Mạnh Niệm Dao sõng soài mặt đất. Miệng cô đầy mùi m.á.u tanh, nửa khuôn mặt tát tê dại.
Một lúc lâu , Mạnh Niệm Dao ngẩng đầu Mạnh Hạo Thiên. Ánh mắt Mạnh Hạo Thiên tối sầm , tràn ngập sự chán ghét và thờ ơ che giấu. Trong nháy mắt, Mạnh Niệm Dao bỗng nhếch mép . Tiếng của cô càng lúc càng lớn, càng lúc càng mang tính châm chọc, như thể cô phát điên.
Mạnh Hạo Thiên, Giang San San và Vương Thư Lan đều nổi da gà khi thấy tiếng của Mạnh Niệm Dao. Họ phản ứng thế nào.
Mạnh Niệm Dao chậm rãi dậy.
- Mạnh Hạo Thiên, nhất định là mù quáng mới yêu , yêu nhiều năm như ! Hôm nay, , Mạnh Niệm Dao, thề rằng nếu còn tình cảm với nữa, sẽ nhảy lầu tự tử!
Vừa , ánh mắt Mạnh Niệm Dao về phía Giang San San, về phía Vương Thư Lan.
- Tôi sẽ nhớ kỹ chuyện các làm với . Tương lai sẽ trả gấp trăm sự sỉ nhục hôm nay!
Giang San San và Vương Thư Lan cảm thấy lạnh sống lưng ánh mắt của Mạnh Niệm Dao. Chưa kịp gì, Mạnh Niệm Dao bỏ chút do dự.
Mưa bên ngoài càng lúc càng nặng hạt, mưa như trút nước, đúng như tâm trạng của Mạnh Niệm Dao.
Như thể thấy cơn mưa tầm tã bên ngoài, Mạnh Niệm Dao thản nhiên bước ngoài. Ngay khi cơn mưa ập đến, nước mắt cô rơi lã chã.
Cách đó xa, một chiếc Cayenne đen dừng mưa. Trợ lý đàn ông đưa cho một chồng tài liệu.
- Chủ tịch Cố, kết quả điều tra . Không thông tin nào cho thấy Mạnh Niệm Dao là một trong đó. Chúng về thôi?
Người đàn ông rời mắt khỏi đống tài liệu, dáng gầy gò của Mạnh Niệm Dao mặt. Anh lạnh lùng quan sát cô.
Bên ngoài trời đang mưa to. Khi Mạnh Niệm Dao tìm chỗ , cô ướt sũng. Cô lờ những ánh mắt dò xét từ quầy lễ tân, dùng thẻ phòng mở cửa. Sau khi phòng, cô đó suốt đêm.
Sáng hôm , Mạnh Niệm Dao cứng đờ . Cô định tiếp tục chán nản ? Cô định tiếp tục hành hạ bản vì một đám khốn nạn ? Không, cô . Cô thể... Cô vẫn sống và bọn họ chịu quả báo!
Mạnh Niệm Dao gượng dậy, đưa tay sờ trán. Trán nóng... Cô bắt taxi đến bệnh viện.
Sau một ngày, cơn sốt của Mạnh Niệm Dao thuyên giảm. Y tá bước , mỉm .
- Cô tỉnh ? Truyền dịch xong . Tôi đánh thức cô dậy vì cô ngủ say. Sau khi cô trả viện phí xong, cô thể xuất viện.
- Cảm ơn. - Mạnh Niệm Dao đáp lời xuống giường tính tiền.
- Xin , thẻ dùng . - Nhân viên ở quầy thanh toán trả thẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ho-noi-toi-la-moi-tinh-tai-tieng-cua-chu-tich-co/chuong-7-noi-chuyen-nao.html.]
- Hả?
- Thẻ khóa .
- Bị khóa ? - Tâm trí Mạnh Niệm Dao vẫn còn mơ hồ. Cô xuống, thấy thẻ ngân hàng là thẻ phụ của Mạnh Hạo Thiên.
Họ vất vả lắm .
Cô lấy từ trong túi một thẻ ngân hàng khác. Cách đây lâu, cô nhận một công việc thiết kế. Cô mua quà sinh nhật cho Mạnh Hạo Thiên tháng . Lúc đó cô tự cảm ơn bản . Nếu , bây giờ cô thậm chí còn đủ tiền viện phí.
Sau khi rời bệnh viện, Mạnh Niệm Dao đang định gọi taxi về khách sạn thì điện thoại reo. Là Mạnh Hạo Thiên.
- Mạnh Niệm Dao, chuyện . - Giọng sốt ruột của Mạnh Hạo Thiên vang lên ngay khi cuộc gọi kết nối.
- Được. - Mạnh Niệm Dao khẩy.
Mười phút , Mạnh Niệm Dao đến nơi Mạnh Hạo Thiên .
Mạnh Hạo Thiên thậm chí Mạnh Niệm Dao. Hắn đưa cho cô một thẻ ngân hàng và .
- Đây là 20.000 tệ. Hãy coi như đây là khoản bồi thường cho cô suốt những năm qua. Cuộc hôn nhân của chúng chấm dứt. Nếu cô điều, hãy ly hôn với .
Mạnh Niệm Dao cầm thẻ ngân hàng và khẩy.
- Tôi ở bên sáu năm, mà đuổi với 20.000 tệ?
Mạnh Hạo Thiên nhíu mày.
- Mạnh Niệm Dao, nếu cô điều gì cho thì nhất nên lấy tiền ly hôn . Nếu , một xu cũng .
Mạnh Niệm Dao ném thẻ ngân hàng mặt Mạnh Hạo Thiên.
- Vậy ? Nếu lòng thành của chỉ đáng giá 20.000 tệ, thì sẽ ly hôn.
Dừng một chút, cô tiếp.
- Tất nhiên, nếu , thể ly hôn. Chúng sẽ chia đều tài sản. Tôi phần của .
Mạnh Hạo Thiên ngờ yêu cầu của Mạnh Niệm Dao quá đáng đến . Hắn cố gắng kìm nén cơn giận.
- Mạnh Niệm Dao, đừng quá xa. Tôi cố gắng hết sức , đưa cô 20.000 tệ!