Hoắc Tiên Sinh Ngoan Ngoãn Sủng Tôi - Hoắc Thiệu Đình & Ôn Mạn - Chương 1280 -1889: Cả hai yên lặng ăn cơm

Cập nhật lúc: 2025-10-06 14:24:32
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Lục Khiêm im lặng cô.

Thật lâu , ông mới thấp giọng : "Xin em! Anh nên như ." Ông cực kỳ chân thành.

Minh Châu cảm thấy giãi bày xong , tỏ cứng rắn cũng chả ích gì mấy. Hơn nữa, cô còn đang sốt nhẹ, khó chịu trong .

Cả hai yên lặng ăn cơm.

Lục Khiêm chỉ cô một lát, đó nhẹ giọng hỏi: "Anh gọi điện về nhà , đêm nay em ở đây !"

Nghe , Minh Châu ngẩng đầu : "Nên về thì hơn!"

Lục Khiêm sờ thử trán cô, bảo: "Em còn sốt! Nghe lời nào, ở đây một đêm."

"Không đây!" Cô bực bội đáp.

Lục Khiêm cũng xem như là một tinh tế, suy nghĩ cẩn thận một chút là hiểu .

Hôm nay ông chuyện với thư ký Liễu, trong lúc đùa giỡn vô tình nhắc đến chút chuyện nam nữ riêng tư, mà những chuyện đúng thật là năm đó ông từng làm với Minh Châu, bọn họ ở chung với vẫn buông bỏ , cho nên vẫn chơi đến mức đó.

Có vẻ cô nên đ.â.m hoảng.

Ánh mắt Lục Khiêm sâu thẳm, giấu một phần ý tứ sâu xa.

Mặt Minh Châu nóng lên, cô nhẹ đẩy bát cơm : "Em xem TV một lát, dọn lát nữa đưa về."

Lục Khiêm phản đối.

Ông thu dọn bát đĩa, Minh Châu thì tựa ghế sô pha mở một bộ phim tình yêu để xem.

Tiện tay mở một túi đồ ăn vặt.

Lục Khiêm rửa sạch chén bát, vốn định đưa cô về nhà, nhưng ông tham lam bầu khí lúc , hơn nữa ông thể nhận tuy cô gì về chuyện ngày hôm nay, nhưng trong lòng nhất định vui.

Lục Khiêm mở tủ, tìm một gói bột mì. Ông bắt đầu làm bánh quy.

Gần đây ông học làm một vài loại bánh, tất cả đều làm từ sữa tinh khiết, để Tiểu Lục U nhai chơi.

Ở đây khuôn bánh, nhưng ông nặn thủ công vẫn thể hình dạng.

Ông làm vài cái theo hình dáng động vật, nhiều nhất là hình con thỏ, bỏ thêm chút hương dâu tây.

Bỏ thêm hương socola cho vài cái khác, tạo hình thành một chú gấu nhỏ. Là loại mà Lục Thước thích nhất.

Nửa tiếng , Lục Khiêm lấy bánh quy từ trong lò nướng , bỏ một phần . trong một cái dĩa nhỏ.

Phần còn , ông bỏ trong hai chiếc lọ nhỏ gói . Ông phòng khách, Minh Châu đang xem phim đến xuất thần.

Lục Khiêm xuống cạnh cô, đặt chiếc dĩa nhỏ cạnh chân cô, cô ngửi thấy mùi thơm, tự nhiên cầm lên ăn.

Ăn xong hai miếng cô mới cúi đầu : "Ăn ngon lắm, mua ở ?"

Lục Khiêm nhẹ miết bả vai cô: "Anh nướng xong đấy!"

Minh Châu cũng hỏi thêm nữa, chỉ là cảm thấy ăn ngon. Cô tắm xong, mái tóc đen dài đến eo còn ẩm, Lục Khiêm cầm một chiếc khăn khô từ trong phòng tắm lau cho cô, cô sợ mệt nên thoải mái xuống lên đùi ông.

"Ngoan lắm!" Lục Khiêm cúi đầu, khẽ hôn lên môi cô. 'Thoang thoảng mùi sữa của bánh quy.

Minh Châu liếc ông một cái, tiếp tục tập trung xem TV: "Xem xong bộ về."

Lục Khiêm ừ một tiếng. Cô yên tâm tiếp tục ăn đồ ăn vặt, quên cả việc đang ăn kiêng.

Ai cũng sẽ căng da bụng chùng da mắt, cô ngủ lúc nào , lúc tỉnh dậy thì bộ phim kết thúc.

Mọi thứ đều yên tĩnh.

Cô vẫn đang gối đầu lên đùi Lục Khiêm, ông ngủ, chỉ đang dịu dàng vuốt ve mặt cô.

Minh Châu đỏ hết cả mặt.

dậy, nhưng Lục Khiêm nhẹ nhàng đè cô : "Gần hai giờ sáng ! Em đừng về nữa!"

Cô lập tức xui lơ: "Sao gọi em dậy?" Lục Khiêm trả lời, chỉ cô chăm chú.

Minh Châu bỗng nhiên mềm lòng.

Mấy ngày nay cô bề bộn công việc, bọn họ còn gặp mấy , chứ đừng thể ở riêng như bây giờ.

Thật rõ, nếu hai hẹn hò thì đương nhiên sẽ dịp mà thôi.

Chỉ là cô đang cố ý giữ cách với ông.

Người như Lục Khiêm đương nhiên hiểu chuyện , nhưng ông từng oán trách lấy một lời, ông còn chăm sóc bọn nhỏ khi cô ở thành phố B, đặc biệt là Tiểu Lục U thích ông.

Minh Châu nhẹ nhàng xoay , mặt bụng ông.

Cô vươn tay chạm khẽ yết hầu của ông, thấp giọng hỏi: "Lục Khiêm, em tệ với lắm đúng ?”

nấu cơm, cũng hiểu cách chăm sóc khác. Mấy năm qua ông bệnh, ở trong nước, khi về thì theo đuổi cô, ở bên chăm sóc cô.

Lục Khiêm trả lời ngay. Ông tùy ý để cô chạm , khàn giọng hỏi: "Sao , đau lòng cho ?" "Có một chút!"

Giọng điệu của cô dịu dàng hơn ngày thường: "Lục Khiêm, em hẳn là nên đối xử với hơn!"

