạch nhưng nghĩ rằng nên thẳng thắn thành khẩn với cô.

Cơ thể Lục U cứng đờ.

nghĩ tới đáp án giữa họ sẽ là việc . Diệp Bạch... mất khả năng sinh sản.

Cơ thể cô khẽ run lên, một lúc lâu , cô thấp giọng : "Sao ?

Diệp Bạch rũ mắt: “Là bác sĩ quen làm kiểm tra diện cho , tỷ lệ tinh trùng sống sót của quá thấp... gần như thể làm cho phụ nữ mang thai. Lục U, chúng thể con của .”

Cho nên hỏi thử cô.

Anh sợ cô để ý, sợ cô vẫn con.... Lục U xoay trong lòng .

Ngón tay cô nhẹ nhàng xoa lên má , giọng càng nhẹ hơn: “Cho nên cảm thấy, Chương Bách Ngôn sẽ hơn , cho nên để Gina bên cạnh …”

Diệp Bạch, so với khả năng sinh sản của , cảm thấy nên giải thích một chút chuyện của Gina.

Cô dừng một chút: “Anh và cô , xảy quan hệ gì ? Có từng hôn ?”

Lục U hỏi xong thì chằm chằm Diệp Bạch. Không khí yên ắng lạ thường.

Chỉ tiếng điều hòa sàn sạt thổi cửa chớp, mới năm sáu giây trôi qua mà như cả thế kỷ, cuối cùng Diệp Bạch nhẹ giọng mở miệng: “Không ! Chưa từng !”

Lục U gì, cô chỉ nhẹ nhàng chớp chớp mắt.

Diệp Bạch tuy từ nhỏ lớn lên cùng cô, nhưng lúc cô đang nghĩ gì.

Thư ký ở bên ngoài gõ cửa: “Tổng Giám đốc Diệp, ngài điện thoại.”

Ánh mắt Diệp Bạch di chuyển, vẫn Lục U, nhưng vẫn với bên ngoài: “Chút nữa sẽ gọi .”

Bên ngoài còn tiếng động gì nữa. Anh chậm rãi đặt tay lên vai Lục U, gì mà chỉ kéo cô lòng. Lục U giãy giụa, nhưng cô ôm .

Cái ôm đó cũng hẳn là dịu dàng, ngược như lời thông báo đơn phương của Diệp Bạch.

Cái ôm kéo dài.

Có mấy Lục U thoát khỏi lồng n.g.ự.c , nhưng Diệp Bạch cho.

Anh ghé tai cô, lẩm bẩm: “Đừng từ chối , Lục U.”

Lục U thở hổn hển vài tiếng, cố kìm nén cảm xúc, giọng cô nghẹn ngào. đến kỳ lạ: “Diệp Bạch, em một món đồ mà là một con , thứ sẽ , liền vứt...”

Cuối cùng cô vẫn đẩy .

thể rời vì Diệp Bạch túm cô.

Anh cúi thấp đầu dán lưng cô, thở phả gáy cô, đưa tới từng trận run rẩy... Lục U cảm thấy chịu nổi, mặt , nhưng Diệp Bạch nắm lấy cổ tay của cô, một tay khác giữ chặt gáy cô, ép cô .

Hai cứ kề cận.

Giọng khàn khàn: “Anh ! Lục U, vẫn luôn .” Không lúc nào ở bên cô.

Diệp Bạch dứt lời, đợi cô phản kháng cúi đầu hôn cô, ôm chặt cô trong ngực, Lục U gần như thể động đậy, nụ hôn và thở của xâm nhập cơ thể cô, tứ chi mềm nhũn... thể trốn chạy.

Lục U đau, mỗi tấc thể đều đang đau đớn. Diệp Bạch ôm cô chặt.

Trong tiếng sàn sạt của điều hoà, nụ hôn từ từ trở nên ướt át, Diệp Bạch kéo tay cô cởi dây lưng và cúc quần của , duỗi tay bên trong.

