Ta vốn định chuồn, nhưng cái gã Tư Đồ Cận Nam sống c.h.ế.t cho , cứ khăng khăng lôi tỉ kiếm. Khổ nỗi gì về kiếm thuật ! Huống chi là một kẻ si mê kiếm, với kiếm pháp cộng thêm thanh Quỷ Kiếm , cho dù còn sống cũng chắc thắng nổi, gì đến khi c.h.ế.t còn biến thành quỷ.
Quỷ lực tuy bằng Hoàng Uyên, nhưng cũng chẳng hạng xoàng. Đã thế còn kết hợp với kiếm pháp, thắng kiểu gì? Trong bụng tự hiểu rõ.
“Ngại quá, hứng thú so kiếm. Nếu ngươi thật đánh, tiên hãy đấu với tam của !” Ta vội đẩy Hoàng Uyên . Một đao, một kiếm, thế cũng cân xứng, mà sức Hoàng Uyên đủ khiến uống một bát khổ.
“Vậy nếu thắng , ngươi sẽ đấu với ?” Giọng từ trong mật thất vọng nữa.
“Ê, ý gì đấy? Ngươi cuồng quá đấy. Thắng , thì !” Hoàng Uyên gầm lên.
“Má, đồng ý mà…”
“Được, coi như ngươi đồng ý. Nào, Hoàng Uyên, để cho ngươi , kiếm mới là binh khí tôn quý nhất, còn đao chỉ là thứ rác rưởi.” Giọng lạnh nhạt mà kiêu ngạo.
Câu đó chọc thẳng lửa giận của Hoàng Uyên. Ta vốn định cản, bởi sợ thua, chỉ sợ biến cố bất ngờ. Nếu chẳng may Hoàng Uyên thua, thì càng cửa thắng.
“Đệt, Tư Đồ Cận Nam, ngươi phun cái l*n gì thế, bảo đao của là rác? Hôm nay sẽ dùng cái thứ rác c.h.é.m ngươi thành tro!” Hoàng Uyên chẳng cho cơ hội mở miệng, trực tiếp vác đao lao .
Lúc , Quỷ Kiếm vèo một tiếng, thu về tay chủ. Âm đao của Hoàng Uyên cũng lóe sáng, sát khí bừng bừng, một bên âm đao, một bên quỷ kiếm, thắng bại khó đoán.
Giờ thì còn đường lui, chỉ cầu khấn Hoàng Uyên thắng, nếu thì toi đời !
Khi Hoàng Uyên bước , chúng cũng theo. Trên nắp quan tài, sừng sững một nam tử áo trắng, dáng cao gầy, hai mươi lăm tuổi, mặt trắng bệch, môi đen sì, vẻ ngoài tà mị y như giọng .
Đây chính là Tư Đồ Cận Nam ư? Nhìn mặt thôi cũng sinh thời chẳng hạng chính phái, một tà khí.
“Đồ Tư Đồ, hôm nay ông đây c.h.é.m c.h.ế.t ngươi !” Hoàng Uyên lao tới, hai tay cầm đao, bổ thẳng xuống đầu Tư Đồ Cận Nam.
Một đao đơn giản, chẳng hoa mỹ gì, nhưng khí thế cực mạnh, tựa như sức chẻ núi, bá đạo vô cùng. Âm đao phát hàn quang kinh , âm phong cuốn lên khiến tóc mái của Tư Đồ Cận Nam bay phần phật.
Tư Đồ Cận Nam hề vội, hai ngón tay khẽ động, Quỷ Kiếm lập tức trở tay, ngang đỡ . Keng! một tiếng, đao kiếm va chạm, quỷ khí bùng , lửa tóe sáng rực. Hoàng Uyên rít răng, cố sức áp xuống.
Đây là đối kháng thuần quỷ lực, Hoàng Uyên chiếm thế tuyệt đối, thầm mừng, lẽ Hoàng Uyên nắm phần thắng!
ngay lúc hình Tư Đồ Cận Nam chùng xuống, xoay cổ tay, kiếm xoay tròn, lực đỡ biến thành lực hóa giải, khiến đao Hoàng Uyên hụt thế. Quỷ lực cũng triệt tiêu, Hoàng Uyên mất đà, ngã xuống đáy quan tài.
“Hừ, dựa sức mạnh thô, ngươi cả đời cũng chẳng thắng nổi .” Tư Đồ Cận Nam lạnh giọng, kiếm đ.â.m xuống, kiếm quang nổ tung như sét đánh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoa-van-quy-di/chuong-330-dao-kiem-ty-thi.html.]