Lục Khiêm nở nụ .

Ông kéo thảm lông qua, bọc cô thật ấm hỏi: "Em sẵn lòng dậy sớm làm bữa sáng ? Có sẵn lòng thu xếp ?” Minh Châu nghĩ một lát vùi mặt cơ bụng rắn chắc của ông. Cô cất tiếng, giọng mấy rõ ràng: “Coi như em , chú Lục!"

Lục Khiêm mềm nhũn trong lòng, lát nhẹ nhàng vuốt tóc cô: "Sao em vô lý thế nhỉ?"

giọng điệu cực kỳ nhẹ nhàng: "Đã lớn như mà tính tình còn giống Tiểu Lục U."

Minh Châu hiếm khi vu vơ như .

Lát , cô thì thầm : "Hai ngày nữa đoàn phim sẽ bắt đầu ! may là đa cảnh đều ở thành phố , hơn nữa cảnh nội tâm cũng nhiều! Lục Khiêm, khi nào rảnh chúng dẫn mấy đứa ngoài chơi , gần đây một nơi ngắm lá phong lắm."

Lục Khiêm: "Em hẹn hò với thì cứ thẳng." "Anh !"

"Anh lớn tuổi như thế, ngoài với , khéo khác còn tưởng em là con ."

Lục Khiêm: "Em cố ý những lời thích nhất đúng ?” Minh Châu bật .

Lục Khiêm kéo cô dậy, ôm cả trong lòng, ông vươn tay chạm cô.

Đèn trong phòng khách đều tắt hết.

Minh Châu tưởng ông định làm chuyện đó nên định từ chối, cô còn khỏe hẳn đấy!

Lục Khiêm dán bên tai cô, nhỏ giọng thì thầm: "Hôm nay em bực như thế là vì từng chuyện đó ? Em hổ nên mới ?"

Minh Châu tức giận đánh ông.

Lục Khiêm động tình, cắn phần thịt mềm tai cô: "Em chột chứ gì! Vốn dĩ thư ký Liễu cũng nghĩ nhiều , nhưng em chạy một mạch như thì hiểu ngay!"

Trong căn nhà tối tăm mờ ảo,

Cô quấn chăn trong vòng tay ông, cảm giác gì là giả.

Minh Châu ngửa đầu gì đó, Lục Khiêm hôn xuống. Ông hôn cô dịu dàng.

Không thỏa mãn dục vọng của bản , mà là cố gắng để cô cảm nhận sung sướng của phụ nữ... Khi đến nơi sâu nhất, nhịn kéo tóc ông, nhẹ thở dốc: "Lục Khiêm, tên khốn !"

Rồi cô mềm , ngã xuống sô pha.

Lục Khiêm rướn lên hôn đôi môi non mềm của cô.

Ông nhỏ giọng: "Có cảm giác gì , Minh Châu? Anh chỉ em thoải mái, mối quan hệ giữa chúng chỉ là tình cảm thuần túy mà chút đam mê em nên ở độ tuổi , như sẽ bất công với em.

Minh Châu như chú cá nhỏ ông chiên lên.

xoay , thầm nghĩ: rõ ràng là ông tự !

nữa, phụ nữ nào thích loại phục vụ .

Huống chỉ là đàn ông như Lục Khiêm chịu hạ phục vụ. Qua đêm nay, mối quan hệ của bọn họ xem như bước thêm một bước tiến mới.

Lục Khiêm nhắc chuyện đăng ký kết hôn nữa, ông chỉ chăm lo cho hai đứa con, thỉnh thoảng sẽ hẹn hò với Minh Châu khi rảnh rỗi.

Ông dẫn cô ngắm lá phong mùa đỏ rực nhất.

Khi bầu trời ngập ánh đèn neon, ông triền miên suốt đêm với cô trong phòng khách sạn.

Ông cho cô thứ mà một phụ nữ khát cầu. Hôm nay đoàn phim đang ở thành phố Y.

Minh Châu qua gương, vỗ vỗ mặt , giọng giận dỗi bảo: "Hình như chị béo lên !"

Cô trợ lý nhỏ thật kỹ, đó : "Không béo , nước da hồng hào lên đấy! y dà, , mặt trắng trẻo sáng bóng, đánh kem nền ít hơn khác nhiều lắm."

"Thật ?"

Minh Châu nghỉ ngờ cân thử, phát hiện vẫn 48kg như cũ.

Trợ lý nhỏ khúc khích : " ! Em mà! Có lẽ là do gần đây chị yêu đương đó, em thấy chị với Tổng Giám đốc Lục ngọt ngào, trong đoàn phim bao nhiêu cô gái ghen ty đó!" Minh Châu hất tay cô .

"Chị và ông yêu đương !" "Vợ chồng cũ mà thôi!"

Trợ lý nhỏ vẫn , thật lòng vui vẻ cho cô.

Lát , trợ lý nhỏ thầm thì : " chị vẫn nên cảnh giác một xíu, quan hệ giữa chị và Tổng Giám đốc Lục cần chen , nhưng mấy lời coi thường ác ý chẳng ai cản nổi!"

Minh Châu đang về Khúc Ninh.

Từ khi Khúc Ninh vợ Tổng Giám đốc Trương đánh, dường như cô bắt đầu kín đáo hơn.

Minh Châu nghĩ cho khác, nhưng đề phòng một chút cũng gì sai.

Vì thế cô gật đầu.

lúc Lục Khiêm gọi điện đến cho cô, Minh Châu nhận điện thoại, trợ lý nhỏ : "Sao thế, giờ gọi cho em."

Giọng Lục Khiêm trầm thấp khàn khàn: "Anh dự án ở thành phố Y, chắc sẽ đến đó công tác ba ngày."

Đến đây công tác...

Minh Châu giả vờ bình tĩnh: " em phim, thời gian tiếp đãi Tổng Giám đốc Lục !"

Lục Khiêm bật dịu dàng, đáp: "Em một tuần nhớ Tiểu Lục U và Thước Thước ? Mấy hôm nữa Thước Thước nghỉ học, dẫn hai đứa đến đó nhé?"

Minh Châu quả thật nhớ hai đứa.

Thật cô cũng nhớ Lục Khiêm, nhưng phụ nữ thì giữ giá một chút.