Lục U cuộn tròn tay chịu, liền cúi đầu hôn cô... Năn nỉ ỉ ôi! Hai hôn đến mức nghiêng ngả lảo đảo.

Một đường hôn lên tận giường, ngay khi Lục U đè nhẹ lên giường, Lục U mặt .

Lúc cô cũng kém phần chật vật.

Áo sơ mi tơ tằm mở đến các thứ hai, làn váy cũng vén lên đùi nhỏ, tất chân nửa cởi... thế nào cũng thấy khó thể chấp nhận.

Diệp Bạch cũng hơn là bao.

Gương mặt tuấn gầy yếu của lộ sắc dục, kề sát mặt cô.

Lục U nghẹn ngào hỏi: “Anh gọi em đến đây là để làm chuyện ? Diệp Bạch, dù chúng từng là vợ chồng thì hiện giờ chúng còn quan hệ gì nữa, cũng một câu yêu em là thể cứu vẫn ."

Bọn họ tách hai năm .

Hết thảy đều xa lạ, linh hồn xa lạ, thể cũng xa lạ, huống chỉ bọn họ cũng thật sự phát sinh quan hệ gì.

Diệp Bạch thấy cô như , nỡ động cô.

Anh sờ nhẹ mặt cô, dịu dàng dỗ dành: “Anh làm nữa, đừng ?”

Lục U khó chịu rơi nước mắt.

Làm thế nào cũng ngăn .

Diệp Bạch hôn nước mắt của cô, hôn sờ, làm cô thoải mái... Anh quan tâm bản , cũng chỉ sắc mặt của cô,

Lục U sợ hãi khi đè cô, dịu giọng trấn an cô: “Đừng sợ! Lục U đừng sợ.”

Thật lâu , cô mềm nhũn giường.

Cô cảm thấy thật đáng hổ thẹn, Diệp Bạch vô cùng quen thuộc thể cô, cô giống như một con đàn bà dâm đãng sự dẫn dắt của .

cô hiểu rõ, tất cả những kinh nghiệm và kỹ năng đó đều đến từ những phụ nữ khác.

Trước khi bọn họ kết hôn, Diệp Bạch quen với bao nhiêu .

Suy nghĩ , cô cảm thấy dễ chịu lắm nên .

Diệp Bạch cúi ghé qua, cô sửa soạn quần áo, ôm lấy cô từ phía ... Anh bảo cô về ngôi nhà của họ, sẽ làm cho cô món cô thích ăn.

Lục U lên tiếng.

Qua một hồi lâu, nhịn hôn cô, nhưng thò gần thì thấy Lục U ngủ .

Diệp Bạch kinh ngạc.

Anh xoay Lục U , ôm lòng ngực... Sau đó giơ tay tắt đèn, ngắm cô ánh sáng tăm tối, ngắm hồi lâu mới nhẹ nhàng dậy.

Việc trong công ty còn nhiều, thể tiếp tục nhàn rỗi nữa. Khi Lục U tỉnh , màn đêm buông xuống.

Vừa mở mắt thấy Diệp Bạch ở mép giường, nhẹ giọng : “Dì trong nhà gọi điện tới, của em đến đón Tiểu Lục Hồi .”

Lục U dậy, khẽ vuốt mái tóc đen dài. Diệp Bạch yên lặng cô.

Lục U mở miệng: “Em về !”

Giây tiếp theo, Diệp Bạch túm lấy cánh tay cô, giọng trầm thấp: “Lục U, đừng !”

Lục U để ý đến .

sửa sang quần áo, lạnh nhạt : "Ở làm với ? Diệp Bạch, thèm khát đàn ông đến .”

Diệp Bạch cô làm cho tức giận đến phì .

Anh ôm lấy eo cô, kiềm : “Người thoải mái hình như là em."