Hoàng Uyên vội tránh, nhưng chậm một nhịp, kiếm khí xẻ mất nửa lông mày. Nếu né chậm thêm chút, e mắt mất.
“Đồ Tư Đồ!” Hoàng Uyên nghiến răng chửi.
“Lại đây.” Tư Đồ Cận Nam tà mị , nét mặt chút gợn sóng, như thể coi Hoàng Uyên chẳng đáng nhắc tới, càng khiến tức giận hơn.
Lần Hoàng Uyên dám khinh suất, vung đao c.h.é.m nửa vầng trăng bằng khí quỷ, dốc sức lao tới.
“Kiếm Bích!” Tư Đồ Cận Nam khẽ hừ, Quỷ Kiếm xoay vòng, hóa thành tường kiếm đen sì, chắn .
Ầm! một tiếng rung trời. Quỷ khí của Hoàng Uyên chặn , nổ vang chấn động. Dù thế, Tư Đồ Cận Nam cũng chấn lui mấy bước. Hắn tuy khéo dùng chiêu, nhưng quỷ lực của Hoàng Uyên thực sự mạnh hơn, cũng khó nhằn.
Hoàng Uyên công hai , đến lượt Tư Đồ Cận Nam. Hắn nhấc kiếm lên trời, bỗng nhiên kiếm vũ như tuyết rơi, trút xuống như mưa phủ Hoàng Uyên.
Hoàng Uyên đao pháp cũng chẳng tệ, ngang đao quét gió, đao ảnh đầy trời, chặn hết kiếm mưa. Tư Đồ Cận Nam thừa thế đ.â.m một kiếm, mũi kiếm như mang sấm sét, quỷ khí bọc quanh, nhanh mạnh.
Hoàng Uyên đón đỡ, hai luồng lực va , mặt đất rung chuyển, mật thất lắc lư, nổ ầm một tiếng, đao khí đánh lùi kiếm khí.
Tư Đồ Cận Nam dừng, hóa cùng Quỷ Kiếm, bóng và thực quấn lấy , xoay tròn điên cuồng.
“Kiếm quỷ hợp nhất!” Hoàng Uyên kinh hô, siết chặt âm đao, mặt lộ vẻ nghiêm trọng.
Ta cũng toát mồ hôi. Người kiếm hợp nhất từng , là cảnh giới chí cao. Vậy kiếm quỷ hợp nhất , chắc chắn cũng là cực hạn, bằng Hoàng Uyên chẳng biến sắc như thế.
Tư Đồ Cận Nam cùng quỷ kiếm nhập làm một, lao vút tới Hoàng Uyên. Đao và kiếm kịch liệt giằng co, quỷ khí xoáy thành bão, gió lạnh rít gào khiến ai cũng mở mắt nổi. Quỷ lực như lũ dữ, tràn khắp mật thất.
Hoàng Uyên ép lùi dần, khó lòng chống đỡ.
Ta khó hiểu, sang hỏi Bạch Huyền:
“Rõ ràng quỷ lực Hoàng Uyên mạnh hơn Tư Đồ Cận Nam, nãy đối kháng cũng chiếm ưu thế. Sao bây giờ yếu thế thế ?”
Bạch Huyền : Tư Đồ Cận Nam bản đúng là quỷ lực bằng Hoàng Uyên, nhưng hợp thể với Quỷ Kiếm thì khác, cộng thêm sức mạnh của thanh kiếm , đương nhiên mạnh hơn Hoàng Uyên. Quỷ Kiếm từng uống máu, tu luyện tà đạo, quỷ khí chẳng hề yếu. Một cây quỷ kiếm cộng thêm một ác quỷ, quỷ lực áp chế Hoàng Uyên. Thêm đó là kiếm kỹ của , Hoàng Uyên thật sự nguy !
Nghe Bạch Huyền phân tích, tim chợt hẫng một nhịp. Hỏng , chẳng lẽ sắp thua? Hoàng Uyên, cố mà trụ! Nếu ngươi thua, cũng xong đời. Nhất định thể thua! Vì lão tử mà tranh cơn khí phách !
Ngay lúc , Hoàng Uyên bất ngờ dồn nén một , gầm vang một tiếng, quỷ lực bùng phát. Âm đao trong tay như cuồng long phá trời, mà cưỡng ép đẩy lùi Quỷ Kiếm trở !
Chưa thua! Vẫn còn hy vọng! Tam , cố lên!