Ông vượt ngàn dặm đến đây, cô sợ sẽ làm ông thất vọng, bèn nhẹ giọng : "Em đến ngày!"

Trợ lý nhỏ hổ đến đỏ bừng mặt, chạy ngoài.

Đầu điện thoại, Lục Khiêm khẽ : "Em nghĩ gì đấy! Anh xa xôi chạy đến chỉ vì chuyện đó ? Bà Lục , gần đây đang bận việc mấy dự án sáp nhập, dù em thì cũng tinh lực cho em !"

Cô đấu võ mồm với : "Là do lớn tuổi nên mới thôi!" "Hoắc Minh Châu, chúng thử xem."

"Thử thì thử!"

Sau khi cúp điện thoại, tâm trạng cô đến lạ, cô tìm kiếm các khách sạn ở thành phố Y, đặt một phòng khách sạn năm gần đó, ngoài còn cẩn thận một danh sách những đồ cần mang theo gửi cho dì giúp việc ở nhà, dù thì bọn họ cũng mang hai đứa trẻ đến đây. Sau khi xong việc, cô ngoài phim.

Đạo diễn Vương bây giờ thích trêu cô, thấy cô liền chào hỏi, đó nhịn đùa: "Sao nay rạng rỡ thế! Người nhà sắp tới thăm ban !

Minh Châu nhạt.

Đạo diễn Vương châm chọc thêm gì đó, nhưng cuối cùng đào chuyện gì để .

Lúc , Khúc Ninh ở một bên đang siết chặt hai tay, vẻ mặt gần như vặn vẹo. Quan hệ giữa Lục Khiêm và Hoắc Minh Châu dạo cực kỳ , căn bản cần điều tra mà chỉ cần vẻ mặt của Minh Châu là hai bên vui vẻ.

Khúc Ninh thể tưởng tượng Lục Khiêm chừng đó tuổi mà còn khỏe như .

Mặc dù trông thì trẻ thật, nhưng bảo đàn ông bốn mươi tuổi sẽ còn bao nhiều nữa , tại bọn họ vẫn còn... hòa hợp như ?

Khúc Ninh ghen tỵ khao khát.

Sau khi cô chia tay Tổng Giám đốc Trương, mặc dù cũng từng quan hệ mập mờ với những khác, nhưng cô vẫn luôn giữ .

Đã lâu đàn ông nào.

Đêm đến, thỉnh thoảng cô sẽ tưởng tượng đến Lục Khiêm đang cạnh , làm cô một cách mạnh bạo.

Chỉ nghĩ đến đó thôi khiến cơ thể cô nóng bừng. Minh Châu và cô là đối thủ của .

Khúc Ninh xuất chính quy, nhưng Minh Châu hề kiêng dè cô , tiến bộ thật sự là ngừng so sánh bản với

mạnh, còn những kẻ chỉ chăm chăm quan tâm với kẻ yếu hơn sẽ bao giờ tiến bộ .

Cô thật sự nghiêm túc với vai diễn .

Sau khi chụp xong mấy bức ảnh, Minh Châu lên nhà xe nghỉ ngơi. ngờ đến đêm hôm đó, Lục Khiêm mang theo hai đứa nhỏ bay đến đây bằng máy bay cá nhân, cũng may là khách sạn vẫn còn phòng trống, thể nhận phòng lúc nào cũng .

Minh Châu xe bảo mẫu, đợi ở sân bay. Khoảng 10 phút , Lục Khiêm dẫn hai đứa nhỏ ngoài. Ông bế tay một đứa, một tay dắt đứa còn .

Bên cạnh ông còn hai dì giúp việc, cả hai đều là Minh Châu quen thuộc, phía xách hành lý theo.

Tiểu Lục Thước rụt rè, thấy thì gọi một tiếng.

Tiểu Lục U nhiệt tình hơn nhiều, nhào lòng , làm dính cả nước miếng lên .

Cũng may Minh Châu tẩy trang , dính phấn lên con.

Lục Khiêm nắm tay Tiểu Lục Thước, cô một lát nhỏ giọng : "Em trang điểm lắm!"

Mặt Minh Châu nóng bừng cả lên, sợ khác thấy.

Cô vội vàng : "Em đặt khách sạn , giờ chúng qua đó , ăn bữa tối ở ngoài là ở khách sạn?"

Lục Khiêm Tiểu Lục Thước: "Theo ý con ?" Đây là đầu tiên Tiểu Lục Thước đến thành phố Y.

Lúc , thành phố B là cuối mùa thu, nhưng thành phố Y vẫn còn ấm áp, hơn nữa trong sách thấy thành phố Y nhiều món ăn ngon khắp các đường lớn, ngõ hẻm.

Cậu nhóc chậm chạp đáp: "Con vẫn mệt lắm!"

Lục Khiêm : "Cái tính quanh co giống ai nữa!" Tiểu Lục Thước rụt rè mím môi.

Đến xe, Lục Khiêm bế con lên xe, : "Vậy theo con nhé, chúng nghỉ ngơi một lát ngoài dạo xung quanh thử."

Minh Châu cũng đồng ý. Gia đình bốn bọn họ hiếm khi ngoài chơi cùng .

xe vẫn còn hai đứa nhỏ, còn dì giúp việc, cô dám thể hiện tình cảm quá nhiều, chỉ nhẹ nhàng nắm lấy tay ông.

Lục Khiêm cũng nắm ngược tay cô, buông . Tiểu Lục U hiểu gì.

Tiểu Lục Thước hiểu, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, nhưng trông vui vẻ.

Xe chạy một tiếng thì tới cửa khách sạn.

Minh Châu ôm Tiểu Lục U, nhẹ giọng : "Chỗ chỉ cách đoàn làm phim năm phút lái xe, tiện lắm."

Lục Khiêm giữ eo cô, gì.

Sau khi làm thủ tục xong, một nhà bốn phòng, Lục Khiêm ôm lấy eo cô từ phía : "Em ở cùng bọn , sẽ đưa em đến phim trường mỗi ngày."

Minh Châu đỏ mặt: "Chuyện ."

Loại từ chối nhưng hẳn là từ chối mang đến một chút mập mờ. giữa hai , làm Lục Khiêm mòng mòng.

Ban ngày ông làm ở công ty, mệt mỏi cả ngày nên tắm rửa.