Bọn họ làm vợ chồng lâu như , hơn nữa hai , thoải mái luôn là cô... Nghĩ điều khiến Diệp Bạch cảm thấy buồn bực, siết eo cô ôm lòng.

Lục U mắng: "Anh đừng vô liêm sỉ nữa! Đấy là tự tìm! Tôi cũng cầu xin ."

Cô đẩy tay , hạ giọng : “Tôi còn việc! Anh đưa về .” Thật ngốc.

thể cảm nhận , Diệp Bạch thật sự ở bên cô, nhưng cách tán tỉnh cô cũng như cách tán tỉnh những cô gái , Lục U quen nhiều năm như cũng từng thấy qua.

chút khó chịu.

cô cũng từ chối , cô yêu cầu đưa cô về...

Đầu là đàn ông, đàn bà trưởng thành, những chuyện cần cũng thể hiểu .

Diệp Bạch thể hiểu ! Tất nhiên sẽ đưa cô về, nhưng sẽ lùi một bước.

Lục U cạnh , đây đường về nhà nên hỏi: “Chúng đang ?”

Diệp Bạch: “Nơi ở.”

Thân thể Lục U cứng đờ, lúc lâu cô mới lạnh lùng : “Tôi .”

Phía là đèn đỏ, Diệp Bạch nghiêng cô, nghiêm túc : “Gina sống ở đó, nay cũng từng ở! Lục U, từng ở cùng phụ nữ nào.”

Tim Lục U đập nhanh hơn.

Giọng của Diệp Bạch càng dịu dàng hơn so với khi nấy: “Anh từng thích ai cả! Lục U, từ khi chúng kết hôn, từng ai khác.”

Lục U xong liền cảm thấy khổ sở.

hỏi , tại còn vứt bỏ cô?

mà cô là nhút nhát, cuối cùng vẫn thể mở miệng... Nửa giờ , hai căn biệt thự của Diệp Bạch.

Xe mới , con Labrador tên Gina lập tức chạy tới, nó còn , cọ cọ cạnh cửa xe.

Lục U chút để ý tên của nó, phản ứng.

Diệp Bạch cởi đai an , nhạt: “Tên nó là do chủ nhân ban đầu đặt, trùng hợp thôi.”

Lục U xe nhúc nhích.

Diệp Bạch xuống xe, Labrador nhảy dựng lên, cùng mật... Diệp Bạch chơi với nó một lát đột nhiên mở cửa xe, con ch.ó thấy Lục U liền tiến lên cọ cọ.

Lục U chơi với nó.

bộ lông vàng óng mượt mà , mềm mại xinh của nó, hơn nữa nó đặc biệt thích gần con .

Lục U mới miễn cưỡng xoa nó một chút. Labrador sung sướng lúc lắc cái đuôi.

Lục U chuyện với Diệp Bạch, nhưng ngẩng đầu cô thấy nao nao... Diệp Bạch ánh trăng chăm chú cô, đôi mắt đen nhánh hàm chứa những cảm xúc khó .

Lục U xuống xe, xoa xoa đầu chó: “Đặt tên mới cho nó ! Diệp Bạch dịu dàng : "Em đặt !"

Lục U suy nghĩ một chút, mãi cũng nghĩ tên gì , liền : “Vậy cứ gọi nó là Labrador !"

Labrador lắc lắc đuôi vẻ đồng tinh. Diệp Bạch vỗ vỗ đầu nó, : “Đặt là Đa Đa !"

Tuy rằng cái tên Đa Đa cũng lắm, nhưng còn hơn Labrador nhiều, Labrador... Ăn nhiều, kéo nhiều!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-2580-2589-anh-trai.html.]

Đối với cái tên , Lục U tỏ nhiều cảm xúc.

Vào biệt thự, Diệp Bạch cắt cho Lục U một đĩa trái cây, còn một phần sữa chua làm thủ công... Anh lấy cho cô một quyển notebook để cô làm việc, còn thì đến phòng bếp làm đồ ăn cho cô.

