Vì  lái xe,  đặt Song Song  ở ghế . May là Song Song  b.ú sữa xong nên  ngủ  . Nếu còn thức, chắc sẽ  ầm lên! Thỉnh thoảng   liếc qua gương chiếu hậu, đứa bé   giống Tống Uẩn Uẩn, mà  giống hệt Giang Diệu Cảnh!
Nghĩ đến đây, lòng   càng khó chịu. Hắn vất vả lắm mới bắt  đứa bé để uy h.i.ế.p Tống Uẩn Uẩn,  mà trong chớp mắt  tan thành mây khói! Hắn vô cùng  cam lòng, nhưng lúc   chẳng thể làm gì khác. Hắn  thể bỏ mặc  ! Chỉ đành mang đứa bé đến trao đổi với Giang lão gia.
Phải  rằng, chiêu "gậy ông đập lưng ông" của Giang lão gia quả thực  hiệu quả,  nắm thóp  Cố Hoài.
Cố Hoài lái xe đến nhà họ Giang, bế Song Song xuống  bước  trong. Giang lão gia đang   một bàn  phong thủy, ung dung pha , rót , thưởng , vẻ mặt vô cùng nhàn nhã.
Người giúp việc  báo: "Có một vị họ Cố đến ạ."
Giang lão gia vẫn điềm nhiên, vẻ mặt bình thản. Ông uống một chén , đặt chén xuống   với  giúp việc: "Cho    ."
Một lúc , Cố Hoài bế đứa bé bước .
"Vệ sĩ, dẫn  ." Giang lão gia  thấy đứa bé liền .
Rất nhanh,  của Cố Hoài  dẫn . Giang lão gia  hề làm khó bà,  khi  bắt đến đây, cũng  chăm sóc ăn uống đầy đủ. Thấy   bình an vô sự, Cố Hoài : "Đây."
Giang lão gia  hiệu cho quản gia Tiền bế đứa bé .
"A Hoài." Mẹ Cố thấy con trai, vui mừng gọi một tiếng. Lúc  Giang lão gia cũng cho vệ sĩ thả bà .
"Mẹ." Cố Hoài vội vàng chạy  đỡ . "Mẹ   chứ, họ  làm gì  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-213.html.]
"Không,  ." Mẹ Cố . Bà quả thực   dọa cho một phen khiếp vía, nhưng   con trai lo lắng nên  rằng   .
Cố Hoài  Giang lão gia: "Chúng  xong  chứ?"
"Ta hy vọng  sẽ  còn dòm ngó đến Tống Uẩn Uẩn nữa." Giang lão gia  sang, đôi mắt tưởng như vẩn đục  vô cùng sắc bén!
Cố Hoài  nhạt: "Tôi nhớ  lầm thì Tống Uẩn Uẩn và cháu của ông  ly hôn , giấy ly hôn còn là do ông làm giúp. Cô  bây giờ là  độc , tại    thể theo đuổi cô ?"
Giang lão gia lắc đầu, cảm thấy Cố Hoài còn quá non nớt.
"Nếu   đồng ý,  nghĩ hôm nay   thể bước  khỏi nhà họ Giang ?"
"Ông  ý gì? Muốn lật lọng ?" Vừa ,    đầu  ,   từ lúc nào, ở cửa  xuất hiện  nhiều .
"Giao dịch của chúng  là,  giao cho  đứa bé,  giao   . Ta    trả     ? Sao  gọi là lật lọng?" Giang lão gia hỏi ngược .
Cố Hoài: "..."
"Dù ông  lật lọng, thì đây cũng là chơi ." Cố Hoài tức điên trong lòng, nhưng vẫn  nhẫn nhịn. Thứ nhất, đây   địa bàn của . Thứ hai,  thể mất bình tĩnh  mặt , kẻo bà lo lắng.
"Cố Hoài, là  hèn hạ . Cậu bắt một đứa trẻ sơ sinh, uy h.i.ế.p một  phụ nữ  yêu  gả cho ,  thấy việc  làm  vẻ vang lắm ?" Giang lão gia sắc bén phản bác, khiến Cố Hoài lập tức cứng họng. Hắn  thể chối cãi, vì những gì Giang lão gia  đều là sự thật.
"Cố Hoài, những gì ông   đều là thật ?" Mẹ Cố dường như  ngạc nhiên, thậm chí  thể tin nổi. "Con  con sắp kết hôn, sẽ sớm đưa về cho  xem, hóa  con dùng cách  để   cô gái nhà   ?"
"Không  ạ." Cố Hoài nào dám  thật với . Bà vẫn luôn mong  sớm ngày kết hôn. Mấy năm nay,  mãi  gặp    thích, chỉ  Tống Uẩn Uẩn là khiến  ngày càng say mê. Hắn thực sự thích Tống Uẩn Uẩn, dĩ nhiên, cũng  cả tâm lý trả thù Giang Diệu Cảnh.