Minh Châu bèn đưa bọn nhỏ sắp xếp hành lý.

Tiểu Lục U kéo kéo mấy cái quần hoa nhỏ của .

Lục Thước sắp xếp gọn gàng chỉn chu, nhưng thật ruột của vụng việc nhà, Lục Khiêm tắm rửa sạch sẽ, quần áo ngoài, nhận quần áo trong tay cô treo lên cho thẳng thớm. Minh Châu gặp ông cả tuần nay .

Giờ ông khỏi phòng tắm, cô ít nhiều cũng chút suy nghĩ chuyện đó, ôm lấy ông từ phía , làm nũng : "Chú Lục, nếu chú ở đây, em làm đây?”

Lục Khiêm : "Ngày mai xin thuốc tiên cho em." Minh Châu đáp: "Thế thì mời luôn chol"

Lục Khiêm đạp cửa phòng đồ, ôm mặt cô trong tay, củi xuống hôn thật sâu...Lên xe, Lục Khiêm cạnh Minh Châu.

Nhân lúc ngoài chú ý, ông hôn nhẹ lên gò má trắng nõn của cô, thấp giọng : "Anh nhớ em nên mới đến đây.” Minh Châu cũng ngốc nghếch trong chuyện tình cảm đến .

Thật rõ từ lâu.

Lưng Minh Châu đập cửa tủ quần áo, đau. Lục Khiêm đang gần trong gang tấc, nụ hôn nóng bỏng như !

Dạo bọn họ bên vui vẻ, giờ một tuần thấy , thể nhớ nhung cho ?

Hôn một lúc lâu,

Minh Châu cảm thấy nụ hôn càng lúc càng bất thường, cô mới nhẹ nhàng tựa đầu lên vai ông, mặt ửng hồng: "Thước Thước và Tiểu Lục U còn ở bên ngoài đấy, nên ở đây lâu ! Anh là bố đấy, vô ý thế."

Lục Khiêm nhân lúc bắt lấy tay cô.

Ông xoa nhẹ hai cái dịu dàng hỏi: "Cơ thể còn đau em?" Sau khi sinh đứa nhỏ, khi đến kỳ cô đau bụng.

Ông vẫn còn nhớ chuyện . Cô giục ông mau ngoài.

Lục Khiêm dựa cô, thở hổn hển : "Anh nhớ em." Anh hôn cô thật sâu một cái khi ngoài.

Trong phòng giữ quần áo, mặt Minh Châu đỏ rần rần.

Lục Khiêm ngoài, thấy Tiểu Lục Thước mở to mắt , ông sờ sờ đầu con, bình tĩnh : 'Lát nữa bố dẫn ăn hải sản nhé!"

Tiểu Lục Thước thế thì cực kỳ vui vẻ.

Cậu bé nâng chiếc cặp nhỏ trong tay lên: "Con mang theo bình sữa và đồ ăn nhẹ của em gái nè!"

Tiểu Lục U ôm lấy trai từ phía .

Tiểu Lục Thước hề khó chịu khi dây nước miếng từ em gái ở phía , bé kéo cô nhóc mặt: "Ngoan nào."

Tiểu Lục U ôm lấy cánh tay bé. Đi vòng vòng quanh .

Minh Châu sửa sang một chút ngoài, thấy Lục Khiêm bế con gái lên, một tay dắt Lục Thước.

Minh Châu cầm chìa khóa xe.

Một nhà bốn khỏi phòng khách sạn, mới đến hành lang bắt gặp một vị khách mời mà đến.

Khúc Ninh.

Thân mỏng manh của Khúc Ninh ẩn chiếc váy hai dây màu đen trông cực kỳ nóng bỏng.

Chỉ điều trông lạnh!

thấy Lục Khiêm lập tức chào hỏi, chân thành : "Chị Minh Châu, hiểu lầm em vẫn kịp xin hai , bằng hôm nay để em mời chị và Tổng Giám đốc Lục một bữa cơm nhé."

thấy Tiểu Lục U, định đưa tay chạm cô bé. "Dễ thương quá."

Người lớn còn kịp gì, Tiểu Lục Thước : "Đừng chạm em gái con."

Minh Châu bất ngờ. Trong ấn tượng của cô, đứa con của cô vẫn luôn đơn thuần hiền lành.

Khúc Ninh dọa giật , xuống chỉ thấy Tiểu Lục Thước đang hung dữ trừng mắt với cô , ánh mắt khiến cô sợ hãi run rẩy.

Nhóc con xấc láo!

Đợi đến khi cô hạ gục Lục Khiêm, tên nhóc sẽ dám hỗn hào với cô nữa.

kế, ở đó cha dượng!

Lục Khiêm : "Cô Khúc, chúng đang ăn bữa cơm gia đình, thích ngoài quấy rầy.

Sắc mặt Khúc Ninh trông cực ký khó coi.

Lục Khiêm mặc kệ vẻ bối rối hổ mặt cô , ông bế hai đứa nhỏ lên xe, đó mở cửa phó lái cho Minh Châu, đỡ cô xe.

Xe khởi động, Lục Khiêm lái một đoạn.

Ông bỗng nhẹ nhàng cầm tay Minh Châu, Minh Châu ngước mắt ông.

Lục Khiêm trầm giọng : "Em giận ?" Minh Châu nhạt: 'Không đến mức đó!”

Trước để ý đến những phụ nữ vây quanh ông, nhưng chị dâu rằng đừng để ý làm gì, bởi vì

cũng sẽ khác đến, quan trọng là đàn ông vững vàng là .

Lục Khiêm buông tay cô : "Rộng lượng quá !" Minh Châu hừ nhẹ một tiếng.

Chuyện nhanh chóng quên lãng, Lục Khiêm lái xe đến bãi biển ở thành phố B, ở đó một khu chợ ngoài trời, bán các loại hải sản tương sống, còn một vài đồ nướng, trông ngon miệng.

Trước Lục Khiêm ở địa vị cao, hiếm khi cơ hội đến những nơi như thế .

Bây giờ việc ngoài chơi với Minh Châu và hai đứa nhỏ, hóng gió biển, ăn đặc sản vùng miền quả thật là một trải nghiệm mới mẻ. 'Thậm chí ông còn uống thử một ly bia lạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoac-tien-sinh-ngoan-ngoan-sung-toi-hoac-thieu-dinh-on-man/chuong-1280-1889-ca-hai-yen-lang-an-com.html.]