Lục U quá gầy, vỗ béo cho cô lên mấy cân.

Khi Lục U đang ăn trái cây, Labrador cũng ăn, ở bên cạnh... thèm nhỏ. dãi.

Lục U cho nó hai miếng dưa mật.

chó ăn trái cây, cũng còn hứng vẽ truyện tranh, âm thanh từ phòng bếp truyền đến luôn quấy nhiễu cô, cô đêm nay về cùng Diệp. Bạch là đúng sai...

Anh trai cô , nên cho Diệp Bạch một cơ hội.

Cơ hội thì cô cho , nhưng cô , cô vẫn cảm thấy thoải mái.

Loại cảm giác thoải mái chính là thứ khiến họ càng xa cách.

Diệp Bạch làm xong đồ ăn thì thấy Lục U ngẩn , notebook đang mở... bảng vẽ trống rỗng.

Diệp Bạch rút notebook : “Không hứng thì đừng làm.” Lục U giương mắt .

Bốn mắt , lẫn đều đối phương đang suy nghĩ gì, hồi lâu Lục U mới mở miệng: “Diệp Bạch, cần thời gian.”

Diệp Bạch nở nụ .

Khi rộ lên, gương mặt góc cạnh càng thêm khắc sậu, sự gợi cảm của đàn ông trưởng thành.

Anh nhéo nhéo khuôn mặt non mềm của cô, dịu giọng : “Anh đang chuyện công việc, em nghĩ !”

Lục U cắn môi!

Diệp Bạch vẫn từ cao xuống, chăm chú cô, một lát cúi đầu hôn lên môi cô, thẳng thắn thành khẩn : “Thật !”

Không khí trở nên chút khó .

Im lặng một lát, cầm lấy cổ tay cô, nhẹ nhàng : “Em thích ăn cá hầm nhất! Ăn xong đưa em về, Lục U, con một chút.”

Đứa bé vốn dĩ tên Diệp Hồi, nhưng đổi tên thành Lục Hồi. Lục U lập tức đồng ý.

Cô và Diệp Bạch sẽ , cô cuốn con chuyện quá sớm, nhỡ hai thiết với ... Cuối cùng bỏ , khi đó Tiểu Lục Hồi sẽ buồn lắm.

Thấy cô trầm mặc , Diệp Bạch cũng đoán suy nghĩ của cô.

Anh liền tiếp tục miễn cưỡng.

Cơm nước, tiêu thực xong xuôi, lịch thiệp đưa cô về, vẫn luôn hành động phép, vội vàng như ở phòng nghỉ xế chiều hôm nọ.

Chiếc xe vững vàng đường cái.

Hai đều chuyện, khi xe dừng , Diệp Bạch nghiêng đầu cô.

Lục U xuống xe, nhưng kéo tay .

Bên trong xe u ám, Diệp Bạch yêu thương cô chăm chú: "Lục U, thật sự nghiêm túc.”

Luc U rũ mát.

Hàng lông mi dài như một cây quạt nhỏ ở làn da trắng như sứ run nhè nhẹ.

Gô nghĩ nghĩ, ngửa đầu với : “Diệp Bạch, chúng ở bên nhanh là do chúng hiểu , cũng làm bạn

của nhiều năm! bây giờ thì giống , quan hệ giữa chúng đổi...

Tôi những thứ với là thật .

Diệp Bạch, niềm tin phá vỡ nếu xây dựng sẽ khó! Chúng cũng đôi trai gái mới hai mươi, nhiều chuyện cần suy xét, ít nhất thì hiện tại đang một đứa con, dù cũng nên suy nghĩ cho nó."

Suy nghĩ của cô, Diệp Bạch thể hiểu .

Anh tôn trọng cô, nên dù nỡ thế nào thì cũng chỉ là nhẹ nhàng nắm tay cô chúc cô ngủ ngon...

