Vốn dĩ, Giang lão gia chỉ  tìm một  chăm sóc cho Giang Diệu Cảnh, một  phụ nữ  thể cho  cảm giác về một mái ấm, nhưng... bây giờ  chuyện  rối tung cả lên!
Giang lão gia  dám tưởng tượng, nếu Giang Diệu Cảnh  chính vì ông và quản gia Tiền mà  và Tống Uẩn Uẩn  xa , thậm chí còn khiến con của   bắt cóc,  sẽ đối xử với ông như thế nào?
Có lẽ, chút tôn trọng và tình  còn sót  cũng sẽ tan thành mây khói?
"Ôi, ông  xem     làm  đây?" Giang lão gia   là  già lẩm cẩm. Dù  quản gia Tiền cũng  theo ông gần cả cuộc đời, luôn trung thành tận tụy,  thể vì chuyện   mà đẩy ông   chỗ chết!
"Lão gia." Quản gia Tiền khom lưng, cung kính : "Hay là, để  đến thú nhận với thiếu gia..."
"Thôi . Với tính khí của nó, ông còn sống  ? Với cái  già  của ông?" Giang lão gia , "Sự  ,       nữa."
"Lão gia yên tâm, tuyệt đối sẽ      ạ." Quản gia Tiền quả quyết.
" , ông  tìm thấy Tống Uẩn Uẩn ?" Chuyện Tống Uẩn Uẩn  cướp dâu, ông cũng  .
Quản gia Tiền lắc đầu: "Chuyện   kỳ lạ,  để  một chút dấu vết nào,  cũng  tra   là ai làm!"
Giang lão gia hỏi: "Ông  xem,   là do Diệu Cảnh làm ?"
Quản gia Tiền trầm ngâm một lát: "Tuy thiếu gia  vẻ   cảm tình với Tống Uẩn Uẩn, nhưng  thật sự đến mức bất chấp việc cô  sắp cưới  khác, dù  cướp dâu cũng  giành   ạ?"
"Họ kết hôn cũng chỉ hơn một năm, giữa chừng Tống Uẩn Uẩn còn biến mất mấy tháng, cho dù  tình cảm, cũng  nên sâu đậm đến thế." Giang lão gia phỏng đoán.
"  ạ. Thiếu gia là  thế nào, chẳng lẽ ngài  rõ ? Một  lý trí như  , chắc sẽ  vì một  phụ nữ mà si mê đến mức   nhỉ?" Quản gia Tiền phân tích.
Giang lão gia trầm ngâm, cảm thấy lời quản gia Tiền  cũng  lý. Cho đến nay, ông  từng thấy Giang Diệu Cảnh vì một  phụ nữ mà làm  chuyện hoang đường nào!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-202.html.]
"Lão gia, ngài  tìm một  chăm sóc cho thiếu gia, rõ ràng Tống Uẩn Uẩn  phù hợp. Cô  quá  chủ kiến, ngài  thấy  ?" Quản gia Tiền .
Giang lão gia nheo mắt: "Cô  là bác sĩ, hơn nữa con gái bây giờ, đa  đều  chủ kiến mà?"
Quản gia Tiền lắc đầu: "Ngài  cảm thấy Dương Thiến Thiến dễ khống chế hơn ?"
"Tôi  ông   từ bỏ Tống Uẩn Uẩn để chọn Dương Thiến Thiến, nhưng hôm qua ông cũng thấy  đấy,  bảo chúng nó đến nhà dùng bữa, Giang Diệu Cảnh còn  nể mặt . Có thể thấy,  tác hợp cho nó và Dương Thiến Thiến khó đến mức nào." Giang lão gia từng nghĩ   sai ngay từ đầu, nhưng nghĩ kỹ , ông  già ,  thấy bên cạnh Giang Diệu Cảnh  một  hợp ý, ông thật sự  yên lòng.
Nếu Giang Diệu Cảnh  hiểu tình cảm là gì, e rằng  khi ông c.h.ế.t ,  sẽ càng thêm lạnh lùng vô tình!
"Tôi cảm thấy,  phụ nữ ở bên cạnh thiếu gia  cần quá thông minh, chỉ cần đủ yêu thương thiếu gia, chăm sóc cuộc sống của   là  . Lão gia thấy  ạ?"
Giang lão gia liếc  quản gia Tiền: "Ông   tiếp tục tác hợp cho Thiến Thiến và Diệu Cảnh?"
"Ngài  hứa với Dương Triều Hoành sẽ chăm sóc cháu gái của ông . Ban đầu cũng là ngài đề nghị, nếu ngài bỏ dở giữa chừng, làm  ăn  cho ?" Ông  dừng  một chút  tiếp tục: "Ngài nghĩ xem, bây giờ ngoài cô  , còn ai thích hợp hơn nữa."
"Khụ khụ..."
Giang lão gia ho hai tiếng, quản gia Tiền vội vàng  rót nước: "Ngài uống chút nước cho dịu họng ạ."
Giang lão gia nhận lấy uống hai ngụm, cảm thấy đỡ hơn một chút, nhưng cổ họng vẫn khó chịu.
"Có cần  gọi bác sĩ Thẩm đến xem  ạ?" Quản gia Tiền hỏi.
Giang lão gia xua tay: "Không cần!"
Đột nhiên,  giúp việc bước : "Lão gia, cô Dương đến ạ."