Minh Châu cản ông : "Đừng uống cái !"

Cô rót cho ông một ly nước ấm đưa đến bên miệng.

Lục Khiêm cô, cuối cùng cũng thỏa hiệp, uống ly nước lọc, Tiểu Lục U dựa lòng ông cũng uống... Lục Khiêm cho cô bé uống non nửa cốc, đó cho cô bé ăn nửa bát cơm hải sản.

Xa xa đến thắp một ngọn đuốc.

Ở đây đang tổ chức một lễ hội địa phương, trông đông đúc náo nhiệt.

Sau khi ăn xong...

Lục Khiêm để Tiểu Lục U cưỡi lên vai , cõng cô bé, một tay cầm tay Minh Châu.

Tiểu Lục Thước ngoan ngoãn chơi bờ cát.

Thỉnh thoảng bé sẽ chạy đuổi theo sóng biển, Tiểu Lục U nháo nhào đòi xuống chơi, Lục Khiêm vỗ vỗ m.ô.n.g nhỏ của cô bé.

Minh Châu áp vai Lục Khiêm, ôm lấy cánh tay ông. Giờ đây, cô hiểu thế nào là hạnh phúc vô bờ. Cô thấp giọng : "Như thế mãi thật !"

Lục Khiêm nhẹ nhàng ôm eo cô, dịu dàng mỉm , Minh Châu ngước mắt khẽ hỏi: "Tại phản đối việc em đóng phim?"

Lục Khiêm chút nghĩ ngợi đáp: 'Bởi vì Minh Châu của chúng trở thành một ngôi lớn."

Cô mềm giọng trả lời: "Em trở thành một ngôi lớn." Đó chỉ là mục tiêu nhỏ, còn mục tiêu thật sự mà cô đạt là...

Lục Khiêm đầu cô, cô tưởng ông định hỏi gì đó, nhưng ông chỉ khom lưng, nhẹ nhàng hôn lên môi cô.

Sóng biển ôn hòa vỗ về bờ biển. Xa xa, Tiểu Lục Thước im lặng chờ bọn họ. Khuôn mặt Tiểu Lục U bụ bẫm mềm mại che hai mắt . Khoảnh khắc yên tĩnh đẽ, lãng mạn... Minh Châu nghĩ, khoảnh khắc còn tuyệt vời hơn bất kỳ ngày nào trong quá khứ.

Cô thì thầm bên môi ông: "Điều em thật sự làm vợ Lục Khiêm."

Lục Khiêm nhẹ nhàng ôm lấy cô.

Bọn họ ôm thật lâu, lâu đến mức Tiểu Lục U chán nản ngáp ngắn ngáp dài...

Về khách sạn là 12 giờ đêm.

Bọn trẻ về đến nơi là ngả lưng, ngủ quên trời quên đất, còn chẳng chút sức nào để tắm, đôi chân nhỏ vẫn còn dính đầy cát mịn.

Minh Châu định gọi hai đứa dậy tắm rửa.

"Để bọn nhỏ ngủ ! Lâu lâu mới dịp như mà!"

Lục Khiêm tắt đèn trong phòng trẻ em, ôm Minh Châu trở phòng ngủ chính, ông nhẹ nhàng đè cô xuống ghế sô pha, hai hôn

triền miên đắm đuối, thật lâu , cô mới mở đôi mắt mơ màng ánh nước , thấp giọng : “Anh còn bảo cơ đấy!"

Lục Khiêm khẽ : "Chắc là do ăn nhiều hải sản quá!"

Ông thật sự làm, nhưng cơ thể cô giờ tiện, thể nào ép buộc .

Ông ôm cô ghế sô pha, nhỏ giọng trò chuyện.

Ông năm, Minh Châu dựa n.g.ự.c ông, vuốt ve từng đường cong tuấn gương mặt ông.

Ngũ quan Lục Khiêm thiên hướng nho nhã thanh tú, đặt cùng hề vẻ nhu nhược yếu đuối, bình thường nhã nhặn lễ độ, nhưng khi tức giận thể khiến khác sợ run.

Cô dịu dàng hỏi ông: “Anh bận việc công ty ?”

Lục Khiêm nhắm mắt , vuốt lưng cô: "Nhiều việc lắm chứ, nhưng làm bây giờ, nhớ em."

Minh Châu cắn cằm ông một cái. Cô thì thầm: "Em cũng nhớ !"

Cô định khi bộ phim , dù đạt giải gì thì cô cũng sẽ ngừng , đó là tập trung mảng quảng cáo và sự kiện thời trang hơn, cô phim mà về chăm lo cho gia đình và Lục Khiêm, chủ Lục của cô còn trẻ nữa .

Một câu thường tưởng chừng như đùa vui, nhưng là sự thật.

còn là cô nhóc hiểu sự đời như lúc , cô nếu cô yêu một thì sự hy sinh, thể nào cứ để chạy theo tính tình của .

những lời , cô từng với ông.

Nghĩ đến đây, Minh Châu buồn ngủ, Lục Khiêm kéo cô dậy tắm rửa, cô chịu, vô thức làm nũng: "Chủ Lục, em buồn ngủ quả ! Sao chủ bao dung với Thước Thước Tiểu Lục U mà nghiêm khắc với em thế."

Lục Khiêm củi cắn cô một cái. "Bởi vì hai đứa nhỏ ngủ với !"

Minh Châu nương ánh đèn mờ ảo, chăm chú đàn ông phía .

Hai cánh tay Lục Khiêm chống hai bên cô, để cô , thật lâu , cô đưa tay lên nhẹ nhàng vuốt ve mũi ông, chậm rãi mò mẫm theo những đường cong sắc nét.

Cô nhận cơ thể Lục Khiêm cứng đờ.

Minh Châu khẽ , nhỏ giọng với ông: “Trước giờ em chạm mũi đàn ông đấy."

Ánh mắt Lục Khiêm sâu thẳm: “Giờ .”

dám trêu chọc ông nữa, cơ thể mềm mại dậy, nhưng lên, bụng liền truyền đến ấm.

Cô rên một tiếng. Lục Khiêm đỡ lấy cô, thấp giọng hỏi: “Cơ thể thoải mái ?” Minh Châu ừ một tiếng: “Mới đến ngày hai hôm, nhiều.”