Lục U tưởng sẽ để cô .

khi cô mở cửa xe, Diệp Bạch cũng xuống xe từ cửa bên , cô đỡ cửa xe trong bóng tối, giọng cô đè thấp vì sợ giúp việc trong nhà thấy: “Diệp Bạch!”

Nơi là nhà họ Lục, trai chị dâu của cô đều ở đây. Lục U chuyện quá xa.

Diệp Bạch kiên trì, vẫn ... Ngay đó, một chiếc áo gió đặt lên vai cô, cúi đầu cô, ánh mắt còn khó hiểu hơn so với bóng đêm : “Giờ chắc con ngủ , xem chút sẽ rời ngay.”

Lục U nhúc nhích.

Diệp Bạch nhẹ nhàng ôm lấy vai cô, chút ép buộc đưa cô nhà. Vẫn còn giúp việc ngủ.

Thấy bọn họ tiến thì vội vàng dậy: “Cô cả, cả.” Gọi xong mới thấy .

Lục U cũng lười sửa , cô nhẹ giọng hỏi: “Con ngủ ?”

Người giúp việc vội vàng : “Đã ngủ ạ! Vừa dì mới lấy bình sữa , là đang ngủ ngon lắm.”

Lục U gật đầu.

Cô lấy xuống áo gió vai, gì với Diệp Bạch nữa mà thẳng lên lầu.

Dưới ánh mắt của giúp việc, Diệp Bạch cũng theo. Hai cùng lên lầu hai, Lục U hạ giọng : “Chút nữa nhớ đừng đánh thức nó.”

Nói xong cô liếc một cái.

Diệp Bạch hiểu ý cô, nếu tuân thủ, lẽ sẽ còn cơ hội nào nữa.

Anh khẽ “ừ” một tiếng.

Dì ngủ ở gian ngoài, thấy tiếng động vội vàng khoác áo lên: “Cô Lục."

Lục U nhẹ giọng để bà ngủ tiếp, bản dẫn Diệp Bạch đến phòng đứa trẻ, dì cảm thấy kinh ngạc nhưng vẫn xuống.

Ánh trăng như nước, Tiểu Lục Hồi ngủ ngon lành chiếc giường hồng phấn.

Đã một, hai tuổi mà vẫn thích đá chăn. Cũng may trời lạnh.

Lúc đứa bé giường nhỏ, mặc bộ áo liền quần con bò sữa, phơi bụng nhỏ..

Dưới ánh trăng, Diệp Bạch khuôn mặt nhỏ non nớt , dường như lúc mới gặp Lục U... cô cũng trông thế , trắng trẻo nõn nà, mà Lục U thon thả của hiện tại nhiều thêm chút phong vị của phụ nữ...

Diệp Bạch nhịn khom lưng, cách một lớp áo hôn hôn lên bụng đứa bé.

Trên cô bé còn vương mùi sữa ngọt ngào dễ chịu.

Diệp Bạch ánh mắt của bản lúc dịu dàng đến thế nào, hối hận, hối hận vì bỏ lỡ quá trình trưởng thành của Tiểu Lục Hồi.

Đứa bé hơn một tuổi , đáng yêu bao.

Tiểu Lục Hồi bình thường ngủ say, nhưng đêm nay ngoài ý tỉnh táo hơn, cô bé lầm bầm trở , cặp mắt đen nhánh như quả nho thẳng Diệp Bạch.

Bé con cứ ngây thơ mà .

Một lát , cô bé nghiêng , vươn bàn tay mũm mĩm sờ mặt Diệp Bạch.

Mang theo một chút tò mò.

Bàn tay nhỏ nóng hầm hập chạm mặt Diệp Bạch, cẩn thận xoa xoa... Chắc là do vẫn tỉnh táo, cô bé mơ mơ màng màng mà kêu một tiếng “Bố bố”.

