HOA VĂN QUỶ DỊ - Chương 126: Quách Nhất Đạt lên núi

Cập nhật lúc: 2025-08-15 01:19:02
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Hà Thụ và A Vĩ đầu thai, coi như gỡ xong một mối lo trong lòng. Tiếp theo tìm Quách Nhất Đạt.

Tuy núi Từ Vân trong địa phận thành phố Trung Hải, nhưng ở rìa ngoài, cách bọn khá xa. Nếu xe khách chắc cũng mất hai tiếng rưỡi.

Ban đầu, định cùng A Tinh lùn về thu dọn ít hành lý mới . ngờ khi trở tiệm xăm, phát hiện cửa đang mở. Lúc đầu còn tưởng trộm, nhưng trong mới thấy Quách Nhất Đạt về.

Ta và A Tinh lùn vội hỏi xảy chuyện gì, tại gọi điện , cuối cùng còn tắt máy.

Quách Nhất Đạt trông cực kỳ mệt mỏi, phịch xuống ghế, yếu ớt :

“Đừng nhắc nữa, cái ni cô am đó tà môn lắm,  suýt thì mất mạng ở đó.”

Nghe nguy hiểm như , càng thêm tò mò. Ta rót cho một ly nước gặng hỏi rốt cuộc xảy chuyện gì.

Quách Nhất Đạt uống cạn một , đó kéo cổ áo , hỏi bọn đây là gì .

Ta và A Tinh lùn cùng  ở phần gốc cổ của Quách Nhất Đạt chi chít dấu răng. Tim chợt siết , hỏi lẽ nào nhiều cùng cắn ?

Zombie ? Không thể nào nếu là răng zombie thì là lỗ máu, một vết là thấy máu, mà Quách Nhất Đạt cũng chẳng thể sống mà về.

Hay là xác biến thành cương thi? Một xác mới biến, răng vẫn như bình thường.

“Ông chủ nhỏ,  nghĩ nhiều . Dấu răng ở cổ rõ ràng là phụ nữ cắn.” A Tinh lùn chen .

Phụ nữ? Mẹ kiếp, thế chẳng lẽ Quách Nhất Đạt ni cô am, mà tìm đàn bà? Không , sai làm việc, chứ tán gái. Việc trừ lương!

Quách Nhất Đạt vội xua tay: “Không, ! Tôi  tìm đàn bà . Ta thật sự tới ni cô am . Trong đó… chẳng là phụ nữ ?”

Nghe thế, lửa trong bốc lên: “Ngươi… ngươi ở ni cô am mà cũng… tìm phụ nữ chứ? Đó là chốn cửa Phật thanh tịnh! Ngươi kém thế nào thì ngoài hẻm, vài trăm tệ cũng một đêm.”

Quách Nhất Đạt kêu oan, chẳng làm gì cả, là mấy ni cô đó tự tìm tới . Hắn cũng hạng háo sắc, từ đầu từ chối, chỉ là bọn ni cô quá tà môn.

Ta xuống, bảo kể đầu đuôi, xem ni cô thì thể “tà” thế nào.

Quách Nhất Đạt uống thêm một ly nước, tinh thần khá hơn, mới bắt đầu kể.

May mắn là trong phạm vi thành phố Trung Hải chỉ ba ngôi ni cô am, chọn đúng ngôi ở phía đông – Niệm Từ Ni Cô Am – và tìm trúng.

Tìm hỏi dân quanh đó, mấy năm đúng là một ni cô đuổi khỏi chùa . Ni cô đó điên điên dại dại, suốt ngày tìm mua lược, nhưng đưa cho thật, mà cứ giơ chuyện với , rõ là với ai, trông rợn . Sau báo,   đưa bệnh viện tâm thần.

Nghe thế, Quách Nhất Đạt lập tức nghĩ đến phụ nữ đầu trọc mà Hà Thụ . Chắc chắn Niệm Từ Ni Cô Am chính là nơi cô từng ở.

Hắn quyết định lên núi xem thử, để về báo cáo cho càng nhiều chi tiết.

Núi Từ Vân khá cao và hẻo lánh, gần như chẳng . Chỉ lác đác vài leo, nhưng một đoạn xuống. Trời cũng sắp tối, nên núi càng vắng.

Quách Nhất Đạt gan lớn, võ, nên chỉ hơn một tiếng leo tới lưng chừng núi nơi ni cô am tọa lạc.

Ngôi chùa khá lớn, cửa hai tượng Phật và một lư hương. Cửa gỗ đỏ cao hơn hai .

Ngay khi tới nơi, thấy : một ngôi chùa lớn như mà chẳng chút mùi nhang khói, chỉ thấy âm u lạnh lẽo. Mắt tượng Phật ai khoét mất, khó chịu. Lư hương sạch bong một hạt tro chắc lâu ai thắp hương. Dù khách, thì ni cô cũng dâng hương hàng ngày chứ.

Bề ngoài gọi là ni cô am, nhưng bên trong chẳng khác nào ngôi nhà bỏ hoang.

rành âm dương như A Tinh lùn, nhưng Quách Nhất Đạt từng theo ông nội , nên bằng trực giác cũng chỗ vấn đề.