Lục Khiêm lấy cho cô một cái gối, phòng tắm chỉnh ấm nhiệt độ nước giúp cô, đó cầm một bộ đồ ngủ cho Minh Châu.

Ông bế cô phòng tắm.

Phụ nữ luôn cảm động với những sự săn sóc mà đàn ông dành cho , cô ôm cổ ông thì thầm: “Có em chân .”

Lục Khiêm mỉa mai: “Em đúng thật là khẩu thị tâm phi.”

Minh Châu rộ lên, cô dán n.g.ự.c ông tiếng tim đập thình thịch trong lồng n.g.ự.c ông.

Lục Khiêm đặt cô xuống, nghiêm túc : “Anh sẽ cởi quần áo giúp em, nếu bảo nhân cơ hội chiếm của hời của .”

Ông xong liền bước ngoài như một chính nhân quân tử.

Minh Châu cũng ông ở , cái , nên để đàn ông thấy.

Cô tắm nước ấm xong, cảm thấy khoan khoái hơn nhiều, ngoài thấy mùi thuốc Đông Y.

Trên bàn nhỏ đang đặt một cái chén. Bên trong là chất lỏng đen tuyền.

Lục Khiêm sô pha, dùng điện thoại xem tin tức, thấy cô liền vây tay: “Lại đây, uống khi còn nóng .”

Minh Châu xuống cạnh ông, nhíu mày: “Cái gì đây?” “Bổ máu, điều hòa kinh nguyệt.” Giọng Lục Khiêm dịu .

Minh Châu ôm cánh tay ông, uống lắm. “Nhìn thôi thấy đắng !

Lục Khiêm cầm lên đút cho cô uống, cô trốn hai , mái tóc đen dài lướt qua mặt ông, Lục Khiêm nhẹ nhéo cằm cô, nửa dỗ nửa đút cho cô.

Uống xong chén thuốc, cô nước mắt lưng tròng. “Biết thế đừng đến cho ! Cứ đến là ép eml”

Lục Khiêm lấy một viên kẹo từ trong túi, chậm rãi bóc vỏ kẹo . Mắt Minh Châu sáng lên, ngóng trông tay ông.

Sau đó cô cầm lấy bỏ miệng, vị ngọt thanh thanh.

Lục Khiêm xoa tóc cô, thì thầm chuyện riêng tư với cô: “Anh ép em khi nào! Rõ ràng là nhưng sờ em mấy cái .”

Mặt Minh Châu ửng đỏ: đúng là hổi

Lục Khiêm hôn cô thêm lát nữa, đó đắp chăn cho cô: “Đừng để cảm lạnh! Anh tắm đây.”

Lát , tiếng nước vang lên từ trong phòng tắm.

Minh Châu cầm máy tính bảng xem kịch bản, tiếng động trong phòng tắm, nhỏ giọng phàn nàn: “Một ngày tắm hai ! là ở sạch thái quá!”

Nói xong, cô bỗng hoảng hốt, nâng tay lên chiếc nhẫn kim cương giữa các ngón tay.

hai trả giá quá nhiều cho mối quan hệ .

, nhưng cô nghĩ bây giờ, cả cô và Lục Khiêm đều đang hạnh phúc, là đủ .

Sáng sớm hôm .

Minh Châu dần lòng Lục Khiêm, nhiều năm trôi qua, cô vẫn luôn thích ngủ trong vòng tay ông.

Một bàn tay đặt lên bụng của ông. Bỗng một tràng tiếng gõ cửa vang lên từ bên ngoài. Minh Châu đánh thức, bực bội kêu lên: “Ai mà đến sớm thết

Lục Khiêm khẽ cần lên cần cổ mềm mịn của cô một cái: “Là chú Liễu của em đấy!" Ông dậy.

Minh Châu bất ngờ, khi Lục Khiêm đang mặc quần áo, cô rướn dậy ôm lấy eo ông từ phía , mềm giọng hỏi: “Sao chú đến đây, thật sự đến thành phố Y vì dự án ?”

Lục Khiêm vỗ vỗ tay cô.

Ông khàn giọng đáp: “Thành phố Y dự án, hôm nay qua xem xét một chút, buổi tối thể về đây!"

Ông sợ cô vui bèn thêm: “Chỉ một hôm thôi! Mấy ngày đều sẽ dành thời gian cho em và mấy đứa!”

Minh Châu cố ý : “Ôi, hóa nhớ em chỉ là giả mà thôi.” Lục Khiêm cài thắt lưng.

Ông xoay , ấn vật nhỏ đang cố ý lộn xộn ngay ngắn chiếc gối trắng tỉnh.

Cô vẫn chịu động đậy gì. Ông liền hôn cô, đút đồ vật cho cô ăn, bắt cô chơi đùa với chúng.

Nụ hôn nhanh gấp gáp, thô bạo nhưng cảm giác đủ, Minh Châu đỏ mặt đẩy nhẹ vai ông: “Chú Liễu còn ở bên ngoài đấy!”

Lục Khiêm , hôn lên cổ của cô một nữa.

Sau đó ông mới mở cửa, thấp giọng chuyện với thư ký Liễu ở phòng khách.

Đến mười giờ sáng Minh Châu đến phim trường, nhưng cô ỳ mãi chịu nổi.

Một lát , Lục Khiêm và thư ký Liễu sang phòng bên cạnh.

Đến khi ông về , tay bữa sáng và loại thuốc đắng như tối hôm qua, Minh Châu chịu uống, đánh răng. “Uống xong đánh răng.” Cô nhăn nhó chịu.

Lục Khiêm đặt chén thuốc lên tủ đầu giường, ôm cả cô dậy, đó vuốt mái tóc đen dài của cô sang một bên.

Dịu dàng hôn cô.

Sau khi hôn hết từ xuống , ông mới nhẹ giọng thì thâm: “Anh đánh răng cho em nhé.”

Minh Châu thấy ông quả thật quá giỏi trong việc dỗ khác. đó cô nghĩ lẽ ông học những chiêu từ những phụ nữ , bắt đầu cảm thấy ghen ghen, nhưng mà chỉ cắn nhẹ một cái lên cổ ông.

Xem như trút giận.