Mắt Diệp Bạch cảm thấy nóng lên, diễn tả cảm xúc hiện giờ.

Đứa bé dựa gần như , phòng mà ôm , mềm mại bao... là một sinh mệnh nhỏ bé, cũng là sinh mệnh từng vứt bỏ.

Diệp Bạch nửa quỳ, nhẹ nhàng ôm lấy đứa bé.

Tiểu Lục Hồi ở trong mơ khúc khích vài tiếng, đó phun thở thơm ngọt thoải mái chìm giấc ngủ.

Diệp Bạch tiếc nuối buông cô bé .

Anh chậm rãi dựa đầu qua, cảm nhận hương vị cô bé, cứ như làm sẽ thể đền bù cho hai năm xa hai ...

Lục U vẫn luôn bên cạnh .

Nhìn hồi lâu, cô vẫn nhịn ngoài, bước nhanh đến lối nhỏ bên ngoài, ngửa đầu... Như mới thể nén nước mắt.

Trong lòng cô ngổn ngàng thứ cảm xúc lên lời.

Một màn bao nhiêu ấm áp thì vết thương Diệp Bạch gây cho cô bấy nhiêu đau đớn Nếu từng thì cô cũng

nuối tiếc, nhưng mà cô trải qua một tình yêu nhất, cũng những ngày tháng hạnh phúc nhất.

Lúc , Lục U ngoại trừ yêu Diệp Bạch, còn cả hận. Yêu hận đan xen.

Khiến cô thể dễ dàng yêu nữa.

Dì ngủ ở gian ngoài cũng đoán giữa bọn họ chuyện, dám hé răng giả bộ ngủ... Lát Diệp Bạch mới khỏi phòng trẻ con, thấy Lục U ở nơi đó, ảnh ánh đèn thủy tinh ở lối nhỏ vẻ cô độc.

Diệp Bạch từ từ bước qua.

Lục U nghiêng , sắc mặt của cô nghiêm túc, giọng cũng đè thấp: “Diệp Bạch, hiểu rõ chứ? Nếu hai con , chuẩn để làm một bố , thể chịu đựng nếu một ngày để cân nhắc... Nếu thật sự cân nhắc, hơn hai năm chúng nên ở bên ! Diệp Bạch, trong hôn nhân nên tồn tại sự do dự.”

Diệp Bạch lên tiếng. Anh chỉ nhẹ nhàng ôm đầu vai cô, ôm cô lòng.

Lục U dựa vai . Hai yên lặng.

Đầu vai áo sơ mi ướt át ấm áp, Lục U . Cô nhỏ giọng nức nở.

kìm nén cam lòng.

Sao cô thể cam tâm chứ, cử như mà tha thứ cho , nhưng cô thể làm gì nữa đây... Cô còn yêu , yêu đàn ông từng cho cô hết thảy.

Dưới màn đêm yên tĩnh, vạn vật tiếng động. Diệp Bạch ôm cô, thật lâu thật lâu...

Từ sân phơi ở phòng ngủ phía Đông thể qua bên , Lục Thước mặc một chiếc áo ngủ màu đen, trong tay bưng một cái cốc chân dài, yên lặng qua bên .

Lục Thước tự một rộng lượng.

Nếu là bình thường, Diệp Bạch mà phụ Lục U, chắc chắn sẽ đánh Diệp Bạch một trận.

Tựa như lúc , giống khi Hoắc Doãn Tư mỗi ngày đều đập Trương Sùng Quang một trận, nhưng... Diệp Bạch với Lục U giống , thể Diệp Bạch yêu Lục U, hơn nữa Diệp Bạch cũng đầu.

Lục Thước rũ mắt: Có cái gì thể so sự thảm thiết với cái c.h.ế.t !

Đợi khi Lục Huân , Diệp Bạch xuống lầu trong xe, chuẩn rời .