Đã lên tới nơi, sợ nguy hiểm, quyết định thử. Trời tối hẳn, cũng tìm chỗ nghỉ , sáng mai xuống núi. Tuy ni cô am thường nhận khách nam.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/hoa-van-quy-di/chuong-126-quach-nhat-dat-len-nui.html.]

Hắn gõ cửa. Một lát , một tiểu ni cô bước mặt mày thanh tú, đôi môi hồng nhỏ nhắn, mặc áo cà sa càng tôn lên vẻ thanh khiết.

câu đầu tiên cô   là:

“Ôi chao, trai quá!”

Quách Nhất Đạt khựng . Hắn chuẩn chắp tay niệm “A di đà Phật”, ai ngờ tiểu ni cô tiếp đón bằng giọng như .

Đây… đây là ni cô ? Sao trông giống mấy cô trong hẻm đỏ thế ?

Kỳ quặc là , nhưng vẫn bịa chuyện, lên núi thì lạc đường, xin tá túc một đêm, sáng mai tiếp.

Tiểu ni cô gật đầu cái rụp, còn ném cho một cái liếc tình.

Hắn sững  đây thật sự là chùa ? Hay nhầm chỗ ?

Rõ ràng chùa vấn đề. Đã mời , bèn theo để xem bên trong gì bất thường  chẳng chùa thật, mà là chỗ “treo đầu dê bán thịt chó”.

Đi , thấy bên trong rộng, riêng gian tiền điện một đoạn khá dài, qua thêm một nữa mới tới dãy phòng.

Tiểu ni cô dẫn tới khu tây viện, mở một phòng cho ở. cô  tự giới thiệu tên Thanh Âm, thuộc hàng tử trẻ nhất. Ban đầu Quách Nhất Đạt gặp sư cô trụ trì, nhưng Thanh Âm sư cô ngủ, tiện quấy rầy. Nàng còn dặn ngoan ngoãn ở trong phòng, ngoài, và dù ai gõ cửa cũng mở trừ cô .

Hắn thấy lạ, hỏi tại . Không cho ngoài thì còn hiểu , vì đây là chùa, khách nam thể tự do . tại mở cửa cho khác?

Thanh Âm đáp: để tránh chuyện nam khách và ni cô nảy sinh quan hệ, nên chùa mới quy định .

Hắn hỏi: “Nếu là cô thì ?”

Thanh Âm ấp úng trả lời rằng nàng là phụ trách tiếp đón và chăm sóc khách nam, nên tự nhiên sẽ cấm kỵ gì. Nói xong liền đóng cửa, lui ngoài. Vốn Quách Nhất Đạt còn định hỏi về phụ nữ đầu trọc, nhưng Thanh Âm quá nhanh, chẳng cho cơ hội mở miệng.

Quách Nhất Đạt nghĩ thôi kệ, mai hỏi cũng . Leo núi mệt lử , cứ nghỉ ngơi .

Chăn gối trong phòng thơm ngát, quả đúng là chỗ phụ nữ ở, dù là ni cô.

Hắn xuống giường ngủ say như chết. Không qua bao lâu, bỗng tiếng chuông điện thoại đánh thức lúc đó là gọi cho .

“Trên núi cao thế mà còn sóng, cũng coi như may mắn trong cái rủi.” Quách Nhất Đạt lẩm bẩm, khó chịu vì đánh thức. kịp bắt máy thì ánh mắt hoảng hốt chằm chằm về phía .

bàn trang điểm trong phòng, một phụ nữ đang . Cô  mặc bộ giá y đỏ rực, đầu trọc bóng loáng, đang chải tóc.

vốn là trọc đầu, nhưng khi chải, tóc bỗng mọc  tuôn như rắn bò, mỗi lúc một nhiều, biến thành một thác tóc đen dài buông xuống, lay động rợn .

Chiếc lược cứ như một bàn tay, liên tục cào lên đầu cô , càng chải càng quái dị.

Quách Nhất Đạt vốn là luyện võ, dù đang ngủ cũng sẽ phát hiện nếu ai phòng. Thế nhưng phụ nữ hề phát một tiếng động,   từ lúc nào.

Vậy chỉ một khả năng  là ma! Đó cũng là lý do sợ đến .

Hắn liếc sang ổ khóa cửa vẫn khóa trái. Điều đó càng chứng thực suy đoán của .

Người thì thể , chỉ ma mới làm . Huống chi dáng vẻ quái dị khi nàng chải tóc… tuyệt đối sống.

Phật môn thanh tịnh, ma Quách Nhất Đạt khỏi sững sờ!

“Ngươi rốt cuộc là ai?” Hắn bỏ mặc cuộc gọi của , quát lớn về phía phụ nữ.

Quách Nhất Đạt gan lớn hơn A Tinh lùn, tuy cũng sợ ma nhưng hề nhút nhát.

Ngay lúc đó, phụ nữ chậm rãi mặt . Vừa thấy gương mặt , Quách Nhất Đạt suýt ném luôn cả điện thoại, vẻ kinh hãi hiện rõ đến cực điểm.

Loading...