HOA VĂN QUỶ DỊ - Chương 318: Thuật phù thủy thật là ghê gớm

Cập nhật lúc: 2025-09-30 02:12:20
Lượt xem: 59

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà lão sức ép của còn một bảo vật kẹt trong dày, bà nhả , để xuống móc lên mới .

Ta đắn đo một lát vẫn quyết định mạo hiểm xuống lấy, dù thật dối, nhưng nếu thật là bảo vật thì lợi ích với quá lớn. Như thanh đồng tiền kiếm giúp c.h.é.m yêu diệt ma suốt đường, cứu ít ; thiếu nó, chắc c.h.ế.t vô .

“Đừng lừa , nếu làm trò, bà chết kịp chôn.” Ta túm bà lão lên, nhưng lưỡi đồng tiền kiếm vẫn xuyên qua vai bà, rút .

Kéo bà lão lên mới thấy rõ: đúng là bà , chỉ nửa , trông quái dị, chứng tỏ bà còn thành tinh, hoá thành hình một cách chỉnh.

“Ngươi... ngươi rút kiếm , như bất tiện, dám lừa...” bà lão van xin.

Ta khinh bỉ : “Hừ, mơ . Đi mau, c.h.é.m c.h.ế.t bà.”

“Được, ...” Bà lão thấy dứt khoát, cũng đành gật đầu vô lực.

Từ chỗ tim trượt xuống, trượt qua bên trong, cấu tạo nội tạng của con bạch tuộc khổng lồ khác với , cũng chẳng rõ từng bộ phận nối thế nào; đến dày thì bà lão dừng .

Dạ dày con bạch tuộc khá sạch sẽ, vì nó nuốt mà chủ yếu hấp thu tinh khí, thường ăn uống, uống vài ngụm nước là , là yêu lâu năm, kiêng ăn là bình thường.

cảnh giác một thứ: dịch vị dày. Ta đó thấy nó tiết liên tục nhỏ xuống, màu vàng bốc nóng, giống axit mạnh, thể phân hủy da thịt .

“Báu vật ở ? Nói mau!” Ta túm chặt bà lão, vặn mạnh; cộng thêm nỗi đau vì đồng tiền kiếm xuyên qua vai, bà giật rên rỉ. Nếu bà thật là lão bà thường tình, hẳn còn động lòng, nhưng bà là do yêu đan hoá, thể mềm lòng, mềm một tí là ăn mất.

“Ở đó, ở đó!” bà lão hoảng sợ chỉ về rìa dày, chỗ đó một bộ xương, tay bộ xương ôm một cuộn da dê bọc thứ gì đó.

Báu vật bà nhắc chính là cuộn da tay bộ xương. Lý do bà nhả là vì bộ xương mắc kẹt ở mép dày, còn bảo vật thì bộ xương ôm chặt buông.

Ta thấy lạ, bộ xương lẫn cuộn da trong dịch vị mà mục nát? Sao thể ?

Quan sát kỹ hơn, phát hiện hộp sọ bộ xương dán một tờ phù đen, cuộn da cũng , chẳng lẽ bộ xương từng là một thầy phù?

Bộ xương axit ăn mòn chắc chắn là nhờ phù đen; thuật phù thật quỷ quái và kỳ lạ!

Ta khéo léo né tránh từng giọt axit, kéo bà lão tiến gần tới bộ xương, lột tờ phù đen . Ngay lúc đó dịch vị lập tức ăn mòn bộ xương, chỉ chốc lát còn sót gì, đúng là tác dụng của phù!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoa-van-quy-di/chuong-318-thuat-phu-thuy-that-la-ghe-gom.html.]

May tay nhanh, vội vã túm cuộn da lên né sang; khi sờ cảm nhận đó là sách, hình dáng đúng là sách, và chỉ một cuốn, khá nặng, đoán chắc vài quyển.

ngay khi lơ đãng, bà lão bỗng phun lưỡi, lưỡi bà dài như xích sắt, quấn lấy cổ kéo xuống, siết c.h.ế.t .

Ta vung đồng tiền kiếm đ.â.m phía thì đúng lúc lưỡi bà quấn chặt, cũng kéo ngã theo. Rồi bỗng phụt, bà lão co nhỏ thành một viên đan to bằng hạt ngọc, hình teo , kiếm của đ.â.m chẳng trúng; bà la lên vụt bay mất.

“Ha ha ha, khỏi cần g.i.ế.c ngươi, ngươi ngoan ngoãn đó để dịch vị dày ăn mòn thành cặn bã !” con yêu đan khanh khách, biến mất ngay lập tức.

, dịch vị trong dày liền tiết ồ ạt hơn, chảy như sông, bực lên: c.h.ế.t làm đây?

Con bạch tuộc khổng lồ tiết axit dày ghê gớm, chẳng khác gì axit thật sự, xác thịt của làm chịu nổi.

May mà tỉnh táo: vội dán tờ phù đen bóc lên trán , khép chặt mắt, liều một phen đặt cược phù thuật!

Khi axit trào tới, chỉ cảm thấy ấm ấm, hoại tử,  thắng cược. Dù thế vẫn rùng khó chịu, ngâm trong thứ dịch làm ói.

Ta tìm chỗ chắc để khỏi ngập , nhét cuộn da ba lô, mục tiêu tiếp theo là tìm đường .

Đm, dám lừa ? Nghĩ khôn lắm hả?

Ta hất kiếm đồng, c.h.é.m loạn xung quanh, c.h.é.m vài nhát thì cả bụng con bạch tuộc rung chuyển, nó đang chảy m.á.u nội tạng, quằn quại, lăn lóc dữ dội. Ta chịu dừng, tra tấn nó cho tới chết, tàn phá nó thì họ nhà .

Ta c.h.é.m liên tiếp cho đến khi làm thủng dày ; m.á.u trào như nước, nhấn chìm . Con bạch tuộc kêu la đau đớn, giãy giụa, rung chuyển dữ dội; chỉ cảm nhận cơn động đất , như nó đau đến mức c.h.ế.t mà .

lúc đó, phụt, một lực hút khổng lồ kéo xuống, trộn lẫn với m.á.u và nước, cuốn như lốc, chóng mặt phát nản. Rồi với một tiếng bịch vang lên, như b.ắ.n , rơi trở về mặt hồ.

Ngửi thấy mùi hôi kinh tởm , hiểu ngay: thằng khốn là đẩy  từ… hậu môn của nó. May nước hồ gột rửa, thì chỉ ngửi thôi cũng tởm chết.

Ta sống sót, nhưng vẫn đối mặt con bạch tuộc kinh khủng , xơi cái bụng của nó chuyện g.i.ế.c ngày một ngày hai. ít nhất làm nó đau, cơ hội , chạy.

Ta chần chừ, bơi lẹ về phía bờ. Con bạch tuộc đau phát điên, nổi trận lôi đình trong nước, một cú quật mạnh đẩy bay, may mà rớt lên bờ, tiện thể một chuyến “bay miễn phí”. Lúc đập đất, m.ô.n.g đau như vỡ, gào lên mấy tiếng, nhưng còn sống là hết, liền dậy mà chạy mất.

Khi con bạch tuộc tỉnh , lùi xa;, hướng về phía tiếp tục tiến. Con đường phía tối om, đèn pin thì chẳng thấy gì, nhưng mặt đất đầy xác ; lục tìm một cái đèn pin, bật lên rõ thì thấy tử Mao Sơn, chắc là những theo Huyền Mộc chân nhân, hầu như bỏ mạng ở đây!

Loading...