Lục Thước nghiêng đầu vợ , một tay ôm cô, cằm chống đỉnh đầu cô nhẹ : “Lục Huân, lão Bạch của em nghênh ngang nhà, vui ? Về em thể thường xuyên thấy lão Bạch của em ?”

Dưới ánh sáng mịt mờ, mặt Lục Huân nghẹn đỏ bừng.

Tuy tuổi nhưng cô vẫn quen nổi trò đùa tình thú giữa vợ. chồng.

Cô cắn môi: “Em vui vẻ gì !... Cũng..... Cũng lão Bạch của em, Lục Thước nữa thì em sẽ tức giận.

Lục Thước hôn khuôn mặt nhỏ của cô, buông ly rượu vang đỏ xuống: “Trở về ngủ thôi!”

Anh ôm vợ về phòng ngủ, duỗi , rốt cuộc cũng thể ngủ ngon.

Từ đêm đó, Diệp Bạch liền thường xuyên xuất hiện ở bên Lục

U. Cũng chuyện hẹn hò đặc biệt gì.

Khi nào công ty bận sẽ tới chỗ của Lục U, làm đồ ăn cho cô chơi với Tiểu Lục Hồi, cô bé thích bóng cao su nhất, mang thêm mấy cái, để cô bé chơi chung với chó.

Con chó cái 6 tuổi, cũng thể nhận Tiểu Lục Hồi là một em bé nhân loại.

Nên nhường cô bé.

Không chỉ chơi cùng, còn để cho Tiểu Lục Hồi cưỡi như cưỡi ngựa, mệt mỏi thì dựa ngủ.

Khoản giữa trưa, Tiểu Lục Hồi dựa chân Diệp Bạch. Mắt to chớp chớp.

Cô bé nỗ lực mở mắt để câu chuyện tiếp theo, nhưng chơi mệt quá , mới thức một lát chịu chìm giấc ngủ.

Con chó thấy thế cũng nhắm mắt .

Diệp Bạch bế cô bé lên giường, ở mép giường im lặng một lát, lau mồ hôi cho cô bé.

Tiểu Lục Hồi dính . Cô bé ôm cánh tay Diệp Bạch ngủ.

Diệp Bạch dịu dàng , nghiêng xuống, để cô bé ngủ ở trong lồng n.g.ự.c . Cô bé dụi dụi hai cái ngủ .

Diệp Bạch trông chừng cô bé, lâu mới dậy, tìm Lục U.

Lục U đang vẽ truyện tranh trong phòng sách, cô ở bàn sách mà sofa mềm mại, khoanh chân, notebook đặt ở đùi.

Diệp Bạch bước đến, rút notebook. “Làm cho tuần máu!”

Lục U ngửa đầu .

Vì ở nhà nên cô tùy ý mặc một chiếc quần đen với áo sơ mi trắng, bên ngoài khoác một cái áo choàng Dior... Tóc dài màu đen xõa đến ngang eo, tăng thêm một chút nữ tính.

Diệp Bạch đặt notebook lên bàn sách.

Anh cúi hôn cô một cái, chống môi cô nhẹ lẩm bẩm: “Lúc nếu lấy đồ của em, chắc chắn em ầm ï đòi . Lục U, bây giờ em xa cách khách sáo với .”

Lục U ngửa đầu, giọng mềm mại: “Quá khứ , cũng là chồng cũ của em.”

Diệp Bạch chăm chú cô.

Ánh mắt sâu lường .

Trừ bỏ thêm tình, còn một chút sắc dục khó .

Lục U là một phụ nữ trưởng thành, cô sẽ ngây thơ cho rằng cô sẽ yêu đương trong sáng với Diệp Bạch giống như , mỗi khi hôn cô, cô đều cảm giác kích thích.

Hơn một tháng nay, chạy phòng tắm tắm nước lạnh vài .

Tim cô đập nhanh, lập tức lấy cớ: "Em xem Tiểu Lục Hồi."

còn lên, cổ tay cô kéo , đó cô ngã nhào n.g.ự.c .