Lục Khiêm qua xem bọn nhỏ, dặn dò dì giúp việc mấy chuyện mới rời .

Minh Châu sợ ông quá phiền nên cho ông ở .

Đến khi ông , cô mới nhận xung quanh quạnh quế trống rỗng đến mức nào, khuôn mặt nhỏ nhắn của Minh Châu úp chiếc gối

trắng, cô selfie một tấm gửi cho Lục Khiêm: “Chú Lục, em nhớ chú!”

Bên , Lục Khiêm xe.

Liền nhận tin nhắn Wechat của Minh Châu.

Ông kỹ một lúc lâu, cất điện thoại .

Thư ký Liễu liếc qua nhưng thấy gì, chỉ : “Chắc chắn là tin nhắn của Minh Châu, ngài nỡ để khác thấy.”

Lục Khiêm dựa ghế , bình tĩnh thản nhiên. Thư ký Liễu thần bí : “Lần hòa hợp ?”

Lục Khiêm liếc một cái, chậm chạp đáp: “Minh Châu cho với khác.

Thư ký Liễu bật haha.

Còn “Minh Châu cho ” cơ đấy, phát cơm chó đến mức đấy !

Chín giờ rưỡi Minh Châu mới rời giường, thu xếp đơn giản đến trường .

Vừa mới đến đó, trợ lý nhỏ của cô thì thầm.

“Khúc Ninh quá kiêu ngạo ! Hôm nay cô mấy cảnh , còn một cảnh đối diễn với chị, mà cô xin nghỉ, mới hai ngày xin một ! Có bà dì đến mà cứ xin nghỉ lung tung như thế.”

Minh Châu nhíu mày. Khúc Ninh xin nghỉ?

xin nghỉ phép ngay khi Lục Khiêm đến thành phố Châu, trùng hợp ?

suy nghĩ nhưng vẫn gửi tin nhắn cho Lục Khiêm, cô tin tưởng Lục Khiêm trong chuyện với Khúc Ninh , dù ông sẽ hạ thấp bản đến .

Có điều Minh Châu nghĩ theo hướng khác, nếu Khúc Ninh thật sự chạy đến thành phố Châu.

Vậy thì cô sẽ đoàn phim nữa.

Giành giải thưởng trở thành ngôi gì đó, làm quan trọng bằng Lục Khiêm .

Cô sẽ để những khiến cô chán ghét bên cạnh nữa. Minh Châu nghĩ xong xuôi, trong lòng thoải mái hơn nhiều.

Chạng vạng tối, dự báo thời tiết dự đoán sẽ bão cấp 10 sắp đổ bộ các thành phố lân cận.

Minh Châu lo lắng Lục Khiêm về về an .

Cô chủ động gọi cho ông: “Gió lớn lắm, đường an , Lục Khiêm, mai hãng về.”

Lục Khiêm cũng sẽ đùa giỡn với tính mạng của .

Ông mới về từ địa điểm thi công của dự án, thư ký Liễu thuê hai phòng.

Lục Khiêm bên cửa sổ gió to mưa lớn bên ngoài, nhẹ giọng : “Ừm! Em cũng chú ý an nhé, buổi tối nhớ qua xem Thước Thước và Tiểu Lục U, Tiểu Lục U thích đá chăn lắm.”

Minh Châu khẽ một tiếng.

Điện thoại rè rè, tín hiệu bắt đầu nhiễu.

Rõ ràng hai thường xuyên xa , nhưng giờ đây cô bỗng nhớ ông vô cùng.

Cô thì thầm: “Em cúp đây, nghỉ ngơi sớm một chút.” Lục Khiêm nhịn : “Sáng mai gió ngừng là về ngay.”

Ông định về khách sạn khi cô đến đoàn phim, như thể trong chốc lát.

Minh Châu hiểu ý ông, đỏ bừng mặt: “Không cần! Có chúng mới hẹn hò chứ, lâu , mới mẻ gì mà vội ." “Sao , chê ?”

Lục Khiêm còn đang trêu cô, phòng khách sạn bỗng vang lên tiếng gõ cửa từ bên ngoài...

Lục Khiêm về phía cửa.

Ông với Minh Châu qua điện thoại: "Chắc là phục vụ phòng. Anh gọi thuốc cảm."

Minh Châu ậm ừ. Cô bảo ông nên nghỉ ngơi sớm.

Giọng cô nhẹ nhàng, Lục Khiêm nhớ cô, hạ giọng : “Sáng mai sẽ về. Hai lưu luyến rời cúp điện thoại.

Lục Khiêm tới cửa mở phòng, phục vụ ở cửa đẩy một chiếc xe để thức ăn nhỏ lên.

Ngoài thuốc cảm còn một phần cơm. Lục Khiêm khẽ cau mày: “Tôi gọi món!” Người phục vụ mỉm : “Anh Liễu gọi món cho ngài.”

Lục Khiêm nghiêng để cho phục vụ , lắc đầu : Thằng nhóc Truyền Chí , sợ ông đói bụng!

Đợi phục vụ rời . Ông tắm , pha thuốc cảm uống từ từ. Có một cuốn sổ chiếc bàn , ông đang nghiên cứu một phương án.

Mặc dù đói nhưng Lục Khiêm vẫn ăn vài miếng, nhưng một lúc ông chợt dừng .

Tại mùi vị món ăn quen thuộc đến ?

Rất giống món ăn mà những giúp việc trong nhà bình thường làm! Lục Khiêm là sâu sắc, ông lập tức cảm thấy gì đó , mấy miếng đồ ăn ông ăn chắc chắn tay nghề của đầu bếp khách sạn 5 mà giống cơm nhà hơn.

Ông ngừng tay, lặng lẽ món ăn.

Một lúc , ông lấy điện thoại di động bấm máy bàn của biệt thự ở thành phố B, hầu ở nhà trả lời cuộc gọi.

Giọng của Lục Khiêm trầm hơn một chút: “Bà cụ ngủ ?” Người giúp việc thấy giọng ông, vui vẻ : “Bà cụ mới ngủ! Mấy ngày nay ngài công tác, lúc bà cụ rảnh rỗi, bà cụ còn cần làm nhiều đồ ăn sáng làm gì!"

Cổ họng Lục Khiêm chút nghẹn .

Sau đó ông hỏi: “Mấy ngày nay bà cụ vẫn luôn nấu cơm cho đưa tới công ty ?”