Diệp Bạch một tay ôm cô, một tay đóng cửa phòng sách. Cánh cửa nhẹ nhàng khép .

Lục U còn kịp gì, Diệp Bạch cúi đầu hôn cô...

Chiếc áo choàng tuột xuống khỏi đầu vai cô.

Vạt áo như những áng mây chồng chất sô pha, đó cơ thể của cô đẩy ngã lên đó, mái tóc đen ẩn hiện giữa những đường nét hoa văn tối màu càng tôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn, trắng nõn như tuyết của cô.

Một tay Diệp Bạch giữ lấy cần cổ mảnh mai của cô, hôn môi cô. Anh dùng một tay khác cởi nút áo cô.

Lục U bắt lấy cánh tay , âm thanh xen lẫn tiếng thở dốc: "Diệp Bạch... Nhanh quá..."

Diệp Bạch tạm dừng động tác .

Anh cúi đầu phụ nữ chăm chú, dịu dàng hỏi: "Nhanh ? Lục U, chúng quen hơn mười năm .

Thậm chí, bọn họ còn trở thành vợ chồng từ lâu , nhưng suy cho cùng, bọn họ vẫn từng thật sự ở bên .

Từ đến giờ, Lục U vẫn luôn cảm thấy miễn cưỡng.

Diệp Bạch kiên trì đeo bám cô... Có thể đây là thiên phú của đàn ông, chỉ khi nào phụ nữ mềm lòng trong chuyện đó thì mới thật sự mềm lòng với , mới thật tâm sống chung với .

Một lúc , những ngón tay thon gầy trắng nõn của Lục U luồn tóc , làm cho mềm nhũn cả .

Cả hai đều ý loạn tình mê.

lúc , điện thoại trong túi Diệp Bạch kêu lên, hề quan tâm, bàn tay vẫn đang thỏa thuê vuốt ve cơ thể cô, cực kỳ động tình... tiếng chuông điện thoại cứ reo mãi dứt.

Lý trí của Lục U cũng dần về, cô đẩy vai : "Điện thoại kìa! Có khi là chuyện của công ty đấy!"

Ánh mắt Diệp Bạch sâu thẳm.

Một tay chống bên cạnh cô, một tay rút điện thoại xem, khi thấy rõ tên gọi bỗng nhíu mày... Lục U ngẩng đầu sắc mặt của , vươn tay khẽ vuốt ve những đường nét khuôn mặt , nhẹ giọng hỏi: "Có chuyện gì ?"

Diệp Bạch trả lời, tắt điện thoại : "Không chuyện gì! Tiếp tục thôi!"

Lục U đoán ai gọi tới. Đầu bên là Gina.

Cơn say tình mới dâng lên lúc đột nhiên nguội lạnh, cô còn tâm trạng làm tiếp nữa... Cô từ từ dậy, dựa lưng ghế sô pha, ngẫm nghĩ một lúc : "Diệp Bạch, ý định nhúng tay những mối quan hệ của , nhưng chấp nhận việc lui tới với những cô gái thích , theo đuổi . Tôi bố của cô từng cứu , nhưng Diệp Bạch , nên phân biệt rõ là ân tình, đầu là cảm tình.

ngừng , tiếp: "Có đôi khi, chỉ thể chọn một trong hai mà thôi."

Nếu giờ lựa chọn Gina, cho dù Lục U và ở bên cũng thể trở thành bạn bè, thì ít nhất hai thể thẳng thắn vô tư, . gặp cũng sẽ chuyện gì, nhưng nếu bọn họ thật sự ở bên , mà dây dưa dứt với Gina, Lục U nghĩ cô sẽ bao giờ tha thứ cho .

Diệp Bạch xoay cạnh cô,

Lúc cũng còn tâm trạng đầu mà làm nữa.

Loading...