" ! Bà cụ thương ngài." Lục Khiêm im lặng... Người hầu cảm thấy bất an, đột nhiên hỏi: "Có chuyện gì ngài Lục?”

Lục Khiêm lắc đầu: 'Không ! Đừng làm phiền bà cụ, khó khăn lắm bà cụ mới giấc ngủ ngon."

Vừa cúp điện thoại. Thân thể Lục Khiêm nóng lên. Ông rằng thứ gì đó thêm món ăn.

Ông gọi điện cho thư ký Liễu: “Truyền Chí, tìm cho một bác sĩ đáng tin cậy!"

Thư ký Liễu quan tâm hỏi: “Cảm lạnh nghiêm trọng ?” Lục Khiêm hạ giọng: “Có lẽ ăn thứ gì đó .”

Thư ký Liễu ở cùng ông nhiều năm, thường xuyên thấy mấy chuyện , nhưng từng thấy ngài Lục , lập tức hiểu ông gặp chuyện!

Thư ký Liễu lập tức bố trí bác sĩ. Lúc Lục Khiêm cúp điện thoại, cảm giác gì đó đúng. Cơ thể ông nóng khủng khiếp...

Thật khó chịu, trong cơ thể giống như một con thú mắc bẫy, đang nóng lòng thoát .

Không , ông tắm nước lạnh

Ngay khi Lục Khiêm bước phòng tắm, cửa phòng mở , một phụ nữ mặc bộ đồ ngủ dây đeo gợi cảm chân trần bước , cô còn tiện tay khóa cửa .

Đó là Khúc Ninh.

tiếng nước từ phòng tắm, thỉnh thoảng còn tiếng thở hổn hển khàn khàn gợi cảm của đàn ông, như bốc cháy.

chịu đựng lâu, cuối cùng cũng tìm cơ hội.

Lục Khiêm bây giờ nhất định cảm thấy khó chịu, ông nóng lòng tìm một phụ nữ để giải tỏa, chỉ cần cô cùng ông kết hợp, hơn nữa mấy ngày nay cô đang ở thời kỳ dễ thụ thai, nhất định sẽ thể mang thai đứa con của ông.

Cơ hội trở thành bà Lục còn xa. Trong nhà tắm...

Lục Khiêm mở vòi nước lạnh, liều mạng cọ rửa cơ thể.

Không ... chỉ tắm nước lạnh sẽ . Hoặc là tìm phụ nữ hoặc uống thuốc!

Bên ngoài đang bão cấp 10, bác sĩ lúc còn đến đây chứ đừng tới chuyện bệnh viện.

Khi cảm thấy vô cùng khó chịu, Lục Khiêm giọng của Minh Châu.

Chỉ việc giọng của cô cũng khiến ông cảm thấy dễ chịu hơn một chút.

Ông dựa góc phòng tắm, ướt lạnh, lấy điện thoại di động trong bồn rửa mặt gọi cho Minh Châu...

Điện thoại vang lên vài tiếng.

Minh Châu nhấc điện thoại lên, nhẹ giọng : "Lục Khiêm, gọi điện thoại nữa? Anh chuyện với con bé ?"

Lục Khiêm giọng của cô... Một lúc lâu , ông mới khàn giọng : “Anh giọng của em.”

Minh Châu ông đang khó chịu đến thế nào, cô bình tĩnh kể cho ông chuyện xảy với Tiểu Lục U... Lục Khiêm ngơ ngác .

Sự khó chịu trong cơ thể dường như tách biệt khỏi sự thoải mái về tinh thần.

Yết hầu của ông lăn lộn, ông khàn giọng : "Minh Châu, nhớ em." Minh Châu khẽ mỉm , thầm : “Em cũng nhớ !” Lục Khiêm cô lo lắng, đang định cúp máy thì cửa phòng tắm mở .

Ở cửa là một phụ nữ ăn mặc mát mẻ. Khúc Ninh!

Lục Khiêm mặc dù hưng phấn, nhưng đầu óc vẫn mụ mị, ông nheo mắt : "Là cô làm ? Cút khỏi đây! Nếu , sẽ khiến cô hối hận khi đến thế giới ."

Khúc Ninh sợ c.h.ế.t tới ôm lấy ông. Người ông lạnh, nhưng cũng nóng.

Cô gái trẻ hôn lên làn da của ông, vội vàng : “Rõ ràng là khó chịu, để giúp ngài!”

bạo dạn chạm ông.

Lục Khiêm đẩy cô : "Cút ngoài!"

Trước khi cúp điện thoại, Minh Châu thể rõ ràng động tĩnh ở đây, nghĩ cô lập tức nghĩ rằng chính Khúc Ninh làm chuyện , phụ nữ quả thực bạo gan đến khó tin!

Minh Châu gọi tên Lục Khiêm trong điện thoại.

Lục Khiêm lắc đầu định nhấc điện thoại lên, nhưng điện thoại ngấm nước, màn hình đen thui.

Ông thấp giọng chửi rủa.

Thân thể mềm mại quấn quanh ông, thật, ý chí của đàn ông lúc yếu ớt. Lục Khiêm thánh nhân, lúc ông cần một phụ nữ.

ông quên Minh Châu đang đợi ông. Trong nhà còn hai đứa con.

Khi Khúc Ninh tới nữa, ông cầm lấy vòi hoa sen đánh đầu cô .

Bịch một tiếng...

Khúc Ninh che đầu, m.á.u đỏ từ trán từ từ chảy xuống, cô thể tin đàn ông mặt.

Làm thể , Làm thế nào mà? Làm ông thể kiềm chế lúc như thế ?

Lục Khiêm đá cô , cởi áo sơ mi trói hai tay cô , ném cô góc phòng tắm, bật nước lạnh dội lên ...

Ông lảo đảo chạy ngoài. Cửa phòng gõ mạnh, thư ký Liễu đang ở bên ngoài.

Anh ở đây vài phút, thẻ chìa khóa nhưng cửa khóa trái.

Khi Lục Khiêm mở cửa, dọa nhảy dựng.

Mặt ông đỏ bừng, run rẩy, toát vẻ quyến rũ lạ thường.

Lục Khiêm thở dốc, bác sĩ ở bên cạnh bên : "Tiêm thuốc cho ."

 

Loading...